Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5813

Chương 5813: Chẳng qua là phụ thân nàng muốn cài người nằm vùng
Thập Lão mất kiên nhẫn: “Ngươi cho rằng Thái Tử Cảng là tài sản riêng của gia tộc Tắc Long?”
Tái Lam không nói lời nào. Thái Tử Cảng đương nhiên không phải là tài sản riêng của bất kỳ gia tộc nào, nhưng những năm gần đây vẫn luôn bị khống chế trong tay gia tộc Tắc Long, không khác gì tài sản riêng của bọn hắn. Nhưng mà, lời kế tiếp của Thập Lão lại khiến nàng như rơi vào hầm băng: “Các gia tộc khác biết việc tốt ngươi làm ở Thái Tử Cảng, vì cho bọn hắn một sự công đạo, ta đã đồng ý để Ai Lỵ Nặc tham gia vào việc xử lý Thái Tử Cảng. Để đáp lại, ta đã hứa cho nàng một quyền được phép giao dịch ở Thái Tử Cảng.”
“Không được.” Tái Lam đột nhiên phản đối. Ánh mắt Thập Lão lạnh lùng, dò xét nàng từ trên xuống dưới: “Ngươi nghĩ ta đang thương lượng với ngươi sao?”
Mặt Tái Lam càng thêm trắng bệch, ánh mắt nhìn lão giả lập lòe, trong lòng cắn răng muốn giãy dụa lần cuối: “Phụ thân, chúng ta không thể để phe thứ ba cài người nằm vùng vào địa bàn của chúng ta được!”
“Hừ.” Thập Lão khịt mũi cười khẩy, lạnh lùng hỏi lại nàng: “Rốt cuộc ngươi chỉ giấu một nhà máy, hay là trong nhà xưởng có liên quan đến ‘Phai màu người’? Còn muốn ta tra tiếp không?”
Thân hình Tái Lam lảo đảo, nghe đến đó đã hiểu rõ mọi chuyện không còn đường lui. Thập Lão cũng quả thực không cho nàng nhượng bộ, lạnh lùng tuyên bố: “Ta cho ngươi hai lựa chọn: một là để Lan Tư cùng ngươi xử lý chuyện rắc rối ở Thái Tử Cảng. Hai là chọn tiểu nha đầu nhà Eileen cùng ngươi xử lý. Bất kể ngươi chọn ai, ta đều sẽ cho hắn (nàng) quyền được phép giao dịch ở Thái Tử Cảng. Ngươi suy nghĩ kỹ rồi nói cho ta biết.”
Tái Lam đứng trong pháo đài vàng son lộng lẫy, lại cảm thấy toàn thân không chỗ nào không lạnh, đối mặt với uy thế của lão giả và sự im lặng của những người khác trong gia tộc. Nàng nén giận liếc nhìn nam nhân có vẻ không hợp với nơi này đang đứng cách đó không xa, nhếch đôi môi đỏ, gần như xé nát lớp mặt nạ ưu nhã, cười tàn khốc nói: “Ta chọn người sau.” Nàng lại tự giễu nói: “Chẳng phải phụ thân biết ta sẽ chọn người sau nên mới cho ta hai lựa chọn hay sao.”
Gia tộc Tắc Long bề ngoài có cao quý, hoàn mỹ đến đâu cũng không che giấu được đấu đá nội bộ, ai cũng hiểu sự cạnh tranh tàn khốc, làm sao lại cho đối thủ cơ hội chứ. Dù đối thủ là máu mủ ruột thịt, đến thời khắc quan trọng cuối cùng, bọn hắn thà nâng đỡ người ngoài, cho người ngoài cơ hội, cũng sẽ không cho người thân cơ hội trưởng thành. Thập Lão mắt điếc tai ngơ trước lời chỉ trích bóng gió của nàng, dường như không hiểu sự mỉa mai đầy oán giận phẫn uất của nàng, thản nhiên nói: “Nếu ngươi đã đồng ý, thì đừng dùng mấy thủ đoạn không ra gì để khi dễ vãn bối nữa.”
“Ngươi biết giới hạn cuối cùng của ta ở đâu. Ta không so đo vài chuyện với ngươi, không có nghĩa là ta sẽ bao dung ngươi vô hạn. Một khi ngươi làm ra chuyện bất lợi cho vinh dự gia tộc, ta cũng không phải là phụ thân ngươi, ngươi cũng không phải là nữ nhi của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận