Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 35: Vé số trúng, cùng 1000 vạn còn kém một câu nói thật

"Được đấy nhóc con, có phong thái năm xưa của ta, dù không được người nhà chúc phúc cũng phải dũng cảm đến với nhau."
"Nhóc con đúng là chịu thiệt thòi, vì tình yêu phấn đấu quên mình, lại bị coi như kẻ trộm lẻn vào nhà."
"Người trẻ tuổi, cố lên, đừng làm chuyện điên rồ, ngươi xứng đáng có được một tình yêu tốt đẹp hơn."
Lý Uyên liếc nhìn mưa đạn, dùng quạt gõ nhẹ xuống mặt bàn, ra hiệu tiếp tục.
Sắc mặt thanh niên có chút kích động lên.
"Nhưng mà đại sư, ngài có biết không? Yêu một người ánh mắt thật sự không giấu được, giống như lần trước ta trốn dưới gầm giường nàng, cuối cùng vẫn bị chồng nàng phát hiện."
"? ? ?"
Vương Đức phát ? ? ?
Phòng trực tiếp tràn ngập mặt đen và dấu chấm hỏi.
"Mẹ nó, nhóc này nói người nhà, là mẹ hắn với chồng của mẹ hắn sao?!"
"Tốt, tốt, tốt, nhóc con à, mày đem việc yêu đương vụng trộm nói một cách thanh thoát tươi mát như vậy đúng không."
"Được, được, được, ta mới vừa nói oan cho nhóc con, kết quả ngươi quay đầu liền cho ta một quả đắng."
"Không phải, ta cảm thấy chuyện này cũng không thể trách mỗi nhóc con, dù sao ai có thể cưỡng lại sức quyến rũ của phụ nữ trưởng thành?"
"Ta Tào mỗ có một người bạn muốn hỏi mọi người một câu, thông cống thoát nước có cần bằng cấp không?"
"Không cần, chỉ cần có một bộ thân thể chống chịu tốt là được."
"Đại sư, ta chuẩn bị đi tìm đôi cẩu nam nữ kia đòi một lời giải thích, ngài giúp ta tính toán xem, hôm nay là bọn họ c·hết hay là ta sống."
Thanh niên hơi nghiêng người về phía trước. Trong mắt tràn đầy mong chờ nhìn Lý Uyên.
"Mẹ nó, cẩu nam nữ hẳn là đang hình dung chính hắn mới đúng chứ."
"Tuyệt, sao Uyên Thần tính mệnh lại toàn gặp phải kỳ hoa."
"Thì cũng phải thôi, đầu năm nay, người đứng đắn ai lại đi xem bói."
"Mặc dù kỳ hoa, nhưng kiểu trực tiếp này rất thú vị, so với các phòng khác thì vui hơn nhiều."
Lý Uyên không chút hoang mang liếc nhìn thời gian.
"Tiểu huynh đệ, ngươi muốn tìm người thì hôm nay họ không ở nhà."
"Tốt, đại sư, ta tin ngài, ngày mai ta sẽ đi."
Nam tử không nói hai lời liền đứng dậy định đi.
Lý Uyên thở dài, vội vàng mở miệng ngăn hắn lại.
"Nhóc này định bỏ chạy không trả tiền."
Mọi người trong phòng trực tiếp lập tức không vui.
"Đại sư, điện thoại di động của ta không có tiền, ta về lấy tiền, chắc khoảng năm phút."
Thanh niên quay đầu giải thích.
Lý Uyên liếc nhìn thời gian, thấy còn kịp, liền gật đầu.
"Hôm nay cái vòng tay bạc của ngươi, sợ là trốn không thoát đâu, nhớ kỹ chuẩn bị đến lấy."
"Vòng tay bạc là cái gì?"
Trong phòng trực tiếp hiện lên một thắc mắc ngây thơ.
"Còng tay bạc đấy lão ca!"
Mà khi chân trước của thanh niên vừa mới rời đi.
Một bóng người quen thuộc đột nhiên thở hồng hộc chạy tới.
"Đại sư, trúng, vé số trúng rồi!"
Ánh mắt Lý Uyên nhìn về phía người đàn ông đầu trọc buổi sáng tính vé số.
Người trong phòng trực tiếp cũng nhìn thấy ông ta đang hưng phấn cầm tờ vé số trong tay chạy về phía này.
Lập tức đều kinh hãi.
"Cái gì?! Ông anh đầu trọc kia nói cái gì? Vé số trúng thật sao?!"
"Không thể nào? Sáng nay Uyên Thần rõ ràng chỉ là nói bừa một tràng số mà, sao có thể trúng được!"
"Chắc chắn là giả, ông anh đầu trọc kia đoán là hùng hổ đến phá quán, sợ Uyên Thần nhìn thấy sẽ chạy mất, nên mới cố ý hô hào vậy để giữ chân Uyên Thần thôi."
"Ngọa Tào, thế thì Uyên Thần còn không mau chạy đi!"
"Uyên Thần ơi, chạy nhanh đi, ông đầu trọc kia nhìn là biết không phải hạng dễ xơi, nhỡ bị lôi đi thì anh phải thiệt đấy."
Trong chốc lát.
Phòng trực tiếp gần như tất cả mọi người đều đang khuyên Lý Uyên mau chóng chạy trốn.
Không có dù là một người tin dãy số kia là trúng thưởng thật.
"Không sao, ta đã nói hôm nay hắn sẽ có tài vận."
Lý Uyên liếc nhìn mưa đạn, trả lời một câu.
Ánh mắt lộ ra sự tự tin đến đáng sợ.
Suýt nữa thì đã khiến cho những người trong phòng trực tiếp tin dãy số tùy tiện đọc có thể trúng thưởng thật.
"Xong rồi, Uyên Thần tự tin quá rồi, lần này có lẽ lật xe."
"Đại sư, đại sư, trúng rồi!"
Đầu trọc chạy tới mồ hôi nhễ nhại.
Thu hút ánh mắt của tất cả những người xung quanh.
Nhưng sau khi chạy đến trước quầy, ông ta thở hồng hộc vài hơi, lấy lại sức.
Vẻ mặt hưng phấn ban đầu.
Cũng lộ ra một biểu hiện không biết nên vui hay nên buồn.
"Vé số năm số đầu đều khớp, trúng giải ba, một vạn tệ."
Đầu trọc chậm rãi lại sức nói một hơi, sau đó biểu lộ phức tạp.
Lần này thì phòng trực tiếp không thể bình tĩnh nổi.
"Đậu má, đúng là trúng thật à? Ai tra xem dãy số của kỳ này đi, post lên cái coi."
"Mã số mở thưởng kỳ này là 1737 518, Uyên Thần tính là 1737 540."
"Ốc nhật, thần kỳ vậy sao? Thế này mà cũng đoán trúng năm số đầu?"
"Cũng may là năm số thôi, nếu không thì ta đã tin Uyên Thần có thần cơ diệu toán rồi."
"Cũng tốt cũng tốt, Uyên Thần không cần phải ăn đòn."
"Uyên Thần nói hôm nay hắn có tài vận, đúng thật mà, đọc bừa một dãy số mà cũng trúng được, nói thế thì thấy Uyên Thần tính vẫn chuẩn phết."
"Nhưng mà cái bộ dạng gan héo của ổng là sao thế? Tuy không phải giải lớn nhưng cũng là 1 vạn tệ mà, tao phải đi làm gạch đến bao giờ."
"Đại sư, ta sai rồi."
Đúng lúc này, đầu trọc đột nhiên không một dấu hiệu nào trực tiếp quỳ xuống trước Lý Uyên.
"Trúng có một vạn tệ thôi mà cũng đã quỳ xuống với Uyên Thần rồi, đúng là ông đầu trọc biết ơn đấy."
Nhìn thấy bộ dạng đầu trọc đột nhiên khóc nức nở.
Những người trong phòng trực tiếp cảm động.
"Trong cái thời đại mà đỡ bà lão cũng phải run sợ này, hiếm có người có một trái tim biết cảm ơn như vậy."
Có thể những lời mà người đàn ông đầu trọc nói tiếp theo đó.
Lại làm cho tất cả mọi người trong phòng trực tiếp trong nháy mắt ngây dại.
"Đại sư, ta thật sự sai rồi, thực ra ta và vợ ta trung bình mỗi tuần chỉ có một lần sinh hoạt t·ì·n·h d·ụ·c, mà nàng lại dám cho ta ăn sừng những 8 lần liền!"
Người đàn ông đầu trọc ôm đầu khóc rống quỳ dưới đất.
"Chờ một chút, để ta vuốt lại mấy vấn đề của Uyên Thần đã."
"Sinh hoạt t·ì·n·h d·ụ·c là vấn đề thứ sáu, thì vị trí thứ sáu chính xác phải là số 1, nón xanh là vấn đề cuối cùng, chính xác phải là số 8."
"Cuối cùng dựa theo thứ tự các vấn đề của Uyên Thần mà tính, số chính xác phải là 1737 518 đúng không? Vậy mã số mở thưởng của kỳ này là bao nhiêu?"
"Mã số mở thưởng kỳ này là 1737 518."
Im lặng, sự im lặng đến đáng sợ.
Chỉ có vài người mới vào phòng trực tiếp đang tò mò.
Vì sao phòng trực tiếp mấy vạn người, mưa đạn lại thưa thớt thế này.
"Mưa đạn thưa thớt thế này, là streamer mua người máy hết hả?"
Một người mới vào không nhịn được hỏi.
"Cái đầu mẹ ngươi, Uyên Thần hắn đoán trúng giải nhất đấy, giải nhất đấy, ngọa tào, ngọa tào a! ! !"
"Bình tĩnh, bình tĩnh, đừng vội, ngươi đừng vội, không thể nào, thứ tự các vấn đề của Uyên Thần là cái gì nhỉ? Để tao tính lại lần nữa!"
"Thôi đi, Uyên Thần thật sự đoán trúng giải nhất rồi, vừa rồi mọi người im lặng là để làm gì, tao đã quay màn hình lại xem mấy lần rồi, đều đã tính đến bảy, tám lần!"
"Ta ***** ta cạn lời."
"Cho nên, ta vừa chứng kiến một sự ra đời của người trúng giải nhất và sự bỏ lỡ cơ hội, giờ tao phải nói gì đây?"
"Uyên Thần! Cầu xin giúp tao tính một quẻ số vé số trúng thưởng kỳ tiếp theo đi! ! !"
Phòng trực tiếp lúc này đã hoàn toàn phát điên.
Trong nháy mắt vừa rồi mưa đạn còn thưa thớt.
Trong nháy mắt đã ồ ạt đổ về lấp kín cả màn hình.
"Ta, ta vừa lạc vào ổ mưa đạn à?"
Người mới vào khiếp sợ run rẩy.
"Các huynh đệ, phải tin vào khoa học chứ, ha?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận