Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 242: Trần Mặc Mặc dán mặt mở lớn, Tần Mặc Diễm bị tuyệt sát

"Chương 242: Trần Mặc Mặc dán mặt làm lớn chuyện, Tần Mặc Diễm bị tuyệt s.á.t 'dao'?" Lý Uyên nhìn khuôn mặt của Tần Mặc Diễm còn xinh đẹp hơn búp bê bơm hơi, đôi chân dài thon thả thẳng tắp dưới lớp áo gió... Ngẩn người một chút. Một tay không tự chủ đưa vào túi mình... Tần Mặc Diễm nhìn thấy động tác vô ý thức của Lý Uyên, lập tức đoán được con d.a.o phẫu thuật của mình đang ở trong túi hắn. Lập tức đưa một tay về phía Lý Uyên: "Trả con dao cho ta." Giọng của Tần Mặc Diễm vẫn là bộ dạng bình đạm không có bất kỳ dao động tình cảm nào. Lý Uyên nắm con dao phẫu thuật trong túi, còn lâu mới trả lại... Rất có thể hắn vừa cầm dao trước một giây, Tần Mặc Diễm giây sau liền dùng dao đ.â.m hắn rồi... Nhìn sắc mặt của Tần Mặc Diễm càng lúc càng lạnh. Lý Uyên đột nhiên nhớ tới chuyện Trần Mặc Mặc trước đó nói gọi Tần Mặc Diễm tới ăn cơm... Tuy không biết Trần Mặc Mặc vẫn luôn ở dưới mí mắt hắn lúc nào đã liên lạc với Tần Mặc Diễm. Nhưng Trần Mặc Mặc từ trước đến giờ sẽ không nói dối với hắn... Lý Uyên lập tức có thêm dũng khí... Đã không phải tới gây chuyện dùng dao đ.â.m hắn... Lý Uyên liền lập tức nghênh đón ánh mắt của Tần Mặc Diễm... "Hay là ngươi vào trong ngồi chơi ăn chút trái cây trước đi, cơm vẫn chưa nấu xong." Lý Uyên vừa nói vừa nhường đường sang một bên, nhường cho Tần Mặc Diễm lối vào. Tần Mặc Diễm nghe đến chuyện ăn cơm, lại nhìn vẻ mặt trong sáng vô tư của Lý Uyên... Trong nháy mắt lại lần nữa nghĩ đến tin nhắn kia... Vẻ mặt băng lãnh lập tức dịu lại một chút. Mắt thấy sắc mặt Tần Mặc Diễm do dự, giống như bộ dáng của một nữ nhân bình thường... Nhưng ngay lúc này. Trần Khinh Tuyết và Lưu Tử Diệp trong phòng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, lập tức chạy tới. Hai người nhìn thấy Tần Mặc Diễm trong nháy mắt, lập tức giật mình... Liền kéo lấy Lý Uyên, bảo vệ hắn ở sau lưng... Uy danh của Tần Mặc Diễm, lần trước khi các nàng đi cục thành phố đã từng nghe qua... Nàng có thành kiến và h.ậ.n ý với Lý Uyên, hai người cũng biết rất rõ... Tần Mặc Diễm thấy Trần Khinh Tuyết và Lưu Tử Diệp hai người kéo tay Lý Uyên, bộ dạng ngăn hắn ở phía sau. Nhìn hành vi cặn bã nam triệt để của Lý Uyên. Ánh mắt vừa có một tia nhu hòa của Tần Mặc Diễm lại lần nữa lạnh lẽo: "Trả dao cho ta." Giọng điệu của Tần Mặc Diễm trực tiếp lạnh đến khiến người ta không khỏi rùng mình một cái... Lý Uyên thấy trêи người Tần Mặc Diễm bắt đầu tỏa ra nhàn nhạt s.á.t ý... Lập tức kéo Trần Khinh Tuyết và Lưu Tử Diệp hai người đang đứng trước người mình ra. Lý Uyên chăm chú nhìn tay của Tần Mặc Diễm ở trong túi áo gió... Sợ nàng đột nhiên lại móc ra một con d.a.o khác từ trong túi... Không khí xung quanh lập tức trở nên lạnh băng... Giống như nhiệt độ không khí đều giảm xuống không ít... Có thể còn lâu mới trả dao, Lý Uyên đang muốn nghĩ xem nên dùng lý do gì để cự tuyệt. Bỗng nhiên sau lưng truyền đến một tiếng kêu kinh ngạc: "Diễm tỷ tỷ." Mấy người vừa quay đầu lại đã thấy Trần Mặc Mặc đột nhiên đi tới. Trêи mặt còn vương lại nước mắt nhàn nhạt, nàng nhìn thấy Tần Mặc Diễm trong nháy mắt mắt lập tức sáng lên. p.h.át hiện không khí ở bên này không thích hợp, Trần Mặc Mặc xoa xoa nước mắt còn đọng trêи mặt, ngọt ngào gọi Tần Mặc Diễm một tiếng. Sau đó đi lên kéo lấy tay Tần Mặc Diễm. Còn Tần Mặc Diễm nhìn thấy Trần Mặc Mặc điềm đạm đáng yêu, vẻ mặt lập tức mềm n.h.ũ.n. Bầu không khí ban đầu có chút căng thẳng, trong nháy mắt cũng tan biến bởi vì Trần Mặc Mặc đến... "Diễm tỷ tỷ, tỷ tới rồi à, vừa rồi hắn còn nói với em là tỷ muốn tới ăn cơm, bọn em còn không tin đó!" Trần Mặc Mặc tựa như là một người bạn thân một tay nắm lấy tay Tần Mặc Diễm, tay kia thì lén chỉ vào Lý Uyên. "Không ngờ Diễm tỷ tỷ lại tới thật!" Trần Mặc Mặc nói mấy câu, trực tiếp làm ánh mắt của Tần Mặc Diễm nhìn Lý Uyên lại lần nữa thay đổi... Có Trần Mặc Mặc chứng minh, Tần Mặc Diễm không còn hoài nghi tin nhắn kia có phải do Lý Uyên p.h.át không... Xét về diễn xuất, Trần Mặc Mặc là người chuyên nghiệp... "Ta... ta không phải đến ăn cơm..." Mặt Tần Mặc Diễm có chút đỏ lên... Trước khi đến, nàng căn bản không nghĩ đến trong nhà lại có nhiều phụ nữ như vậy... Đối mặt với nhiều người ở đây, nàng không thể nào thừa n.h.ậ.n mình bị ma xui quỷ khiến theo lời mời của Lý Uyên đến ăn hải sản đại tiệc được! Đặc biệt là khi thấy cả Hàn Hiểu Hiểu cũng từ bên trong đi ra... Sau khi nhìn thấy Tần Mặc Diễm, sắc mặt Hàn Hiểu Hiểu lập tức trầm xuống... Hai người liếc nhau, Tần Mặc Diễm trong lòng giật mình. Cảnh tượng này cộng thêm động cơ nàng tới đây, nhìn kiểu gì đều là nàng Tần Mặc Diễm bị thiệt... Trong lòng nàng không ngừng lẩm bẩm mình là th.ố.n.g h.ậ.n tên cặn bã Lý Uyên này... Nàng tuyệt đối không thể giống như Hàn Hiểu Hiểu và những nữ nhân kia mà tự cam đọa lạc được! Vừa nghĩ đến đây, Tần Mặc Diễm liền muốn tránh thoát khỏi tay của Trần Mặc Mặc để về phòng mình. "Ta không đến ăn cơm, ta tới lấy lại con dao phẫu thuật của ta, hiện tại không t.i.ệ.n, đợi ngày mai trả lại cho ta." Tần Mặc Diễm làm bộ lạnh lùng liếc Lý Uyên một cái, muốn đi. Chuẩn bị phân rõ giới hạn với Lý Uyên, thề rằng lần sau sẽ không bao giờ bị ma xui quỷ khiến như lần này nữa! Trần Khinh Tuyết và Lưu Tử Diệp mấy người nghe thấy nàng muốn đi, lập tức thở phào nhẹ nhõm... Nhưng Trần Mặc Mặc lại gắt gao nắm tay Tần Mặc Diễm... Đột nhiên thò đầu ra ngoài cửa, nhìn về phía bên ngoài một chút. Không ngoài dự liệu liền nhìn thấy bên cạnh Tần Mặc Diễm, một cái túi đựng trái cây đặt ở góc tường... Mắt Trần Mặc Mặc lập tức sáng lên. Vốn dĩ Tần Mặc Diễm muốn đi, nàng có muốn cũng không thể giữ lại được. Nhưng bây giờ thì khác. Hoa quả đã mang theo rồi... Người còn muốn chạy? Trêи mặt Trần Mặc Mặc lộ ra một biểu tình tự tin... "Oa, Diễm tỷ tỷ, tỷ mang theo nhiều hoa quả quá đi!" Trần Mặc Mặc ra vẻ khoa trương kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc... Nghe xong, sắc mặt Tần Mặc Diễm lập tức lúng túng khó xử... "Không... Không phải... Đó là ta mua để ăn." Lúc này Tần Mặc Diễm hoàn toàn có chút hoảng rồi... Có thể Trần Mặc Mặc dường như không nghe thấy, trực tiếp bước hai bước ra cửa. Đem một túi hoa quả lớn bên cạnh Tần Mặc Diễm x.á.ch lên... "Oa, nhiều quả ghê... Có cả nho với chuối tiêu nữa nè!" Trần Mặc Mặc tiếp tục khoa trương diễn trò... Lần này, hoàn toàn xé toạc lớp ngụy trang lạnh lùng của Tần Mặc Diễm... Khuôn mặt Tần Mặc Diễm bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy sự hoảng loạn tột độ. Thậm chí mặt còn hơi ửng đỏ lên... "Đều là những loại trái cây mà hắn thích ăn a." Trần Mặc Mặc tựa như là không nhìn thấy khuôn mặt đầy sợ hãi của Tần Mặc Diễm. Trực tiếp phóng đại mọi chuyện trước mặt mọi người... Cho Tần Mặc Diễm một đòn tuyệt s.á.t... Vốn dĩ nàng đã nghĩ xong đường lui cho mình... Nếu như nhiều người sẽ nói rằng mình tới lấy dao... Kết quả kế hoạch rút lui hoàn mỹ gần như toàn diện của nàng, đã bị Trần Mặc Mặc hoàn toàn phá nát... Liền giống như vào khoảnh khắc Trần Mặc Mặc p.h.át ra tin nhắn đó, nàng đã có trong lòng một kế hoạch hoàn mỹ để bắt lấy Tần Mặc Diễm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận