Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 160: Mấy năm này chỉ có trước mấy ngày ra một bài kim khúc, soạn nhạc giả liên lạc không được

"Chương 160: Mấy năm nay chỉ có mấy ngày trước ra một bài kim khúc, soạn nhạc giả không liên lạc được."
"Thế nhưng mà... tỷ, ta chỉ muốn cùng hắn ở bên nhau..."
Hạ Hân Di bản thân cũng không nhận ra lời nói vừa thốt ra của mình gây chấn kinh đến nhường nào...
Một tay ôm lấy tình địch Trần Mặc Mặc, vừa muốn người từ Hạ Thanh Ninh...
Ánh mắt của Lý Kỳ Chí đảo qua Hạ Hân Di, Lý Uyên, Trần Mặc Mặc và Hạ Thanh Ninh.
Hắn hoàn toàn không thể tin vào những gì mình thấy và nghe được, những lời lẽ hổ sói này...
Cái gì mà Trần Mặc Mặc cùng tiểu tử kia tuyên bố chính thức?
Chẳng phải tiểu tử kia là bạn trai của nhị tiểu thư sao?
Nhị tiểu thư vừa mới cũng đã nói là bạn trai của nàng mà!
Hơn nữa, cho dù hắn có bản lĩnh tày trời có thể đạp hai thuyền, khiến Trần Mặc Mặc đại minh tinh và nhị tiểu thư đều thích hắn!
Nhưng bây giờ nhị tiểu thư lại ôm Trần Mặc Mặc, hai người quan hệ trông như tỷ muội... Rốt cuộc là chuyện gì vậy?!
Hơn nữa, vẻ mặt của đại tiểu thư sao lại bình tĩnh đến thế!
Thậm chí cả Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng trên mặt cũng không hề tỏ ra kinh ngạc...
Lý Kỳ Chí cảm thấy thế giới quan của mình sắp sụp đổ...
Rốt cuộc thế giới này làm sao vậy...
Hay là... là hắn thật sự già rồi... đã hoàn toàn không hiểu thế giới và suy nghĩ của người trẻ tuổi nữa rồi sao...
Người trẻ tuổi bây giờ, đã có thể phóng khoáng đến mức này sao...
Haizz, thật đúng là sinh không gặp thời mà!
Nhớ năm xưa, khi mình còn trẻ cũng là một trang tuấn tú lịch sự, xét về tướng mạo cũng không kém tiểu tử kia bao nhiêu...
Lý Kỳ Chí cũng từng trải qua sóng to gió lớn, sau khi hết kinh ngạc thì nhanh chóng tỉnh táo lại, trong lòng không khỏi cảm khái và có chút hâm mộ...
"Chuyện của ngươi, ta còn chưa tính sổ, không muốn bị cấm túc một tuần không được ra khỏi nhà thì tối nay về sớm một chút."
Hạ Thanh Ninh nhướng mày, trừng mắt nhìn Hạ Hân Di.
Hạ Hân Di vừa bắt gặp ánh mắt của Hạ Thanh Ninh liền lập tức rụt cổ.
Người vừa rồi còn khí thế hừng hực, một bộ dáng chính cung nương nương đi cướp người, bây giờ lập tức ỉu xìu...
"Hạ tổng, tôi nghĩ ở đây có chút hiểu lầm..."
Lý Uyên thấy hai chị em này sắp cãi nhau liền vội vàng lên tiếng đánh trống lảng...
"Nếu Hạ tổng đã xem kỹ các điều khoản trong hiệp nghị thì hẳn cũng biết nếu công ty có thể bồi dưỡng được một vị thiên hậu trong giới ca hát từ con số không, thì đó là một chuyện tốt lớn cho công ty về mọi mặt."
Lý Uyên nhìn Hạ Thanh Ninh.
Hạ Thanh Ninh nhíu mày, thật không biết hắn lấy đâu ra sự tự tin này...
"Đương nhiên, trong tình hình hiện tại, nếu như có thể bất ngờ tạo ra một thiên vương thiên hậu mới, thì dù có vét sạch tài sản công ty đầu tư vào hắn thì cũng chỉ lời chứ không lỗ."
Hạ Thanh Ninh lạnh nhạt nhìn Lý Uyên.
"Trong hiệp nghị ta đã viết rất rõ ràng, ta ra ca, công ty bỏ tài nguyên, Trần Mặc Mặc phụ trách hát, ta có lòng tin sẽ đưa Trần Mặc Mặc trở thành thiên hậu mới tiếp theo của giới ca hát."
Ánh mắt Lý Uyên thong dong tự tin, mười năm qua, động lực gây dựng sự nghiệp chưa bao giờ dồi dào như bây giờ...
Trước kia chỉ cần tùy tiện lấy ra một bài "Ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm", cũng đã có thể trực tiếp làm mưa làm gió trên internet...
Có thể thấy thế giới này thiếu những ca khúc gốc hay đến mức nào...
Mà những bài hát hay hơn "Ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm" trong đầu hắn còn có vô số!
Đừng nói một Trần Mặc Mặc, mười thiên hậu hắn cũng có thể tạo ra...
"Vì sao ngươi lại chắc chắn mình có thể?"
Hạ Thanh Ninh nhìn Lý Uyên có thể từ tốn bàn chuyện công ty với mình, nhất thời có chút mơ hồ...
Trong số tất cả mọi người ở đây, nàng chỉ thấy khó hiểu với người mà lẽ ra mình phải hiểu rõ nhất này, người mà trước đây 24/24 đều dính lấy nàng không rời.
Đến mức có chút bị Lý Uyên dẫn dắt...
Hắn từng xem tiền bạc như rác, giờ lại thay đổi rồi...
Nhìn Lý Uyên có chút lạ lẫm, Hạ Thanh Ninh bất giác nhớ lại lần hai người còn ở bên nhau, mình đã từng dò hỏi thiên phú kinh doanh của hắn.
Khi đó nàng ngây thơ nghĩ rằng, nếu hắn có thiên phú kinh doanh thì đợi ba ba về hưu sẽ giao toàn bộ công ty và việc làm ăn cho hắn...
Còn mình chỉ cần là người phụ nữ đứng sau lưng hắn, hết lòng hết sức giúp đỡ hắn, nhìn hắn công thành danh toại, hào quang vạn trượng, đó chính là hạnh phúc lớn nhất của nàng trong đời.
Nhưng đúng lúc nàng vừa nói thật lòng về gia thế của mình với Lý Uyên, chuẩn bị đưa Lý Uyên về gặp cha mẹ.
Hắn lại nói một câu "Ngươi có biết tiền bạc trước tình yêu chẳng đáng một xu không? Ta ghét nhất người không thành thật, chúng ta chia tay đi."
Nói xong, Lý Uyên trực tiếp bỏ lại nàng hoàn toàn suy sụp, rồi phủi áo ra đi.
Lần ra đi đó chính là sáu năm.
"Ta đã viết trong hợp đồng, nếu như không làm được, ta nguyện đền bù phí vi phạm hợp đồng gấp mấy lần, đồng thời công ty có thể bán bản quyền tất cả ca khúc ta sáng tác trong thời gian hợp tác, bất kể Trần Mặc Mặc có thể trở thành thiên hậu mới của giới ca hát hay không thì đối với công ty mà nói cũng là một mối làm ăn lời lớn không lỗ."
Đôi mắt Lý Uyên nhìn Hạ Thanh Ninh càng lúc càng có lực, càng lúc càng tự tin.
Hạ Hân Di, Trần Mặc Mặc, Từ Thi Thanh, Lê Mộng Ngưng, thậm chí cả Tô Tiêu Du khi nhìn thấy bộ dáng hiện tại của hắn thì đều ngây người ra...
Chỉ cảm thấy giờ phút này toàn thân hắn đang phát sáng...
"Theo lời ngươi nói, chúng ta còn chiếm tiện nghi của ngươi?"
Chỉ có Hạ Thanh Ninh là thần sắc không thay đổi, nhìn thẳng vào Lý Uyên.
"Thì cũng không tính, dù sao hiện tại chúng ta cũng không tìm được nơi nào tốt hơn mà, đúng như nhu cầu, hợp tác cùng có lợi thôi."
Lý Uyên nói xong đột nhiên nhếch mép cười nhẹ với Hạ Thanh Ninh.
Mỗi một chữ hắn nói đều không hề phóng đại, thậm chí còn cố ý nói giảm đi để mọi người tin, nếu không thì ai tin được cơ chứ...
Bất quá dù có như vậy, người tin hắn cũng không nhiều.
Ngoại trừ mấy con yêu đương não như Hạ Hân Di, Trần Mặc Mặc ra...
"Hạ tổng, cô tuyệt đối đừng nghe hắn nói bậy bạ! Bản hợp đồng này không thể ký được!"
Lý Kỳ Chí thấy Lý Uyên lại bắt đầu không biết trời cao đất dày, bắt đầu bốc phét thì lập tức trợn mắt giậm chân.
"Bây giờ nhạc nhanh, nhạc mì ăn liền tràn lan, cả ngành đang rối loạn, công ty nào mà không muốn tạo ra một thiên vương thiên hậu, một bước lên đầu ngành? Nhưng đã bao nhiêu năm rồi, không một công ty nào thành công cả, còn tiểu tử này thì cái gì cũng không hiểu lại đến đây giả danh lừa bịp!"
"Trong bối cảnh hiện tại, đã không biết bao lâu rồi không xuất hiện một bài hát gốc hay được yêu thích, cũng chỉ gần đây mới xuất hiện bài "Ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm" được xem là kim khúc hiếm có, đáng tiếc chúng ta không thể liên lạc với nhạc sĩ đó, bao nhiêu người tài giỏi thử hết rồi cũng không được."
"Hắn chỉ là một kẻ lừa đảo thôi!"
Thấy Hạ Hân Di bị Lý Uyên mê hoặc đến thần hồn điên đảo, Hạ Thanh Ninh không những không can ngăn còn tỏ ra tin tưởng những gì tiểu tử kia nói...
Lý Kỳ Chí càng nói càng kích động.
Chỉ hận không thể chỉ thẳng vào trán hắn và dán cho hắn cái mác "lừa đảo".
Những lời lẽ mang tính vũ nhục của Lý Kỳ Chí không thể nghi ngờ đã khiến những người phụ nữ ở đây, trừ Khâu quản lý ra, ai nấy đều khó xử...
Đặc biệt là Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng sắc mặt hai người lại càng trở nên khó coi, giống như từ lúc nãy đến giờ mọi thứ đều là một giấc mơ vậy, còn gặp phải người kia bắt đầu.
Tất cả mọi người đều đang nói với các cô rằng hắn là lừa gạt...
Hắn đang lừa gạt tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận