Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1461

Chương 1461: Tìm Lục Chấp vô dụng, chỉ có thể cầu xin Kiều Niệm
Giang Nghiêu không nói thẳng, chỉ nói: “Từ thiếu, ngươi giúp ta nói với Andre một tiếng, bảo hắn liên lạc với ta là được. Ta tìm hắn trên mạng nội bộ của Thiên Thần mà hắn không thèm để ý đến ta. Ngươi và Andre quan hệ tốt, hắn nhất định sẽ giúp việc này.”
“Giang Nghiêu, ngươi vẫn chưa hiểu rõ ràng. Bây giờ vấn đề không phải là ta có muốn giúp hay không!” Từ Kế Thân ngắt lời hắn: “Ngươi còn chưa hiểu rõ rốt cuộc bản thân ngươi sai ở đâu!”
Lông mày tuấn tú của Giang Nghiêu nhíu chặt lại.
Từ Kế Thân không hề nể mặt hắn, thẳng thắn nói: “Trước đây ta đã nói với ngươi là đường muội của ngươi không hề đơn giản, ngươi xem những người xung quanh nàng đều là ai đi. Diệp thiếu, Tần thiếu, Giản cấm... Bây giờ lại thêm cả Lục Tổng, có khi ngươi còn chưa chắc đã quen biết được những người này đâu~! Nàng chỉ là một học sinh cấp ba từ thành phố khác tới mà lại quen biết những người này. Ngươi nhìn thái độ của những người đó đối với nàng xem, ngươi thật sự cho rằng nàng chỉ dựa vào vẻ ngoài ưa nhìn nên mấy người đó mới dẫn nàng theo chơi cùng sao?”
Giang Nghiêu bất giác nhớ lại lần trước ở khách sạn, hắn và ba hắn từng nhìn thấy bóng lưng kia.
Lúc đó bảo tiêu của Lục Chấp cũng ở đó.
Bảo tiêu đã nói thế nào nhỉ.
Hình như là nói ‘Người kia là một trong những người sáng lập Thiên Thần’.
Bóng lưng kia cực kỳ giống Kiều Niệm!
“Ngươi tưởng rằng ngươi đắc tội Lục Tổng, nhưng thật ra không phải, người mà ngươi đắc tội trước sau vẫn luôn là đường muội của ngươi!”
Từ Kế Thân vẫn đang nói với hắn.
“Cho nên Giang Nghiêu, ngươi tìm Lục Tổng cũng vô dụng. Ta có giúp ngươi thông qua Andre, thì dù ngươi gặp được Lục Tổng, kết quả vẫn sẽ như vậy thôi. Với tư cách là bạn bè, ta nói thật với ngươi một câu, nếu ngươi không muốn rời khỏi Thiên Thần, tốt nhất ngươi nên tìm đường muội của ngươi, nói chuyện tử tế với nàng ấy.”
“Nàng không phải người lãnh tâm lãnh phổi, ta thấy nàng đối xử với gia gia ngươi và đại bá rất tốt. Nếu không phải ngươi cứ luôn gây sự với nàng, nàng có lẽ đã không mặc kệ ngươi.”
Bản thân Giang Nghiêu cũng biết rõ hôm qua là hắn đã làm quá đáng.
Thế nhưng Từ Kế Thân bảo hắn phải cúi đầu trước Kiều Niệm, hắn lại kéo không xuống mặt mũi này.
“Chẳng phải chính ngươi cũng nói, người làm hỏng đồ của muội muội ngươi không phải nàng sao? Nếu các ngươi đã biết không phải nàng làm hỏng đồ, sau đó các ngươi có nói xin lỗi nàng không?” Từ Kế Thân đại khái hiểu được vì sao hắn không đi tìm Kiều Niệm, liền hướng dẫn từng bước nói: “Chính ngươi hãy suy nghĩ kỹ lại đi. Nếu ta là ngươi, ta sẽ thẳng thắn xin lỗi nàng, sau này cũng đâu có gì là không công bằng. Cả hai đều là muội muội của ngươi, đường muội cũng là muội muội, cớ gì ngươi lại mang thành kiến nặng nề như vậy với Kiều Niệm?”
Giang Nghiêu mím chặt môi, một lúc lâu cũng không nói lời nào.
Ngay từ đầu, trước khi gặp Kiều Niệm, hắn đã có ấn tượng đầu tiên không tốt về người đường muội này, sau khi gặp mặt thì đương nhiên càng không nói đến chuyện yêu thích.
Nhưng hôm qua đúng là hắn đã làm sai, Từ Kế Thân nói không sai, sau đó bọn họ biết rõ chân tướng, lại không một ai đến xin lỗi Kiều Niệm, điểm này làm cũng không tốt chút nào.
“Ta biết rồi.”
Giang Nghiêu vẫn đang cân nhắc, chủ yếu là hắn dù muốn xin lỗi cũng không tìm được người.
Kiều Niệm căn bản không nghe điện thoại của hắn, hắn muốn tìm được người còn khó hơn lên trời.
Từ Kế Thân thở dài thườn thượt: “Ngươi đó ngươi, ngươi chính là thân ở trong đó bị biểu tượng che đậy lại con mắt, ta thấy ngươi còn không nhìn rõ bằng Giang Ly.”
Giang Tiêm Nhu nhìn thì có vẻ tài hoa hơn người, đoan trang đại khí, nhưng trên thực tế lại hẹp hòi (mí mắt bên trong không cho phép người), lại còn tiểu gia tử khí, tương lai khó mà có triển vọng lớn.
Ngược lại là Kiều Niệm mà Giang gia tìm về, không hiển sơn không lộ thủy, nhưng khắp nơi lại ẩn giấu những điều kinh ngạc.
Giang Nghiêu chính là bị che mắt nên nhìn không rõ, nếu không sao lại nhiều lần vì chuyện của Giang Tiêm Nhu mà gây gổ ầm ĩ (huyên náo túi bụi) với Kiều Niệm, từng bước đẩy Kiều Niệm ra xa......
Có những người một khi ngươi đã đẩy ra xa, muốn tìm về lại, chỉ sợ không dễ dàng như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận