Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 439: Hiểu Hiểu tỷ cố lên, ta có Niệm Niệm là đủ rồi

Chương 439: Hiểu Hiểu tỷ cố lên, ta có Niệm Niệm là đủ rồi.
Lưu Tử Diệp không trả lời Hạ Hân Di, trực tiếp kéo Trần Khinh Tuyết đi vào phòng bếp.
Trong phòng bếp hai bếp cùng lúc đỏ lửa, Trầm Nguyệt Doanh đang giúp Lý Uyên, Trần Khinh Tuyết phụ Lưu Tử Diệp.
Hạ Hân Di nhìn một hồi lâu, có vẻ như mình lại thành người thừa...
Nhưng mà, nàng quật cường sao có thể dễ dàng từ bỏ… Nàng lập tức cầm lấy đĩa đứng chờ ở bên cạnh… Chỉ cần Lý Uyên xào xong một món liền bưng lên ngay, hệt như một tên sai vặt truyền món.
Hàn Hiểu Hiểu đi đến ngoài phòng nhìn Trần Mặc Mặc không ngừng chơi đùa cùng Hứa Niệm Niệm, trên mặt lộ ra một tia phức tạp.
Có nàng ta ở đây, con của mình sẽ không thể trở thành đứa bé duy nhất được ngàn vạn sủng ái.
Hứa Niệm Niệm thấy Hàn Hiểu Hiểu đến, gương mặt đang cười ha hả vì bị Trần Mặc Mặc chọc lập tức rụt lại... Đôi tay vốn đang chơi với Trần Mặc Mặc lập tức rụt về ôm chặt cổ Lâm Tư Vi...
Trần Mặc Mặc thấy vậy có chút bất đắc dĩ liếc nhìn Hàn Hiểu Hiểu, sau đó đứng lên đi đến trước mặt Hàn Hiểu Hiểu.
"Ngươi đừng dọa con bé."
Trần Mặc Mặc mang theo giọng oán trách khiến lửa giận trong lòng Hàn Hiểu Hiểu càng bốc lên.
"Trần Mặc Mặc, trong nhiều người như vậy ta đối với ngươi là tốt nhất có phải không, sao ngươi đối với ta như vậy?"
Hàn Hiểu Hiểu hận không thể chỉ vào mũi Trần Mặc Mặc...
"Thì, thì người ta là con gái của hắn mà."
Trần Mặc Mặc có chút bất đắc dĩ.
"Hiểu Hiểu tỷ, nếu tỷ cũng sinh một đứa, ta cam đoan sẽ đối xử với nó tốt giống như ta đối với Niệm Niệm!"
Trần Mặc Mặc nói một cách hùng hồn khiến Hàn Hiểu Hiểu không còn gì để phản bác.
"Trần Mặc Mặc, lời này là ngươi nói đó, ba tháng nữa ngươi phải nhớ cho kỹ, chờ con ta ra đời sẽ mang đến cho ngươi."
Hàn Hiểu Hiểu nghiến răng, nhìn Trần Mặc Mặc nói.
Trần Mặc Mặc nghe xong, nhưng không trả lời. Mà đưa mắt nhìn về phía nhà bếp, đôi mắt đột nhiên đỏ lên.
"Hiểu Hiểu tỷ, có lẽ ta sẽ không nhìn thấy con của tỷ chào đời."
Giọng Trần Mặc Mặc có chút nghẹn ngào.
"Cho nên bây giờ ta phải dành hết sự tốt đẹp cho Niệm Niệm đây."
Lời của Trần Mặc Mặc khiến trái tim Hàn Hiểu Hiểu trong nháy mắt thắt lại.
"Ngươi nói vớ vẩn gì đó, nhỡ ngươi xảy ra chuyện thì sao?!"
Ngón tay Hàn Hiểu Hiểu chỉ vào trán Trần Mặc Mặc.
Trần Mặc Mặc chỉ lắc đầu, không nói gì.
Hàn Hiểu Hiểu trong lòng nhất thời kinh hãi.
Con bé này, nàng ấy dự định chỉ cần Lý Uyên đi, nàng cũng lập tức đi theo, ngay cả con cũng không giữ lại!
Hàn Hiểu Hiểu vốn còn muốn kéo Trần Mặc Mặc để nói gì đó, nhưng Trần Mặc Mặc nhẹ nhàng rụt tay lại, nhìn về phía Hứa Niệm Niệm.
"Con của hắn bất kể có phải do ta sinh hay không, thì đó vẫn là con ta, có Niệm Niệm còn có con của Hiểu Hiểu tỷ là đủ rồi."
Trần Mặc Mặc nói ngược lại an ủi, như đang vỗ nhẹ mu bàn tay của Hàn Hiểu Hiểu.
"Hai người lầm bầm gì đó vậy?"
Tống Vân Hi không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh hai người... Nhìn vẻ mặt của Hàn Hiểu Hiểu và Trần Mặc Mặc, Tống Vân Hi trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hưng phấn như bắt được đuôi sam của người ta.
"Hai người không phải là muốn làm cái trò tự tử cũ rích đó chứ?"
Tống Vân Hi đi đi lại lại nhìn hai người. Vốn chỉ định trêu chọc hai người một câu… Nhưng nhìn bộ dạng của hai người hình như là thật… "Hai người thật sự chuẩn bị vì cái tên cặn bã đó mà chết?!"
Tống Vân Hi lập tức mở to hai mắt... Mặt đầy vẻ không thể tin được...
"Ngươi nhỏ tiếng chút, để người khác nghe thấy, ta liền cho ngươi đi chết!"
Hàn Hiểu Hiểu thấy Tống Vân Hi hơi lớn tiếng, lập tức thấp giọng uy hiếp.
"A, vậy hai người muốn sau khi chết để ta làm thành tiêu bản rồi đặt chung một chỗ không?"
PS: Các huynh đệ đừng quên bấm nút là yêu phát điện, cảm ơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận