Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 568: Bốn người ngủ chung?

"Chương 568: Bốn người ngủ chung?"
"Về trước thôi."
Buổi tối tầm 7 8 giờ, cục thành phố bên này vẫn không có chút đầu mối nào.
Sắc mặt Hàn Hiểu Hiểu không được tốt, nhìn xung quanh hơn mười người cũng tương tự mệt mỏi rã rời. Một ngày này trôi qua, không chỉ có hơn mười nữ tâm lý như Hàn Hiểu Hiểu tiều tụy, toàn bộ cục thành phố cũng gà bay chó chạy chưa từng có tiền lệ...
Hơn mười người Hàn Hiểu Hiểu đứng chung một chỗ... hình ảnh đã không thể dùng ngôn ngữ hình dung được... Không ít đồng chí ở các phòng ban nghe nói cảnh tượng vĩ đại mang tính lịch sử này... tìm đủ mọi lý do để đi xem cục thành phố...
Hơn mười người nhìn thấy sau khi tan việc, bên ngoài càng tụ tập càng nhiều người, cùng với vẻ mặt mong chờ của mấy vị cục trưởng... chỉ có thể gật gật đầu rời đi... Trận chiến lớn như vậy, nếu như các nàng không đi, đoán chừng lại có người muốn viết kiểm điểm cho coi...
Đợi một đoàn người Hàn Hiểu Hiểu rời đi, mấy vị phó cục trưởng nhìn bóng lưng các nàng, cuối cùng là thật sâu nhẹ nhàng thở ra... Mấy người này, không ai là dễ đụng vào...
"Ngươi vẫn chưa nói cái tên Lý Uyên đó rốt cuộc lai lịch gì? Chuyện này có phải là hơi quá lố hay không?"
Đợi đến khi đoàn người Hàn Hiểu Hiểu đi xa, mấy tên phó cục trưởng vây quanh Dương phó cục trưởng giống như thẩm vấn tội phạm mà nhìn hắn... Nhưng bản thân Dương phó cục trưởng cũng không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra... Một ngày này trôi qua áp lực của hắn là lớn nhất... Cảm giác giống như trời sắp sập...
Nhìn từng đoàn xe sang trọng nối đuôi nhau rời khỏi cục thành phố, tất cả mọi người ở cục thành phố cùng phân cục đều líu lưỡi không thôi. Cảnh tượng này... thực sự hùng vĩ... đoán chừng cả đời cũng chỉ thấy một lần này...
Đêm nay, Hàn Hiểu Hiểu, Trần Mặc Mặc và hơn mười người khác nhất định sẽ khó mà ngủ được...
Lý Uyên sau khi ăn đồ ăn do Kỷ Ôn Ngôn làm, dược hiệu gây mê đã bắt đầu rút đi, sức lực đã bắt đầu từ từ khôi phục.
Tống Vân Hi vốn định gọi điện thoại cho Hàn Hiểu Hiểu và những người khác khoe khoang một chút... Nhưng bị Kỷ Ôn Ngôn phát hiện liền cướp điện thoại tịch thu luôn...
Nhưng vì chỉ có hai bộ đồ dùng trên giường... nên việc bốn người đi ngủ lập tức trở thành một vấn đề... Ban đầu vẫn còn dễ sắp xếp... nhưng Tống Vân Hi sợ Trương Duyệt Hân cùng Kỷ Ôn Ngôn mang Lý Uyên chạy trốn trong đêm... nên sống c·h·ết gì cũng muốn ngủ ở đây...
Kỷ Ôn Ngôn thì rửa mặt xong trực tiếp còng tay Lý Uyên cùng tay mình lại với nhau... phòng Lý Uyên buổi tối vụng trộm bỏ trốn... Mặc cho Trương Duyệt Hân phản đối thế nào cũng vô ích... cuối cùng cũng chỉ có thể thỏa hiệp... Nhưng sợ Kỷ Ôn Ngôn cùng Lý Uyên có chuyện gì xảy ra... Trương Duyệt Hân cũng nhất quyết phải ngủ cùng phòng với hai người... Còn Tống Vân Hi thì một mặt hưng phấn đương nhiên cũng nhất định phải góp mặt cho vui...
Cứ như vậy, Lý Uyên trợn mắt nhìn ba cô nàng lanh lợi thu dọn phòng, sau đó thống nhất ý kiến bốn người đều ngủ chung một phòng... Ba mỹ nữ ngủ ở bên cạnh mình... chuyện này nghĩ thế nào cũng thấy hơi kỳ ảo...
Mặc dù Trương Duyệt Hân và Kỷ Ôn Ngôn sau khi thay đồ ngủ nhìn qua xác thực có hơi không đứng đắn... nhưng trong tình huống như thế này... cả ba đều không chịu nhường nhịn...
Hai người đều mặc đồ ngủ rất mỏng, còn chưa kịp để Lý Uyên nhìn rõ... Trương Duyệt Hân "tách" một cái liền tắt đèn...
Trong căn phòng tối đen như mực, Kỷ Ôn Ngôn và Trương Duyệt Hân, một người bên trái một người bên phải... nằm bên cạnh Lý Uyên... Tuy chưa đến mức dính vào người Lý Uyên... nhưng chỉ cần Lý Uyên vừa động đậy một chút, nhất định sẽ đụng phải Kỷ Ôn Ngôn hoặc Trương Duyệt Hân... Thậm chí, nếu áp sát tai vào nệm, hắn còn có thể mơ hồ cảm nhận được tiếng tim đập của Trương Duyệt Hân... Nha đầu này là nằm sấp ngủ à... Vừa nghĩ tới hai khối quy mô không nhỏ bị đè ép kia... lòng Lý Uyên trong nháy mắt nảy lên... vội vàng đổi tư thế, nằm ngay ngắn hướng lên trần đi ngủ... Điều này khiến Lý Uyên vốn định lén lút bỏ trốn vào buổi tối, hoàn toàn không nhúc nhích được... chỉ có thể tạm thời từ bỏ cái ý nghĩ không thiết thực này... Lại rất không hiểu nổi phong tình...
Bốn người cứ như vậy, kỳ lạ mà lại có chút khó chịu ngủ hết đêm... Đợi đến khi ngủ sâu, Lý Uyên cảm thấy thân thể ngày càng nặng... Sau khi tỉnh lại thì trời đã bắt đầu hửng sáng.
Lý Uyên vừa mở mắt ra nhìn, Kỷ Ôn Ngôn và Trương Duyệt Hân giờ phút này cơ hồ đã gác cả người lên trên người mình... tay của mình thì ngay ngắn đang đặt ở nơi gò má cao ngất của hai nàng... Cảnh tượng này... cho dù hắn đã dày dặn kinh nghiệm... cũng là lần đầu tiên gặp phải...
Không dám động đậy, hoàn toàn không dám động đậy... Nhưng lòng bàn tay truyền đến xúc cảm thoải mái... thật sự không nhịn được bản năng nhẹ nhàng bóp một cái... hai lần...
Ngay khi phát ra một tiếng "Ân...", Trương Duyệt Hân đột nhiên tỉnh giấc... Mơ màng mở mắt nhìn thấy tư thế của mình và Lý Uyên thì, đại não Trương Duyệt Hân rõ ràng đứng máy trong giây lát... sau đó cảm nhận được bờ mông truyền đến cảm giác ấm nóng... khuôn mặt của Trương Duyệt Hân lập tức đỏ lên trông thấy...
Lý Uyên chạm ánh mắt với Trương Duyệt Hân trong nháy mắt... vì muốn chôn vùi tội lỗi nên vô ý thức bóp thêm một cái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận