Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4840

Mục Đích vừa mới nói chuyện điện thoại xong với Mục Kình Thiên trên đảo, bèn kể ra tình hình của mình ở Kinh Thị, tiện thể nói về việc hợp tác với Tần gia cùng điều kiện Tần Lãng đưa ra. Giống như hắn nghĩ. Phụ thân hắn hết sức không hài lòng với năng lực làm việc của hắn, cũng may có Hải gia làm kẻ chịu tiếng oan hỗ trợ gánh vác một phần, Mục Kình Thiên chỉ nói hắn vài câu trên miệng, ngược lại không quá mức giáo huấn hắn. Mục Đích vừa mới vào phòng tắm dội nước lạnh, đi ra liền nhận được cú điện thoại này của cha Hải Đồng, nghe hắn vội vã miêu tả trong điện thoại, cũng biết đại khái chuyện gì đã xảy ra. "Nàng không dưng chạy đến chín chỗ làm gì?" Mục Đích còn không biết lý do Hải Đồng đi đến chín chỗ là do Ngải Lâm Na xúi giục. Hắn chỉ cảm thấy Hải Đồng dường như không có đầu óc, lúc nào cũng gây họa: "Ta biết rồi, ta sẽ cố hết sức giúp các ngươi nghe ngóng."
Lời tuy nói như vậy. Nhưng khi Mục Đích tìm đến mối liên hệ của mình ở Kinh Thị, nói rõ ý định xong, đối phương liền thu lại vẻ tươi cười, cười như không cười nói: “Mục Tổng và Hải gia quan hệ rất tốt?” Mục Đích không hài lòng với thái độ của đối phương, nhưng cũng mừng vì mình chưa bại lộ thân phận trên đảo, cho nên lạnh lùng mở miệng: "... Có chút quan hệ hợp tác. Hắn tìm tới ta, muốn nhờ ta giúp một chút."
Người được hắn hẹn gặp là người phụ trách thu hút đầu tư của Kinh Thị, vị trí không hề thấp, trong tay vừa có mạng lưới quan hệ vừa có địa vị. Ở Kinh Thị, xem như là người tương đối có tiếng nói và được chào đón. "Trữ bộ..." Mục Đích vừa mới mở miệng. Người đàn ông được hắn gọi tên liền giơ tay lên, cười nhạt một tiếng cắt ngang lời hắn: “Ta không thể giúp Mục Tổng việc này.” Mục Đích cau mày: “Chỉ là nhờ ngươi giúp ta đưa một người ra khỏi cục cảnh sát...” Thái độ đối phương kiên quyết: “Việc này thật sự không được!” Sắc mặt Mục Đích lạnh đi. Người đàn ông ngồi đối diện hắn có lẽ cân nhắc đến việc Lãng Dật Khoa Kỹ là một đối tác đầu tư quan trọng từ bên ngoài, nên cũng nể mặt hắn một chút, cười khổ một tiếng, giải thích: “Ta không phải không muốn giúp Mục Tổng chuyện này, mà là không giúp nổi ngươi.” “Mục Tổng không hiểu rõ tình hình Kinh Thị, người đưa nàng vào không phải ai khác, mà là một trong mấy vị thái tử gia kia, nói rõ là nàng đã đắc tội với người ta.” "Hơn nữa, hiện tại phía cục cảnh sát căn bản không cho phép tìm hiểu tin tức, tất cả mọi người đều đang đợi kết quả, chỉ có chờ thông báo mới biết được rốt cuộc nàng đã gây ra chuyện gì."
"Trước khi cảnh sát công bố kết quả, ngay cả ta cũng không có khả năng nghe ngóng được tình hình nội bộ, nói gì đến việc đưa người ra...” Trữ Anh cân nhắc hắn là một trong những đối tác thương mại quan trọng của Kinh Thị, thấy hắn dường như không hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc. Lại nhắc nhở hắn thêm: “Mục Tổng, ngươi không phải người Kinh Thị, ta khuyên ngươi đừng nhúng tay vào vũng nước đục này. Chỉ là một đối tác hợp tác mà thôi, ngươi không cần thiết phải kéo mình vào chuyện này.” Khuy cài trên bộ âu phục của Mục Đích phản chiếu ánh đèn, sáng lấp lánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận