Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 405

**Chương 405: Ngành nào mà không hơn ngành Trung y chứ**
Cố Tam vốn còn muốn cố gắng thêm một chút, tiện thể tìm cơ hội hỏi Kiều Niệm xem có thật sự định đăng ký vào ngành Trung y hay không.
Thật lòng mà nói, trước khi thấy được thành tích của Kiều Niệm, hắn cảm thấy nàng thi vào ngành Trung y cũng đã là cả một vấn đề, nhưng bây giờ hắn đã biết thành tích – rõ ràng là hạng nhất toàn khối!
Điểm tối đa!
Thiên tài xuất sắc nhất từ trước đến nay!!!
Với thành tích này của Kiều Niệm, không đi học một chuyên ngành át chủ bài thì thực sự quá lãng phí!
Tài chính, lâm sàng, ngành nào mà không hấp dẫn hơn ngành Trung y chứ?
Kiều tiểu thư cớ gì lại chọn một chuyên ngành đang xuống dốc, chẳng ai muốn học?
Cố Tam vì chuyện này mà như nghẹn ở cổ họng, làm sao Diệp Vọng Xuyên lại không cảm nhận được sự nóng lòng của hắn.
Hắn trơ mắt nhìn Vọng gia nhà mình cứ thế đồng ý với Kiều tiểu thư.
"Đi thôi."
Cố Tam: ......
*
Vì muốn chọn quà cho tiểu gia hỏa, Kiều Niệm tỏ ra khá nghiêm túc, kiên nhẫn theo dòng người dạo quanh những con ngõ nhỏ bên ngoài tứ hợp viện.
Ngõ nhỏ thông tứ phía, đan xen giữa nhiều loại tứ hợp viện khác nhau. Trước kia nơi này hẳn là một khu dân cư với những sân viện lớn, sau đó dần dần phát triển thành điểm du lịch. Du khách đông lên, các gia đình bình thường liền sửa phần nhà ở thành cửa hàng, trang hoàng lại một lượt, biến mặt ngoài thành khu du lịch.
Sâu bên trong ngõ nhỏ, ví như tứ hợp viện mà Diệp Vọng Xuyên đưa nàng đến ăn cơm, vẫn là khu dân cư.
Điều này cũng dẫn đến việc những con ngõ không rộng rãi thường xuyên có xe ô tô lái vào. Người ngoài không biết biển số xe có thể sẽ xem những chiếc xe đó chỉ là xe con phổ thông.
Nhưng dân bản xứ ở Kinh Thị lại nhìn hiểu được những biển số xe dạng Kinh 0869 treo trên đó đại biểu cho thân phận gì.
Kiều Niệm nhìn một chiếc xe treo biển số Kinh Thị 77999 lái qua, bất giác nhớ tới chiếc HQ mà Diệp Vọng Xuyên lái. Xe trông rất kín đáo, nhưng biển số lại vừa thẳng thắn vừa phô trương.
888666.
Biển số xe này nhìn qua không phải loại bắt đầu bằng số 0, nhưng so với loại bắt đầu bằng số 0 còn khó lấy hơn nhiều.
Cơ mà rất giống tác phong của người nào đó. Trông thì kín đáo nội liễm, nhưng khắp nơi đều để lộ ra thân phận bất phàm.
Muốn tìm một cửa hàng bán đồ chơi mà trẻ con yêu thích ở điểm du lịch thì quá dễ dàng. Kiều Niệm đi chưa được mấy bước đã tìm thấy một cửa tiệm.
Nàng đi vào chọn mấy món đồ chơi mà trẻ con sẽ thích, trả tiền xong, vừa mới từ trong tiệm bước ra, liền gửi tin nhắn cho Diệp Vọng Xuyên, bảo bọn họ gửi định vị tới, để mình tự đi qua tìm họ.
Ai ngờ, phía sau có người gọi nàng lại.
"Kiều Niệm?"
Giọng nói này nàng không quen thuộc, ít nhất không phải là giọng thường xuyên nghe thấy.
Kiều Niệm quay đầu lại, nhìn thấy cách đó không xa có một nhóm nam nữ trẻ tuổi đang đi cùng nhau. Người gọi tên nàng chính là một cô gái trong số đó, vóc người rất cao, mặc áo sơ mi cùng quần jean xanh wash. Bởi vì chiều cao và dáng người vượt trội, kiểu trang phục đơn giản khoác lên người nàng lại toát ra một loại khí chất tự nhiên phóng khoáng.
"Các ngươi chờ ta một chút."
Giang Tiêm Nhu ban đầu còn tưởng mình hoa mắt, không chắc chắn lắm nên mới gọi thử người phía trước một tiếng, không ngờ người đó quay người lại, thật sự lại khiến nàng nhìn thấy một gương mặt mà mình không muốn thấy nhất.
Nàng nói với mấy người bạn đi cùng một tiếng, rồi lập tức sa sầm mặt, bước nhanh đến trước mặt Kiều Niệm, ánh mắt vô cùng vênh váo kiêu ngạo, khoé mắt đuôi mày lộ rõ vẻ căm ghét, hai tay khoanh trước ngực: "Ngươi sao lại chạy đến Kinh Thị? Giang Ly đâu, không đến cùng ngươi à?"
Nói đến đây, nàng bất chợt nhớ tới bóng người mình nhìn thấy ở bên ngoài Ngự phủ ngày hôm đó, luôn cảm thấy có chút giống Kiều Niệm.
Trước đó nàng không chắc chắn là vì nghĩ rằng Kiều Niệm đang học ở Nhiễu Thành.
Lúc này, người đáng lẽ phải đang học ở Nhiễu Thành lại xuất hiện rành rành trước mặt nàng, không thể không khiến nàng suy nghĩ thêm.
Trên mặt nàng thoáng hiện lên vẻ chán ghét nhàn nhạt, không muốn giới thiệu Kiều Niệm cho bạn bè mình làm quen, thậm chí không muốn để người khác biết nàng có thêm một người em họ.
"Ngươi không ở Nhiễu Thành học cho giỏi, chạy đến Kinh Thị làm gì?"
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận