Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 438: Trần Mặc Mặc có lập trường sao

Tô Tiêu Du nhìn Trần Mặc Mặc ánh mắt có chút phức tạp. Từ vừa mới bắt đầu nhìn thấy Trần Mặc Mặc, nàng liền xem Trần Mặc Mặc như đối thủ lớn nhất của mình. Nhưng bây giờ, hai người lại muốn liên thủ. . . .
Trần Mặc Mặc thấy mọi người nhìn mình, sắc mặt hơi ngẩn ngơ. Có thể không đợi Trần Mặc Mặc lên tiếng, Trần Khinh Tuyết đã vội lắc đầu.
"Thôi đi, Mặc Mặc là trường hợp đặc biệt, lập trường của nàng có hơi mơ hồ. . . Chỉ cần có việc là ai nàng cũng giúp, cứ ba người chúng ta thôi."
Lưu Tử Diệp cũng nghĩ ra điều gì đó, gật đầu đồng ý. Trần Mặc Mặc nghe hai người đối thoại, có chút cạn lời. . . . Cái gì gọi là lập trường có hơi mơ hồ chứ. . . Nàng từ đầu đến cuối đều chỉ đứng về phía Lý Uyên mà thôi. . . !
Chỉ là chưa từng thấy Trần Mặc Mặc lâm trận phản bội, Tô Tiêu Du hơi nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu. Nhưng bản tính ngạo nghễ khiến nàng không hỏi thẳng lý do. . . . Trần Khinh Tuyết cùng Lưu Tử Diệp đã đạt được thống nhất, Tô Tiêu Du mới tới cũng vui vẻ có được hai người giúp đỡ. . . .
Mấy người sau khi thống nhất liền quay người đi vào nhà.
Trong phòng bầu không khí vì sự xuất hiện của Hứa Niệm Niệm mà trở nên có chút trầm mặc, oi bức và vi diệu. Gần như toàn bộ sự chú ý của mọi người đều dồn về phía Hứa Niệm Niệm và Lâm Tư Vi, ánh mắt như có như không cứ đổ dồn về Hứa Niệm Niệm. Hứa Niệm Niệm bị nhiều người nhìn vậy thì hơi sợ hãi. . . Bé cứ nép mình vào lòng Lâm Tư Vi, đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn ra ngoài.
Đợi đến khi Trần Mặc Mặc bước vào cửa, sắc mặt căng thẳng của Hứa Niệm Niệm mới hoàn toàn bình tĩnh lại. . . ."Mặc Mặc a di, mấy vị a di kia nhìn con và mụ mụ bằng ánh mắt kỳ lạ quá. . ."
Trần Mặc Mặc vừa đi đến, Hứa Niệm Niệm đã níu tay Trần Mặc Mặc không buông. . . . Một màn này lọt vào mắt Tô Tiêu Du khiến lòng nàng lập tức kinh ngạc. Trần Mặc Mặc này thật sự khủng bố đến vậy sao? Hơn nữa còn không gây ra sự thù địch từ những người khác? Ngay cả con riêng của Lý Uyên cũng có thể vui vẻ chơi đùa với Trần Mặc Mặc. . . . Tô Tiêu Du thấy vậy đã choáng váng, kẻ này chắc chắn sẽ trở thành trở ngại lớn nhất trên con đường nàng đang đi. . . Thậm chí, uy hiếp mà Hứa Niệm Niệm mang lại còn không bằng áp lực mà Trần Mặc Mặc tạo ra. . . .
Nàng không chút động tĩnh mà lại gần Trần Mặc Mặc. Vừa quan sát Trần Mặc Mặc, vừa tìm cơ hội tương tác với Hứa Niệm Niệm. Với tư cách là đứa trẻ đầu tiên xuất hiện, thực sự rất cần phải có quan hệ tốt với nó. Mấy ngày nay, nàng đã đọc không ít sách về cung đấu. . . Nàng hiểu rõ tầm quan trọng của việc lấy lòng người khác. Dù có khó ưa thế nào. . . Thì mối quan hệ hòa hảo bề ngoài cũng vô cùng trọng yếu. . . .
Đương nhiên, việc Tô Tiêu Du lấy lòng Hứa Niệm Niệm thể hiện rất tự nhiên, khiến Lâm Tư Vi nhận thấy Tô Tiêu Du đối với Hứa Niệm Niệm rất tốt. Chẳng hề thấy một chút phản cảm hoặc nghĩ Tô Tiêu Du đang cố tình lấy lòng. Hứa Niệm Niệm càng thêm thân thiết với Tô Tiêu Du, chỉ sau Trần Mặc Mặc và Lâm Tư Vi.
Đợi đến khi Trần Khinh Tuyết cùng Lưu Tử Diệp kịp phản ứng, các nàng đã không còn cơ hội lấy lòng Hứa Niệm Niệm nữa. . . .
Đến khi Hàn Hiểu Hiểu và Trầm Nguyệt Doanh bưng nồi canh gà nóng hổi từ nhà bếp đi ra. Nhìn thấy Tô Tiêu Du và Trần Mặc Mặc cứ vây quanh Hứa Niệm Niệm mãi, trong lòng có chút khó chịu. . . . Tiếp đó, nàng liếc nhìn Trầm Nguyệt Doanh bên cạnh.
"Ngươi đừng có giống như bọn họ mà làm bạch nhãn lang."
Lời Hàn Hiểu Hiểu khiến Trầm Nguyệt Doanh sững sờ. Dù không hiểu ý của Hàn Hiểu Hiểu là gì, Trầm Nguyệt Doanh vẫn gật đầu. Trong khoảng thời gian này, Trầm Nguyệt Doanh đều chứng kiến những việc Hàn Hiểu Hiểu làm cho Lý Uyên. Tuy Hàn Hiểu Hiểu là người hơi mạnh mẽ, miệng cũng thường hay độc địa. . . . Nhưng nàng có thể thấy được lòng Hàn Hiểu Hiểu còn mềm hơn cả đậu hũ. . . . Nếu không thì nàng cũng sẽ không để nhiều phụ nữ như vậy đến nhà, thậm chí là ở nhà nàng diễu võ giương oai. . . .
Hàn Hiểu Hiểu thấy Trầm Nguyệt Doanh không hỏi gì mà liền gật đầu, trong lòng lập tức vui vẻ. . . . Cảm giác trong khoảng thời gian này mình đã không uổng công đối xử tốt với nàng. . . . Đương nhiên, nguyên nhân mà nàng tốt nhất với Trầm Nguyệt Doanh là vì từ đầu, nàng đã quyết định nếu như bản thân có thai sinh con, thì nàng sẽ giao toàn quyền chăm sóc con cho Trầm Nguyệt Doanh. Cho nên, Trầm Nguyệt Doanh đối với nàng mà nói vô cùng quan trọng. Đặc biệt là bây giờ, khi có người cạnh tranh xuất hiện. Sau này nếu nàng không có ở nhà, Trầm Nguyệt Doanh liệu có đối xử với con mình như duy nhất không, việc này cực kỳ quan trọng đối với nàng và con của mình.
"Hiểu Hiểu tỷ, ngày mai ta phải đến trường làm luận văn tốt nghiệp."
Đặt nồi canh gà xuống bàn, Trầm Nguyệt Doanh nhỏ giọng nói với Hàn Hiểu Hiểu. Hàn Hiểu Hiểu nghe xong, liền liếc mắt nhìn về hướng phòng khách.
"Nếu trường học của ngươi có vấn đề gì, dù khó khăn đến đâu cũng phải nhớ nói cho ta biết, trong số bọn họ có người có cha mẹ là giáo sư trong trường ngươi, hoặc là có thể sai bảo giáo sư trường ngươi, chỉ cần có thể xử lý ở trong trường học đều không phải là vấn đề."
Nói xong, Hàn Hiểu Hiểu lại liếc nhìn Tống Vân Hi. . . Trong lòng lại nghĩ về sau con nàng nếu được nhiều người như vậy chăm sóc. . . Nàng chết cũng nhắm mắt được. Trầm Nguyệt Doanh cũng liếc nhìn khung cảnh mọi người đang cười cười nói nói trong phòng khách, rồi im lặng gật đầu. Nhưng nàng không đời nào đi nhờ những. . . Tình địch của mình. . . .
Đợi đến khi mọi việc trong nhà bếp gần như xong xuôi, chỉ còn lại việc xào rau, Hàn Hiểu Hiểu rất tự giác rời khỏi nhà bếp. Nàng gọi Lưu Tử Diệp đang ở phòng khách một tiếng. Với tư cách là bà chủ quán ăn, Lưu Tử Diệp nấu ăn có thể nằm trong top 5. Cùng đến còn có Trần Khinh Tuyết.
"Ngươi tới làm gì, ngươi nấu cơm khó ăn như vậy, còn kém cả cọp cái."
Hạ Hân Di liếc Trần Khinh Tuyết một cái. Vì lần trước, Trần Khinh Tuyết trước mặt Hạ Hân Di đã tính toán, mưu mô, xảo quyệt phải châm chọc, hai người này vốn không hợp nhau. . . . Hơn nữa nấu ăn là cơ hội tốt nhất để đến gần Lý Uyên. . . Chỉ là Hạ Hân Di gần như lần nào công kích cũng có thể làm bị thương hai người trở lên. . . . Hàn Hiểu Hiểu cùng Trần Khinh Tuyết đều tối sầm mặt. . . Biết rõ tính tình của Hạ Hân Di là như vậy, chỉ trích Hàn Hiểu Hiểu là sự thật. . . Lười so đo với nàng. . . Chỉ lườm Hạ Hân Di một cái rồi trực tiếp rời khỏi nhà bếp.
Hạ Hân Di thấy Hàn Hiểu Hiểu bỏ đi thì trên mặt lộ vẻ đắc ý. . . Mỗi lần ở nơi khác thất thế thì luôn có thể bù đắp lại được ở phương diện này. . . Chỉ là Hạ Hân Di vừa đắc ý liếc nhìn Trần Khinh Tuyết, vốn tưởng rằng chỉ có một mình Trần Khinh Tuyết, bản thân có thể dễ dàng chiếm thế thượng phong, thì Lưu Tử Diệp bên cạnh lại đột ngột lên tiếng.
"Ta bảo Khinh Tuyết đến giúp ta đấy."
Lời của Lưu Tử Diệp khiến Hạ Hân Di ngẩn người.
"Ngươi lại bênh vực nàng?"
Ánh mắt Hạ Hân Di có chút kinh ngạc nhìn về phía Lưu Tử Diệp. Lúc trước, khi cô và Trần Khinh Tuyết tranh đấu, tuy Lưu Tử Diệp chưa từng đứng về phe ai cả. Nhưng có thể thấy được Lưu Tử Diệp thiên vị cô hơn. . . Sao hôm nay lại đột nhiên bênh vực Trần Khinh Tuyết thế. . . ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận