Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1303

Chương 1303: Làm rõ ràng là ngươi cầu xin bạn gái của ta, cầu người thì phải có thái độ của người cầu xin
Vỏ ngoài chiếc máy tính của nữ sinh cũng không có logo thương hiệu, chẳng biết là máy tính hiệu gì.
Mí mắt hắn giật mạnh một cái, thật sự không nhìn nổi trò hề trước mắt, cười lạnh một tiếng, nói tiếp: “Chúng ta đưa định vị di động cho ngươi, ngươi liền có thể tra được sao? Ngươi ngay cả Ưng Nhãn là ai cũng không biết. Còn dám bảo chúng ta đưa định vị di động cho ngươi, chuyện này…”
“La Phó Đội!” Bạc Tranh quát ngăn hắn lại.
Sắc mặt La Minh lại trở nên khó coi, mặt hắn hết xanh lại trắng, tay nắm chặt thành quyền, nhắm mắt lại, cố gắng đè nén cảm xúc nôn nóng trong lòng xuống.
Quá khinh người!
Bạc đội đây không phải đang đùa sao?
Một nữ sinh làm sao tra được định vị điện thoại của Ưng Nhãn chứ, thật là hoang đường nực cười.
Sắc mặt Diệp Vọng Xuyên nhàn nhạt, trên khuôn mặt thanh tú không có bao nhiêu biểu cảm, nhưng ánh mắt rõ ràng lạnh xuống, giọng điệu hờ hững nói: “Ngươi có thể lựa chọn không đưa, nhưng ngươi phải hiểu rõ là ngươi tìm bạn gái ta hỗ trợ, không phải bạn gái ta cầu ngươi. Cầu người thì nên có thái độ của người nhờ vả. Nếu như đến điều này cũng không học được, ngươi liền tự mình đi bắt người đi.”
Bạc Tranh thấy hắn thật sự nổi giận, xoa mi tâm, đứng ra hòa giải: “Hắn không có ý đó, con người hắn vốn là kẻ thô lỗ.”
“Bạn gái của ngươi biết truy vết định vị à?” Bạc Tranh một bên tò mò hỏi, một bên đưa một tờ giấy cho nữ sinh: “Phía trên viết số điện thoại di động của Ưng Nhãn, cái này đủ chưa?”
Giọng hắn rất hòa ái ôn hòa, còn nói: “Nếu không đủ, ngươi cho ta QQ của ngươi, ta bảo kỹ thuật viên gửi toàn bộ những gì tra được về hắn cho ngươi.”
Kiều Niệm nhận lấy tờ giấy từ tay hắn, nhìn thấy số điện thoại viết bằng bút máy nét chữ rồng bay phượng múa ở trên đó, đôi mắt đen xinh đẹp cực sâu, lại có một loại bá khí không nói nên lời: “Không cần, có cái này là đủ rồi.”
Nàng không thèm nhìn La Minh lấy một cái, hay nói đúng hơn, nàng từ đầu đến cuối không hề để vị La Phó Đội bên cạnh Bạc Tranh này vào mắt.
Hoàn toàn coi đối phương như không khí.
Kiều Niệm động tác lưu loát mở laptop, khởi động máy, bật phần mềm tìm kiếm định vị cài sẵn trên máy tính, nhập vào số điện thoại Bạc Tranh đưa cho nàng.
Ngón tay gõ bàn phím thật nhanh, nhập vào một chuỗi ký hiệu liên tiếp.
Theo động tác trên tay nàng, trên màn hình máy tính xuất hiện một bản đồ lớn, bên cạnh bản đồ là một khung dài hẹp.
Số liệu bên trong khung dài hẹp không ngừng được cập nhật.
Phạm vi tọa độ trên bản đồ cũng đang từ từ thu hẹp lại...
Bạc Tranh ban đầu không nghĩ Kiều Niệm có thể làm được, hắn đưa số điện thoại của Ưng Nhãn cho Kiều Niệm chẳng qua là nể mặt Diệp Vọng Xuyên, sợ thái độ của La Minh chọc phải vị hậu bối nổi tiếng không dễ chọc này.
Hắn cũng không thực sự tin tưởng Kiều Niệm có thể tra ra định vị của Ưng Nhãn.
Mãi cho đến khi nhìn thấy nữ sinh xoay ngược mũ lưỡi trai, để lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp đáng chú ý, mở laptop ra, ngón tay thao tác máy tính cực nhanh. Mắt hắn mới sáng lên, cũng không quản nhiều như vậy nữa, đẩy ghế ra, đứng dậy đi tới sau lưng nữ sinh.
Nhìn thấy số liệu trên máy tính của Kiều Niệm cập nhật nhanh chóng, trên mặt hắn không nhịn được lộ ra vẻ kinh ngạc: “Vọng Xuyên, bạn gái của ngươi dùng máy tính không tệ nha!”
“…” Nữ sinh này thật sự biết dùng máy tính sao?
La đội phó thấy hắn cũng nói như vậy, mặc dù có chút mất mặt, nhưng càng muốn biết rốt cuộc Kiều Niệm có làm được hay không. Chỉ có định vị được vị trí cụ thể của Ưng Nhãn, bọn họ mới có thể bắt người.
Sau khi liên tục do dự, hắn vẫn không kiềm chế được sự nôn nóng trong lòng, dày mặt, yên lặng đi tới sau lưng nữ sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận