Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 6202

Chương 6202: Con gái của ngươi rất đáng yêu
“Thế nhưng ta sẽ liên lụy đến mọi người.” Đoàn Mục Nam cau chặt mày, ánh mắt dao động, bờ môi khẽ run, dường như có thiên ngôn vạn ngữ nhưng lại khó mở lời, cả khuôn mặt lộ rõ vẻ rối rắm và bất đắc dĩ. Trọng Nhất Lưu mất kiên nhẫn ngắt lời: “Đây chẳng phải là còn chưa liên lụy đến sao?”
Đoàn Mục Nam liền bị chặn họng, lúng túng mấp máy môi hồi lâu mà không nói nên lời. Trọng Nhất Lưu không để ý tới hắn. Quay đầu nhìn về phía mẹ của bệnh nhân, trầm ngâm nói với nàng: “Lát nữa lúc kiểm tra, chúng ta sẽ trốn vào trong kho hàng. Nếu như bị phát hiện, ngươi cứ giả vờ không biết chúng ta.”
“Không được.” Mẹ của bệnh nhân lập tức phản đối: “Ngài là ân nhân cứu mạng của con ta, ta không thể bỏ mặc ngài, nếu không thì ta thành hạng người gì nữa!”
Nàng khẽ cắn môi, dường như đã hạ một quyết tâm nào đó. Còn quả quyết hơn cả Trọng Nhất Lưu, nàng nói: “Thế này đi, các ngươi cứ ở lại đây. Ta đi nói với các đồng nghiệp một tiếng, khi người kiểm tra đến, chúng ta sẽ cản họ lại, nói trong này không có ai. Nếu như bọn họ nhất quyết đòi mở cửa, ít nhất các ngươi hãy mặc quần áo nhân viên vào. Đến lúc đó chỉ cần một mực khẳng định là công nhân trên thuyền, bọn họ sẽ không kiểm tra cẩn thận đâu!”
Trọng Nhất Lưu đã bảy mươi tuổi, tóc bạc trắng. Đoàn Mục Nam vừa nhìn đã biết là sống an nhàn sung sướng. Chưa kể trong phòng còn có một nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp tay trói gà không chặt và một tiểu nữ hài chưa đầy tám tuổi. Bốn người như vậy tụ lại một chỗ mà nói là người làm việc trên thuyền, chắc chắn sẽ không có ai tin tưởng. Trọng Nhất Lưu cũng hiểu rõ kế hoạch này không khả thi. Nhưng mẹ của bệnh nhân không cho hắn thời gian phản đối, đã nhận được chỉ thị từ bộ đàm của thuyền trưởng, yêu cầu bọn họ tập hợp trên boong tàu. Trước khi rời đi, nàng vội vàng nói: “Trọng Lão, các ngài cứ yên tâm ở lại đây, đừng đi đến kho hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận