Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5806

"Được." Bối Tây Á không nói thêm lời nào: "Ta tự mình đi tìm."
Nàng nói rồi nhanh chóng đi ra ngoài. Kiều Niệm lại nhìn về phía hai người đàn ông trong phòng đang chối đây đẩy, nàng thờ ơ dựa vào cửa, chặn đường đi của bọn hắn. "Đợi nàng đem túi tài liệu lấy ra, sẽ có bằng chứng các ngươi muốn."
"Nhưng mà......"
"Nhưng mà cũng không thể chứng minh được gì?" Kiều Niệm cười, một nụ cười chế nhạo đúng nghĩa: "Ngươi xem tầng lớp quản lý của sở nghiên cứu là kẻ ngu sẽ tin vào một loạt chuyện trùng hợp sao?"
"Kỹ thuật viên đã sao chép dữ liệu gốc trong USB của Bối Tây Á từ máy tính, còn có cả túi tài liệu nàng nhận được đêm đó."
Ánh mắt nàng nhìn về phía Hà Tư Triết đang đứng một bên: "Nếu không có gì bất ngờ, trên túi tài liệu tối hôm đó có dấu vân tay của ngươi nhỉ?"
"!" Hà Tư Triết dường như nghĩ tới điều gì, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, trông như giây tiếp theo là muốn ngã quỵ. "Làm nghiên cứu khoa học dù sao cũng không phải làm điều tra hình sự, ngươi hẳn là lần đầu làm những chuyện này, trước đó không có kinh nghiệm, không nghĩ tới việc đeo găng tay cũng bình thường. Nhưng ngươi định giải thích thế nào với những người khác, việc trên chiếc túi tài liệu thuộc về 'Ta' đưa cho Bối Tây Á lại có dấu vân tay của ngươi..."
"Ta..." Hà Tư Triết luống cuống, luống cuống thực sự. Đầu óc hắn trống rỗng, thậm chí không nghĩ ra được một lý do hợp lý nào để giải thích vấn đề Kiều Niệm nêu ra. Chuyện này không giống như tấm ảnh chụp bóng lưng của hắn mà Toa Thụy Lạp chụp được có thể dễ dàng lừa gạt cho qua, bởi vì dựa theo lời giải thích của hắn và Tạp Nhĩ, hắn không thể nào chạm vào túi tài liệu đó được! Hà Tư Triết bây giờ chỉ cảm thấy sợ hãi và hối hận khôn cùng, hối hận vì sao mình không nghĩ đến việc đeo găng tay, không nghĩ tới còn có vụ dấu vân tay. Kiều Niệm xử lý xong hắn, lúc này mới lại chuyển ánh mắt sang Tạp Nhĩ đang im lặng: "Đợi Bối Tây Á cầm về túi tài liệu ngươi làm mất ở phòng họp, nếu như bên trong túi giấy của ngươi chứa dữ liệu tương tự với dữ liệu trong USB của nàng hoặc là dữ liệu thí nghiệm trước đây của tổ 3. Thì có thể chứng minh ngươi đã sớm biết hôm nay nàng sẽ mắc sai lầm, đã sớm chuẩn bị sẵn để trong hội nghị 'đánh mặt' số liệu giả của nàng... Tại sao ngươi lại biết trước được chứ? Ngươi định giải thích với tầng lớp quản lý thế nào đây?"
Đôi mắt Tạp Nhĩ tối sầm lại, vẻ âm trầm như sắp nhỏ ra mực. Kiều Niệm cũng không hề sợ hãi ánh mắt như muốn giết người của hắn, trên mặt vẫn nở nụ cười thờ ơ, lưng dựa vào cửa, lòng bàn tay buông xuôi bên người, cằm hơi nhếch lên. "Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta sợ lắm đấy."
Nàng nói sợ sệt với vẻ mặt đầy khiêu khích, đơn giản là không ai phách lối hơn nàng! Ngay cả người da đen cũng phải lau mồ hôi thay nàng, chỉ sợ nàng chọc giận Tạp Nhĩ, rồi Tạp Nhĩ cao một mét chín sẽ liều mạng với nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận