Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 79: Khinh Tuyết muội muội, mau tới an ủi ngươi thụ thương thân ca!

"Chương 79: Khinh Tuyết muội muội, mau tới an ủi ngươi thân ca ca đang bị thương này!"
"A, ca, ngươi lại đi làm bồ của người ta còn đánh người ta chồng à?"
Trong điện thoại truyền đến giọng nữ bình tĩnh mang theo một tia bất đắc dĩ.
"Lần nào cũng để ta che chắn cho ngươi, đây là lần cuối cùng, lần sau ngươi còn làm chuyện t·r·á·i luân thường đạo lý thế này, ta sẽ bảo ba ngươi chặt gãy chân ngươi."
Đối phương nói xong không cho Trần Vũ Hoa cơ hội giải thích liền trực tiếp dập máy...
Trần Vũ Hoa há hốc mồm.
Hai cảnh viên bên cạnh nghe được âm thanh trong điện thoại lập tức ném tới ánh mắt coi thường.
"Trông thì bảnh bao, hóa ra là loại cặn bã chuyên đi cướp gà trộm chó."
"Ta cảnh cáo các ngươi đừng ăn nói lung tung nhé, đại đội trưởng đội 1 điều tra là bạn thân của ta đấy, cẩn thận ta kiện tội phỉ báng các ngươi."
Trần Vũ Hoa tức giận liếc nhìn hai người bên cạnh.
Mặt hai người cứng đờ, cũng không dám nói gì nữa.
"Tên nhóc tốt nhất là thành thật chút, thấy được là ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy, bất quá người ngươi vừa đắc tội không phải một đại đội trưởng là có thể giúp ngươi giải quyết được."
Thang Gia Minh liếc nhìn tài xế đang phóng nhanh, lại nhìn Trần Vũ Hoa.
"Gặp phải cô ta coi như số ngươi xui lớn rồi, cho dù ngươi gọi phó cục trưởng phụ trách điều tra tới đây, e rằng cũng phải cho ngươi đi đúng trình tự."
Lời Thang Gia Minh nói khiến Trần Vũ Hoa ngẩn người trong chốc lát.
Phó cục trưởng phụ trách điều tra?
Đùa gì vậy, ở thành phố đây là mối quan hệ thông thiên đấy, có mối quan hệ đó thì hắn còn bị còng trong xe như bây giờ sao?
Gọi là dân không đấu với thương, thương không đấu với quan, quan không đấu với chính.
Đại đội trưởng điều tra có quyền lực lớn đã là đối tượng mà những người buôn bán như bọn họ cần phải kính sợ nịnh bợ.
Đặc biệt là những dự án liên quan đến ngành giải trí.
Thì lại càng phải cung phụng giống như là cha ruột.
Phó cục trưởng phụ trách thì đã là cấp độ chính trị.
Tuy rằng hắn có vài đồng tiền bẩn, nhưng còn lâu mới đạt đến mức đó.
Người như vậy căn bản hắn còn không gặp được.
"Ngươi đừng có dọa ta, lớn từng này rồi mà ta chưa thấy qua loại chuyện gì sao?"
Trần Vũ Hoa liếc mắt nhìn Thang Gia Minh.
Không tự chủ ưỡn người ngồi thẳng hơn.
"Ngươi muốn tin hay không thì tùy, nhưng đến đồn cảnh sát tốt nhất là ngươi thành thật một chút."
Thang Gia Minh đóng cửa xe.
Một đoàn người hướng cục thành phố chạy tới.
Đám bác gái bác trai đang xem náo nhiệt trong khu dân cư vẫn còn đang bàn tán rôm rả về cảnh tượng bốn cô gái tranh giành một người đàn ông vừa rồi.
"Hàn Hiểu Hiểu, lúc nãy ngươi nói Lý Uyên bị bệnh, rốt cuộc anh ấy bị bệnh gì?"
Trong xe, Hạ Hân Di vẫn còn để bụng câu nói lỡ miệng của Hàn Hiểu Hiểu.
Hàn Hiểu Hiểu nghe vậy vừa lái xe vừa liếc nhìn nàng qua gương chiếu hậu.
"Dựa vào cái gì mà ta phải nói cho ngươi? Bằng việc ngươi gọi ta là hổ cái? Hay là bằng việc ngươi muốn cướp anh ấy từ chỗ ta đi?"
Hạ Hân Di nghe xong lập tức im miệng.
Sau đó lại dùng tay huých Lý Uyên đang ngồi ở ghế phụ.
"Lý Uyên, anh bị bệnh gì?"
Lý Uyên nhìn hai người mà đau cả đầu.
Bệnh của hắn, giống như là bị, lại giống như không bị.
Không có gì, cũng chỉ là bị ung thư giai đoạn cuối mà thôi...
"Không có gì đâu, Hiểu Hiểu hù bọn họ thôi."
Lý Uyên vỗ vỗ bàn tay nhỏ đang căng thẳng của Hân Di.
Hạ Hân Di nhìn Lý Uyên, lại nhìn Hàn Hiểu Hiểu sắc mặt bỗng trở nên có chút buồn thương.
Trong lòng hơi suy tư một chút, bán tín bán nghi "A" một tiếng.
Trần Mặc Mặc cũng cảm thấy có gì đó lạ lạ.
Ánh mắt nhìn Lý Uyên mang theo thêm một tia lo lắng.
Hàn Hiểu Hiểu tuyệt đối không có khả năng đem Lý Uyên ra làm trò đùa để hù người.
Một đoàn người đến cục thành phố.
Thang Gia Minh mang theo nhân viên kỹ thuật, Trần Vũ Hoa cùng Lưu Tử Diệp.
Tiến hành kiểm tra thiết bị định vị trên xe của Lưu Tử Diệp.
Nhân viên kỹ thuật kiểm tra ra trong xe xác thực có thiết bị định vị.
Trần Vũ Hoa cũng không giải thích, rất hào phóng thừa nhận là do hắn gắn.
"Nhưng Tử Diệp, anh thật là vì tốt cho em, nhiều năm như vậy Trần Vũ Hoa anh muốn có được người phụ nữ nào, không dùng đến biện pháp gì, anh cũng có thể khiến các cô ấy ngoan ngoãn nghe lời, nhưng duy chỉ có đối với em anh là thật lòng, từ trước tới giờ anh chưa bao giờ dùng thủ đoạn gì với em."
Nhìn thiết bị định vị do chính mình gắn bị lấy ra.
Sắc mặt Lưu Tử Diệp đã trở nên vô cùng khó coi.
Trần Vũ Hoa vẫn đang cố hết sức thanh minh cho bản thân.
"Này này này, ngươi xem ta như không khí à? Ngay trước mặt ta nói những lời này, ta cảnh cáo ngươi, ngươi đây là đang thách thức giới hạn cuối cùng của cảnh sát chúng ta đấy."
Thấy Trần Vũ Hoa càng nói càng quá đáng, hai mắt Thang Gia Minh lập tức nhìn chằm chằm hắn.
"Ngươi yên tâm, những chuyện phạm tội đó anh chưa từng làm qua, đều là những người phụ nữ kia tự nguyện."
Trần Vũ Hoa thờ ơ liếc nhìn Thang Gia Minh.
Là một nhị đại, dù tránh không khỏi việc ngang ngược càn rỡ một chút.
Nhưng hắn không phải là kẻ không có đầu óc.
Có một số giới hạn cuối cùng hắn biết rõ hơn người bình thường, rằng nếu vi phạm sẽ có hậu quả gì.
Đối với đại đa số người thì tiền là vạn năng, nhưng đối với quyền lực thì nó chẳng đáng một đồng.
Chỉ cần ngươi còn sơ hở, một khi người ta muốn động đến ngươi thì cho dù có nhiều tiền cũng chỉ là con số mà thôi.
Đây là giới hạn cuối cùng của hắn, cũng là nguyên nhân mà gia đình, ngoài chuyện đầu tư ra, cho phép hắn buông thả trong mọi thứ còn lại.
Đợi đến khi Thang Gia Minh đưa Lưu Tử Diệp cùng Trần Vũ Hoa trở về.
Lý Uyên bốn người đã được sắp xếp kiểm tra nước tiểu một lượt.
Kết quả không có bất cứ vấn đề gì.
Điều này khiến Trần Vũ Hoa nhìn Lý Uyên được ba đại mỹ nữ vây quanh mà ngơ ngác cả mắt.
Theo yêu cầu tha thiết của hắn, Lưu Tử Diệp cũng đi kiểm tra nước tiểu một lần.
Nhưng kết quả vẫn như cũ là không có vấn đề gì.
Nghĩ đến chuyện trước đó Lưu Tử Diệp không để ý bất cứ hình tượng gì cùng những cô gái khác tranh giành người đàn ông này.
Trần Vũ Hoa hoàn toàn không muốn tin đó là cô gái thuần khiết trong lòng hắn, giống như hoa sen tuyết trên núi băng vậy.
Ý thức của nàng thanh tỉnh, nàng tự nguyện làm những hành động đó.
Nhưng kết quả kiểm tra, còn có những gì đã xảy ra từ khu dân cư đến cục thành phố.
Lưu Tử Diệp nói chuyện mạch lạc rõ ràng, thật sự không giống như bị hạ độc.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy nội tâm sắp sụp đổ.
"Tử Diệp, hôm nay có phải em bị kích thích gì không?"
Trần Vũ Hoa vẫn không từ bỏ ý định.
Đôi mắt nhìn chằm chằm Lưu Tử Diệp.
"Ừm."
Lưu Tử Diệp nhẹ gật đầu.
Trần Vũ Hoa lập tức vui mừng khôn xiết.
Việc đại não bị kích thích mà dẫn đến làm những việc vượt quá lẽ thường hoàn toàn hợp lý!
Nhưng một giây sau, Lưu Tử Diệp lại đột nhiên nhìn Lý Uyên bằng ánh mắt đong đưa đầy ẩn ý.
"Bởi vì hôm nay em đã tìm được người quan trọng nhất trong sinh mệnh."
Lưu Tử Diệp hoàn toàn không quan tâm ba ánh mắt muốn gi·ế·t người xung quanh.
Đã quyết định tranh giành một phen.
Vậy thì trong lúc này.
Trần Vũ Hoa chính là bàn đạp tốt nhất của nàng...
Đảo ngược máy bay che chắn...
Ít nhất là ngay thời khắc này, sự tồn tại của Trần Vũ Hoa chính là cơ hội biểu hiện tốt nhất cho nàng.
Đáng thương thay Trần Vũ Hoa còn không biết mình bị coi là công cụ.
Ngây ngốc nhìn Lưu Tử Diệp đang nhìn người kia, trong mắt nàng là ánh mắt ôn nhu mà hắn chưa bao giờ thấy.
Trần Vũ Hoa đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút choáng váng.
Ngực giống như bị một tảng đá lớn đè nát một cách khó chịu.
Cảm giác giọng nói của Lưu Tử Diệp trong đầu hắn ong ong ong, trở thành một ảo giác.
Thế giới đêm nay rốt cuộc là sao vậy?
Tên nhóc mặc hàng vỉa hè đó, rốt cuộc dựa vào cái gì?!
Việc này hoàn toàn đảo lộn quan niệm tán gái của hắn!
Tên nhóc nghèo nàn đó, hắn đã từng bỏ ra vài vạn, thậm chí vài ngàn mấy trăm cũng có thể hô tới vung đi, đạp tôn nghiêm của chúng dưới chân.
Nhưng khi hắn căm phẫn nhìn về phía Lý Uyên.
Đón chào hắn lại là ba đôi mắt đầy thù địch cùng cảnh giác.
Nhìn Lý Uyên được ba đại mỹ nữ siêu cấp vây quanh.
À không đúng, còn có cả Tử Diệp của hắn...
Tâm trạng Trần Vũ Hoa có chút suy sụp.
Hắn không cách nào nhìn thẳng vào mắt Lý Uyên.
Trong lòng chỉ có thể khẩn cầu rằng, những muội muội hiền lành động lòng người có nhan sắc không thua gì bốn đại mỹ nữ này, mau tới an ủi hắn, người anh trai thân yêu đang bị thương này!
PS các ca, các tỷ cho em xin ít quà free đi ạ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận