Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 38: Che phủ hệ thống, ta muốn sống lâu một chút ngươi cái này hạn chế làm sao như vậy nhiều

Chương 38: Che phủ hệ thống, ta muốn sống lâu thêm một chút, ngươi cái này hạn chế sao mà nhiều vậy!
Trong chốc lát. Hai tên đội viên đội quy tắc đô thị vừa rồi còn đau bụng bỏ đi, đột nhiên lại quay trở lại. Hai người nhìn chằm chằm, không chớp mắt mà đi thẳng về phía bên này. Mọi người xung quanh đều đang lo lắng cho Lý Uyên.
Hai tên quy tắc đô thị đột nhiên lộ ra nụ cười nhiệt tình trên mặt.
"Hắc hắc, Lý ca, lại gặp mặt, lần trước có nhiều đắc tội."
Hai tên quy tắc đô thị nhiệt tình kéo tay Lý Uyên. Khiến mọi người xung quanh thấy ngây cả người.
"Đây là giấy chứng nhận bày sạp, kỳ thực lần trước đã làm xong cho ngươi rồi, nhưng ngươi vẫn không đi lấy, đúng dịp hôm nay gặp được, chúng tôi liền mang đến cho anh đây."
Khi hai tên quy tắc đô thị lấy giấy chứng nhận đưa cho Lý Uyên. Lý Uyên vui vẻ nhận lấy giấy chứng nhận bày sạp. Điều này lại giúp hắn giảm bớt không ít thời gian nằm thẳng.
Anh chàng bán hoa quả bên cạnh rốt cuộc cũng không giữ được bình tĩnh. Ngươi không phải nói không quen sao? Chuyện này là thế nào vậy? Cô nàng bán quần áo sát vách đột nhiên không hiểu ra sao mà lại xích quầy hàng tới gần một chút.
Thời gian càng lúc càng muộn. Xung quanh dần dần bắt đầu náo nhiệt. Việc Lý Uyên xem tướng số càng thêm nổi bật, thu hút không ít sự chú ý của mọi người. Mặc dù phần lớn mọi người chỉ vội vàng liếc mắt nhìn vài cái rồi rời đi. Nhưng vẫn có một vài người tiện tay nhịn không được mà tính một quẻ.
Đợi đến giờ tan làm của Hàn Hiểu Hiểu. Doanh thu xem tướng số hôm nay của Lý Uyên là 300 đồng. Cộng thêm mấy ngàn tiền thưởng phòng livestream. Thu nhập hôm nay đã đủ bù đắp cho thu nhập một tháng của người khác.
"Tiểu huynh đệ, đi sớm vậy? Hiện tại mới là lúc lượng người bắt đầu tăng lên đấy." Anh chàng bán hoa quả kinh ngạc nhìn Lý Uyên bắt đầu thu dọn đồ đạc.
"Không được, ta là người quen nằm thẳng rồi, hôm nay kiếm được 300 đồng là đủ rồi." Lý Uyên khoát tay áo. Cùng anh chàng bán hoa quả và cô nàng bán quần áo nói tạm biệt. Ôm lấy đồ nghề của mình rồi đi về chỗ đậu xe.
"Các anh chị, các em trai em gái, hôm nay livestream đến đây thôi, ngày mai gặp lại vào cùng giờ nhé." Sau khi vào xe, Lý Uyên liền tắt phòng livestream.
Mấy phút sau. Hàn Hiểu Hiểu xuất hiện trong tầm mắt, lúc này nàng đã thay đồ cảnh phục. Trên người mặc áo phông trắng ôm sát, phác họa ra vòng eo thon mềm khiến người nhìn vào là tim đập loạn nhịp. Phần dưới là một chiếc váy ngắn màu vàng nhạt, đôi chân thon dài đầy đặn trắng sáng khiến người ta hoàn toàn không thể rời mắt được.
Sau khi thấy Lý Uyên từ xa, bước chân của cô không tự chủ tăng nhanh. Cuối cùng trực tiếp chạy chậm lại. Mái tóc đen hơi xoăn tự nhiên bay trong gió, cả người đẹp đến kinh tâm động phách.
Nữ hoa khôi cảnh sát nóng bỏng, mẹ nó ai nhìn mà không mơ màng?
Sau khi Hàn Hiểu Hiểu lên xe. Ánh mắt của Lý Uyên cũng theo đôi chân trắng như tuyết kia mà thu lại vào trong xe.
"Nhìn chằm chằm vào bắp đùi của ta, ngươi có lịch sự không?" Hàn Hiểu Hiểu mặt đỏ bừng lên, chiếc túi xách vốn phải đặt ở trên đùi, liền bất giác đặt sang một bên.
Lý Uyên khẽ ho một tiếng. Nhưng cũng không lập tức thu lại ánh mắt.
"Tuy không lịch sự, nhưng đó là bản năng, trong lòng người luôn hướng tới những điều tốt đẹp, ánh chiều tà cũng đẹp, giờ phút này không xem thêm vài lần, chẳng phải sẽ có vẻ ta không hiểu phong tình, nội tâm không đủ trong sáng vô tư sao."
"Nhìn đủ chưa? Ta đói bụng rồi." Hàn Hiểu Hiểu liếc Lý Uyên một cái.
Lúc này Lý Uyên mới quyến luyến thu hồi ánh mắt.
Hai người vừa về đến dưới lầu. Trần Mặc Mặc xách theo túi lớn túi nhỏ đồ đạc đã chờ ở dưới từ lâu. Hàn Hiểu Hiểu và Trần Mặc Mặc bốn mắt nhìn nhau trong khoảnh khắc. Lý Uyên chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
"Mặt dày thật đấy." Hàn Hiểu Hiểu cực kỳ bất mãn lầm bầm một tiếng. Nhưng cũng không cự tuyệt Trần Mặc Mặc vào nhà.
Bữa tối lại kết thúc trong một bầu không khí kỳ kỳ quái quái.
Bất ngờ là. Chỉ vẻn vẹn sau hai bữa cơm. Độ thiện cảm của Trần Mặc Mặc vậy mà đã trực tiếp đạt đến 85. Hắn thề rằng ngoài việc nấu cơm ra, mình gần như chẳng làm gì cả.
Nhìn vào bảng phần thưởng hệ thống: Cản thi tinh thông, vớt thi tinh thông, vá thi tượng tinh thông, thợ nhập liệm tinh thông....
Hơn nữa trong không gian hệ thống đột nhiên xuất hiện thêm một ít đạo cụ. Đạo bào, kiếm gỗ đào, bùa vàng, chu sa, tiền đồng, m·á·u c·h·ó đen và một số thứ khác.....
Nếu không phải Hàn Hiểu Hiểu và Trần Mặc Mặc vẫn còn ở đó. Lý Uyên đã suýt chút nữa mất kiểm soát cảm xúc.
Cái quỷ gì vậy, đây đều là kỹ năng của thế giới ngầm sao?! Bán hàng vỉa hè, mở khóa những cái trò tiếp đất khí kia còn chưa tính. Giờ lại bày ra những cái thứ này. Chỉnh mấy cái đồ chơi dưới âm phủ là ý gì?
"Sao vậy? Sắc mặt của ngươi không được tốt à?" Hàn Hiểu Hiểu gắp thêm một chút rau hẹ vào bát cơm đã đầy của Lý Uyên.
"Ngươi cứ gắp rau hẹ vào bát của hắn làm gì?" Trần Mặc Mặc nhíu mày nhìn đi nhìn lại giữa hai người.
"Bởi vì ta ngủ không đóng cửa, thế nào, tức c·h·ế·t ngươi." Hàn Hiểu Hiểu quay đầu liền nở nụ cười thật tươi với Trần Mặc Mặc.
Hàn Hiểu Hiểu nào chỉ có ngủ không đóng cửa. Đến cả việc mặc đồ ở nhà cũng ngày càng táo bạo hơn. Thậm chí có lúc còn giả bộ bất cẩn làm rơi đồ. Cố ý cúi người lộ ra một cảnh đẹp tuyệt mỹ trước mặt Lý Uyên.
Trăng đêm nay thật sáng, Lý Uyên nhìn bóng lưng xinh đẹp trong phòng ngủ, Mặc Mặc đã đóng cửa lại giúp nàng. Không biết bản thân còn cầm cự được bao lâu nữa.
Ngày hôm sau. Sau khi Lý Uyên đưa Hàn Hiểu Hiểu đến cục cảnh sát, đúng giờ mở livestream. Bắt đầu thực hiện kế hoạch kiếm tiền một ngày mới.
Vừa nhấn nút mở livestream. Liền có mấy trăm người trực tiếp tràn vào phòng livestream.
"Uyên Thần cuối cùng cũng phát sóng rồi, hôm nay lại xem tướng sao?"
Chưa đến năm phút, số người trong phòng livestream đã trực tiếp đạt đến mấy ngàn người. Rõ ràng là hiệu quả buổi livestream xem tướng hôm qua của Lý Uyên vô cùng tốt. Trực tiếp thu về một lượng lớn fan trung thành.
Sau khi lái xe ra khỏi cục cảnh sát. Lý Uyên đang phân vân không biết đi đâu nằm thẳng thì tiếng hệ thống đột nhiên vang lên.
"Điểm công đức đổi tuổi thọ đã được mở cho kí chủ, mỗi khi kí chủ sử dụng kỹ năng nghề nghiệp kiếm được 1000 đồng có thể đổi 1 điểm công đức, mỗi 1 điểm công đức kí chủ có thể đổi một ngày tuổi thọ."
Điểm công đức đổi tuổi thọ?! Lý Uyên nghe xong trong nháy mắt hưng phấn. Ngọa Tào, Tịnh Tử cuối cùng cũng bắt đầu làm việc người rồi? Hiện tại hắn có 1002 điểm công đức, vậy là có 1002 ngày tuổi thọ.
1 nghìn Đại Dương = 1 điểm công đức = 1 ngày tuổi thọ. Nghe qua có vẻ rất hời?
Hơn nữa mình lại còn mắc bệnh nan y, tuổi thọ chính là sinh mạng của hắn a! Hơn nữa cho dù không có bệnh nan y, ai mà lại chê mình sống lâu đâu?
Kéo dài tuổi thọ chính là sự theo đuổi tối thượng của nhân loại từ xưa đến nay. Có thể dùng tiền bạc để mua tuổi thọ là chuyện mà bao nhiêu người nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nghĩ mà xem, có bao nhiêu phú hào bỏ ra hàng chục, hàng trăm tỷ nghiên cứu để bào chế ra thuốc trì hoãn sinh mệnh? Còn có những phú hào hàng đầu chấp nhận chịu đau đớn thay máu toàn thân, thay nội tạng. Cũng chỉ mong kéo dài được thêm một năm tuổi thọ.
Nhưng rất nhanh, Lý Uyên bình tĩnh lại.
Bởi vì cái hệ thống chó má này vẫn còn thiết lập điều kiện. Số tiền này chỉ có thể kiếm bằng kỹ năng.
"Hệ thống, tiền thưởng livestream có được tính không?" Lý Uyên nghĩ ngợi một chút rồi mở miệng hỏi.
"Tiền thưởng nhận được khi livestream chỉ được tính một phần mười để đổi điểm công đức, hơn nữa tiền kiếm được từ kỹ năng đổi điểm công đức sẽ có thời gian hồi chiêu, hôm qua đã sử dụng kỹ năng thì hôm nay sẽ không thể tiếp tục đổi công đức."
Một phần mười.... Lý Uyên lập tức mở máy tính trên điện thoại.
"Ba ba ba" một trận bấm máy.
Nói cách khác, nếu nhận được 1 vạn đồng khi livestream thì chỉ có thể đổi được một ngày tuổi thọ. Trừ đi chiết khấu của nền tảng, 2 vạn tiền thưởng, 6,6 chiếc Gia Niên Hoa mới có thể đổi được một ngày tuổi thọ.
Tính ra thì, một chiếc Gia Niên Hoa đổi được 3,8 giờ tuổi thọ à.
Hơn nữa cái kỹ năng có thể nhanh chóng kiếm tiền thì lại không thể liên tục sử dụng.
Mặt Lý Uyên lập tức xụ xuống. Như thế này khó quá đi? Khốn nạn, ngươi cứ trực tiếp g·i·ế·t ta đi cho xong.
Lý Uyên cả người ngả ra phía sau một chút, ta chọn nằm thẳng.
"Uyên Thần sao vậy? Sao lại ngây ra một lúc lâu rồi còn chưa xuất phát?"
"Hôm nay Uyên Thần lại xem tướng nữa sao? Ta muốn gặp em gái Đại Hùng hôm qua."
"Uyên Thần hôm nay không phải là lại định nằm thẳng không ra ngoài đấy chứ?"
"Đừng mà, ta muốn thấy Uyên Thần xem tướng."
"Chỉ vì ngươi quá đẹp, thưởng cho một chiếc xe thể thao."
"Uyên Thần mau giữ tinh thần lên đi, đừng vì bị phú bà bao nuôi mà mất hết ý chí chiến đấu."
"Uyên Thần, v·a·n x·i·n, chúng ta đi xem tướng đi, không được thì đưa bọn ta đi dạo cũng được."
"Thật sự xin lỗi mọi người, hôm nay thân thể tôi có chút không khỏe, có lẽ phải tạm ngưng phát sóng một ngày...." Lý Uyên yếu ớt nhìn những dòng bình luận liên tục hiện lên. Chỉ là lời còn chưa nói hết.
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một hiệu ứng đặc biệt Gia Niên Hoa lấp lánh.
Mùa hè Thanh Ninh tặng một chiếc Gia Niên Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận