Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 3989

Chương 3989: Niệm tỷ thực ra có chút tức giận
Dụ Ngôn vẫn đang nói: "... Còn cái tay bị thương kia của ngươi, tạm thời đừng dùng sức. Thương cân động cốt 100 ngày, tối thiểu phải nghỉ ngơi hai ba tháng mới có thể cầm vật nặng."
Giọng Diệp Vọng Xuyên khàn khàn: "Được."
"Ừm. Ngươi nhớ kỹ lời bác sĩ dặn là được." Dụ Ngôn cất cuốn sổ nhỏ trên tay đi, hài lòng định nghiêng đầu sắp xếp y tá chuẩn bị băng gạc thay thuốc. Khóe mắt hắn liếc thấy người vừa đi vào. Hắn vẫy tay với cô gái, nói: "Ngươi tới đúng lúc lắm."
Kiều Niệm đi tới. Dụ Ngôn bĩu môi nói: "Đây, ta đang định thay thuốc cho hắn. Ngươi đã tới thì nhiệm vụ này giao cho ngươi!"
Nói rồi hắn chỉ chỗ để băng gạc và cồn cho Kiều Niệm xem, đoạn gọi y tá bên cạnh: "Ngươi ra ngoài với ta trước đã."
"Vâng, bác sĩ Dụ."
Nữ y tá đợi nửa giờ, tưởng rằng có thể thay thuốc cho người đàn ông trên giường bệnh, ai ngờ nửa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim. Nàng lưu luyến không rời nhìn người đàn ông có dung mạo tuấn mỹ trên giường, rồi mới cẩn thận từng bước đi theo Dụ Ngôn ra ngoài... Kiều Niệm chú ý tới ánh mắt có chút thất vọng của nữ y tá lúc rời đi, cô đi tới, kéo một chiếc ghế đến bên giường bệnh, sau đó quay lại góc phòng lấy hộp y tế. Nàng đến gần giường bệnh, thuận tay đặt hộp y tế lên ghế, mở hộp ra, dùng ngón tay kiểm tra xem vật dụng bên trong đã đủ chưa. Sau đó lấy hết những thứ cần dùng như kéo, băng gạc, thuốc tiêu viêm ra đặt bên ngoài, rồi mới cúi người tới gần người đàn ông trên giường bệnh, đưa tay định cởi quần áo hắn: "Ta giúp ngươi thay thuốc."
Diệp Vọng Xuyên cảm nhận được hơi thở của nàng phả bên cổ, nhịp tim khẽ rung động, hắn nhanh tay bắt lấy bàn tay đang định cởi cúc áo của cô gái, giọng nói còn khàn hơn lúc trước gấp bội: "Để ta tự làm."
"Được." Kiều Niệm lập tức lùi ra, để hắn tự mình làm. Diệp Vọng Xuyên đang mặc đồ bệnh nhân, bộ đồ vải bông sọc xanh nhạt trên người hắn lại toát ra khí chất kiêu hãnh, quả thực khiến hắn mặc trông như đồ hiệu cao cấp xa xỉ. Kiều Niệm đứng ở một bên, nheo mắt nhìn ngón tay thon dài của hắn lần lượt cởi từng nút áo ở cổ, để lộ xương quai xanh gầy gò bên dưới. Nhưng đó không phải là tâm điểm chú ý của nàng, Kiều Niệm suốt quá trình chỉ thấy lớp băng gạc quấn quanh vai phải hắn, trông mà giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận