Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 376

Chương 376: Nhắc tới tư liệu của Kiều Sân
Vừa dứt lời, hắn lại lạnh nhạt nói: “Chuyện đó chẳng liên quan gì đến chúng ta cả, nàng thi phần nàng, ngươi thi phần ngươi. Đợt tuyển sinh lần này của Thanh Đại số lượng không nhiều, thành tích của nàng rất khó đậu, ngươi không cần quá để bụng chuyện của nàng, ảnh hưởng đến việc phát huy của ngươi.”
Kiều Sân vốn dĩ lo lắng hắn lại quan tâm đặc biệt đến Kiều Niệm, thấy hắn có vẻ cực kỳ lạnh nhạt, không nén nổi niềm vui trong lòng, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, ta sẽ thi thật tốt!”
Nói xong, nàng vừa ngượng ngùng cụp mi mắt, đỏ mặt, bẽn lẽn mở miệng: “Thật ra tối hôm qua mợ tìm cho ta một bộ đề thi tuyển sinh độc lập trước đây của Thanh Đại để làm, ta đã tiến bộ không ít. Trước đó ta có nói với ngươi là ta có thể thi được 580 điểm đúng không?”
Kiều Sân cắn môi, ngượng ngùng nói: “Bộ đề thi tối hôm qua đó ta làm được 598, gần 600 điểm.”
Nhắc mới nhớ, bộ sách bài tập áp đề mà Kiều Niệm đưa cho nàng thật sự lợi hại đến mức khó tin.
Trong đó có phần lớn dạng đề thi, rất nhiều dạng đề đều có thể tìm thấy trong đó, chỉ cần nghiên cứu kỹ lưỡng nội dung trong cuốn sách bài tập đó, rất nhiều câu hỏi đều có thể giải quyết dễ dàng.
Nàng nghĩ đến đây lại có chút tiếc nuối.
Nếu như không trở mặt với Kiều Niệm, lần này lại nhờ Kiều Niệm áp đề, Kiều Niệm chắc hẳn sẽ không từ chối nàng.
“Nếu ngày mai ta có thể phát huy tốt, ta có lòng tin thi đậu Thanh Đại!” Đôi mắt Kiều Sân sáng ngời, vẻ mặt đó như thể nàng đã thi đậu Thanh Đại rồi vậy.
Phó Qua nghe nàng đã có thể thi điểm văn hóa đạt 598 điểm, cũng vui thay cho nàng, giọng nói trong trẻo nói: “Ta thi đại học lúc đó cũng chỉ được 610 điểm. Thành tích 598 của ngươi chưa phải là đặc biệt ổn định, nhưng ít nhất trong kỳ thi lần này cũng thuộc nhóm dẫn đầu, cố gắng phát huy, ngươi nhất định có thể qua được bài thi viết. Chỉ cần qua bài thi viết, vòng phỏng vấn đó sẽ dễ dàng hơn.”
“Vâng.” Kiều Sân hiểu ý hắn, trên mặt lộ ra vẻ vừa ngượng ngùng vừa cảm kích.
Đúng lúc này, một học sinh đi tới, nói với lão sư phụ trách tiếp đón: “Thẩm lão sư, giảng viên Trình Ngọ bảo ta tới lấy tư liệu của một học sinh.”
Trình Ngọ là giảng viên nổi tiếng nhất của khoa Tài chính Thanh Đại, rất nhiều thí sinh tham gia tuyển sinh độc lập đều đăng ký dự thi nhắm vào khoa Tài chính và khoa Y học, hai khoa mũi nhọn của trường. Vừa nghe thấy tên Trình Ngọ, rất nhiều người đều nhìn về phía bên này.
Trong kỳ thi tuyển sinh hàng năm, luôn có một số học sinh gia đình có gia thế, có mối quan hệ nên quen biết sớm những giáo sư này. Lão sư phụ trách tuyển sinh không lấy làm kinh ngạc, hỏi: “Là ai vậy?”
“Kiều Sân.”
“À, để ta tìm xem.” Lão sư phụ trách tiếp đón lục tìm trong một chồng hồ sơ. Lần này hồ sơ nộp đến rất nhiều, nên nàng chưa tìm thấy ngay.
Lúc này, một bàn tay đưa tới một tập hồ sơ.
“Lão sư, hồ sơ của ta ở đây, còn chưa kịp nộp lên.”
Không phải Kiều Sân thì là ai?
Ánh mắt của các thí sinh có mặt lập tức đều đổ dồn vào người nàng.
Xung quanh vang lên tiếng xì xào bàn tán và khen ngợi.
“Nàng là ai vậy?”
“Chắc là học sinh giỏi của trường nào rồi.”
“Thật may mắn, vậy mà được giảng viên Trình Ngọ để mắt tới, xem ra kỳ tuyển sinh độc lập lần này của nàng chắc chắn đậu rồi.”
“Ta vừa thấy nàng đứng cùng với người của hội học sinh, bọn họ quen biết à?”
“Trông xinh đẹp thật, không ngờ thành tích học tập cũng tốt như vậy.”
Kiều Sân đã lâu không được nghe những lời tán dương như thế này, trong lòng vừa đắc ý vừa kiêu ngạo. Nàng đứng đó với vẻ kiêu hãnh, đưa tập hồ sơ trong tay cho lão sư phụ trách tiếp đón, với bộ dạng một học sinh ngoan ngoãn, vừa lễ phép lại vừa kiêu căng.
Lão sư phụ trách tiếp đón chỉ liếc nhìn nàng một cái, rồi chuyển tập hồ sơ nàng vừa đưa cho người học sinh đến lấy hồ sơ.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận