Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1498

Chương 1498: Đối phương đang cảnh cáo nàng, vả mặt trắng trợn
Thích Nghiên bực bội đứng dậy khỏi ghế sô pha, vừa cầm điện thoại di động lên, định tìm người điều tra một chút.
Điện thoại của anh trai nàng liền gọi tới.
Thích Nghiên lập tức nhận máy: “Alo.”
Đầu óc nàng đang tràn ngập chuyện về vũ khí đại ngạc, không thể chờ đợi liền hỏi Thích Dung Quang.
“Ca, ngươi có biết Hồng Minh và Diệu Môn có liên quan gì không?”
Chuyện Kiều Niệm là sun của Hồng Minh không có mấy người biết.
Nàng cũng là vì Thích gia gặp khó khăn ở khu phi pháp mới biết được chuyện này, nhưng nàng chưa từng nói ra ngoài, chỉ tự mình biết rõ trong lòng.
Nàng vốn cho rằng Kiều Niệm có thể ngồi lên chiếc ghế thứ nhất của Hồng Minh chỉ là vì có thiên phú kinh người về mặt hacker.
Hiện tại xem ra, sự việc không đơn giản như nàng nghĩ.
Kiều Niệm không hề phổ thông như vẻ bề ngoài......
Thích Nghiên có chút không cam lòng nghiến răng, đôi mắt sắc bén lộ ra hàn quang, nắm chặt điện thoại, trái tim bất ổn, thực sự nghĩ mãi không ra tại sao một nữ sinh phổ thông từ thành phố khác tới lại có thể khuấy động trong nước đến long trời lở đất, đến bây giờ ngay cả nàng cũng nhìn không thấu đối phương.
“Hồng Minh và Diệu Môn?” Thích Dung Quang có chuyện tìm nàng, còn chưa kịp nói, nghe nàng hỏi mình thì rõ ràng không nghĩ ra: “Hồng Minh và Diệu Môn có thể có liên hệ gì... Thế lực của Hồng Minh chủ yếu ở khu phi pháp, thế lực của Diệu Môn chủ yếu ở bên Độc Lập Châu, ta chưa từng nghe nói Hồng Minh và Diệu Môn có quan hệ.”
Cả hai không có quan hệ à?
Trái tim đang căng cứng của Thích Nghiên chùng xuống, nàng chau mày, hiển nhiên không tin.
Thích Dung Quang hỏi: “Sao ngươi đột nhiên hỏi chuyện này, có chuyện gì à?”
Thích Nghiên trong lòng lo lắng, không muốn nói với hắn: “Ta chỉ đột nhiên nhớ ra nên hỏi ngươi một chút, không có chuyện gì.”
“Ta còn tưởng ngươi gặp chuyện gì, ngươi không sao thì ta yên tâm.” Thích Dung Quang vừa dứt lời.
Thích Nghiên điều chỉnh lại tâm trạng, hỏi lại hắn qua điện thoại: “Đúng rồi, ca, ngươi tìm ta có việc gì à?”
Nàng đi về, một lần nữa cầm tách hồng trà trên bàn lên, nhấp một ngụm trà nông, hơi ổn định lại tinh thần.
Thích Nghiên còn chưa kịp đặt chén trà xuống, liền nghe giọng Thích Dung Quang trầm xuống, nói: “Ta gặp một vụ va chạm xe nhỏ trên đường, đối phương ép xe ta dừng lại trên đường lớn, sau đó hai tên đại hán bước xuống, ta cũng không biết là ai, bọn hắn nói với ta nếu lần sau còn tùy tiện ‘mời’ người đến nhà, thì sẽ không đơn giản như vậy nữa.”
“Ta hoàn toàn không biết bọn hắn đang nói gì, ta hỏi bọn hắn, bọn hắn cũng không giải thích cho ta là có ý gì...”
Ngón tay Thích Nghiên đang cầm chén trà trở nên trắng bệch, khuôn mặt vốn ung dung đoan trang tức giận đến đỏ bừng, giọng nói cũng run lên: “Ngươi nói có người chặn ngươi lại trên đường lớn, uy hiếp ngươi?”
“... Cũng không hẳn là uy hiếp, ta nghi ngờ bọn hắn tìm nhầm người, ta cũng không biết bọn hắn có ý gì.” Giọng Thích Dung Quang có vẻ nhẹ nhõm, vẫn còn mơ hồ.
Không biết khúc nhạc đệm đã xảy ra ở nước M một giờ trước.
Thích Nghiên lại hiểu rằng đây không phải là tai nạn ngoài ý muốn.
Đối phương đang cảnh cáo nàng!
Trắng trợn tát vào mặt nàng!
Sắc môi nàng trắng bệch, trên trán gân xanh ẩn hiện, cố gắng giữ bình tĩnh nói với Thích Dung Quang: “Ừm, chắc là một tai nạn ngoài ý muốn thôi.”
Thích Nghiên nói xong, lại không yên tâm dặn dò: “Ca, gần đây ngươi cẩn thận một chút, sắp xếp thêm mấy vệ sĩ cho mình đi.”
Thích Dung Quang rất nghe lời muội muội mình, ôn hòa cười một tiếng, nói ở đầu dây bên kia: “Được, ngươi cũng tự chăm sóc tốt cho mình nhé, ta cúp máy trước.”
Thích Nghiên “Ừm” một tiếng, đợi Thích Dung Quang bên kia cúp điện thoại.
Nụ cười miễn cưỡng trên môi nàng tắt ngấm trong nháy mắt, gần như không nén được lửa giận trong lòng, ‘bốp’ một tiếng ném điện thoại di động xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận