Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 3807

Chương 3807: Vọng gia chính là một cái hack biết đi
Nguyên nhân trọng yếu nhất khiến Lục Chấp đồng ý thì nàng không nói ra, nhưng đại bộ phận người ở phi pháp khu đều biết —— Lục Chấp có ý với Sun.
Chỉ là hai người trong cuộc dường như trước giờ không có biểu hiện gì.
Đương nhiên nguyên nhân này thì nàng còn không đến mức nói thẳng ra, vậy thì quá... tìm đường chết.
“Diệp thiếu ngươi nhìn......” nàng cố nén xấu hổ, ngượng ngùng mở miệng nói.
Diệp Vọng Xuyên liếc nàng một cái, ngược lại không có ý tức giận, trực tiếp nói: “Mạc Tây đang ở phi pháp khu.” Kiều Niệm ấn huyệt thái dương, hơi kinh ngạc: “Hắn đến đây lúc nào?” “Vào đêm ngươi quyết định muốn tới phi pháp khu cứu người, ta đã sắp xếp hắn và Quý Lâm tới theo nhóm, ngoài ra còn mang theo một ít nhân thủ từ bên ngoài đến.” Hắn vốn dĩ ở phi pháp khu cũng có một ít thế lực của mình, chỉ là không làm lớn như ở F Châu và độc lập châu.
Nhưng với tính cách của Diệp Vọng Xuyên thì cũng sẽ không bỏ qua mảnh đất phi pháp khu này, những năm nay vẫn luôn bí mật bồi dưỡng người của mình.
Nếu không phải Kiều Niệm đột nhiên cần nhân thủ, có lẽ hắn đã không cứ thế mà lộ ra đám người này. Nhưng vì Kiều Niệm cần, hắn không ngại tâm huyết mấy năm nay của mình bị "lãng phí" như vậy......
“Nhân thủ của Mạc Tây và Quý Lâm, cộng thêm nhân thủ của Hồng Minh, cho dù Nhiếp Thanh Như còn có sắp xếp dự phòng, người của chúng ta hẳn là cũng đủ dùng.” Ngụ ý là bọn họ không cần làm phiền Lục Chấp.
Kiều Niệm ngược lại không chú ý nghe ra ẩn ý của hắn, chủ yếu vẫn còn đang kinh ngạc trước thông tin hắn cũng có người ở phi pháp khu.
Hơn nữa Mạc Tây và Quý Lâm đều đã tới......
Diệp Vọng Xuyên hắn còn có bao nhiêu chuyện mà mình không biết nữa?
Thái dương Kiều Niệm lại giật giật, nhìn ánh mắt của hắn luôn có chút ý vị dò xét.
Nàng luôn cảm thấy người nào đó hơi bị bug quá. Sau một thoáng thất thần ngắn ngủi, Kiều Niệm dùng đốt ngón tay gõ nhẹ lên đầu gối, nheo mắt lại, gương mặt xinh đẹp có chút ngang tàng bá đạo: “Vậy thì cứ để nàng ta đến, vừa hay nhổ tận gốc thế lực của nàng ta ở phi pháp khu!” ** Buổi tối.
Trên tiểu trấn, gió lạnh căm căm, người đi đường thưa thớt, khu phố vốn đã hoang vu đêm nay dường như bị bao phủ bởi một tầng không khí nguy hiểm không tên.
Trên đường không thấy lấy một bóng người.
Bầu không khí quỷ dị này bắt đầu từ lúc mặt trời lặn, đến khi màn đêm buông xuống đã trở nên nặng nề đến mức người ta khó lòng xem nhẹ.
“Người của Hồng Minh bên ngoài vẫn còn đó chứ?” “Sao mí mắt ta cứ giật liên tục thế này, đêm nay sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn chứ?” Tân Cách nghe tiếng thì thầm bên tai liền đặc biệt bực bội, hạ giọng quát lớn bọn họ: “Nhỏ giọng một chút! Các ngươi sợ người khác không biết chúng ta muốn đi sao?” Những người khác nghe được tin tức ẩn thế gia tộc sẽ tới đón bọn họ từ chỗ nàng, dù Tân Cách không phải thủ lĩnh của bọn họ, mọi người cũng ngầm thừa nhận tạm thời nghe theo chỉ huy của nàng.
Lúc này Tân Cách nổi tính đại tiểu thư, người bị nàng mắng cũng không giống như trước đây mà không nể mặt mũi chống đối lại.
Mà chỉ im lặng sờ mũi, nuốt cục tức này.
“Ta phát hiện từ chiều đến giờ, những kẻ giám thị chúng ta lúc trước còn thấy được giờ đã biến mất không thấy tăm hơi.” có người thấp giọng nói.
Tân Cách đương nhiên cũng phát hiện ra điểm này, cho nên trong lòng nàng cũng có một loại bất an bao trùm, chẳng qua là trước mặt những người khác không tiện biểu hiện ra, cố ý nói giọng khinh thường.
“Địch thiếu đã nói ẩn thế gia tộc đêm nay sẽ phái người tới đón chúng ta đi, chúng ta cứ thành thật chờ đợi, đừng có miệng quạ đen nữa. Hồng Minh có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ là một tổ chức hacker, bọn họ còn có thể ăn thịt chúng ta chắc?!” (Hết chương
Bạn cần đăng nhập để bình luận