Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 149: Hàn Hiểu Hiểu, Trần Khinh Tuyết các ngươi mau tới a, Hạ Hân Di hiện tại một đối ba đánh không lại a!

Chương 149: Hàn Hiểu Hiểu, Trần Khinh Tuyết các ngươi mau tới đi, Hạ Hân Di hiện tại một đối ba đánh không lại rồi! Nữ nhân này nhìn có vẻ ngoài mặt người vô hại. Vừa rồi để thể hiện mình hào phóng, có lẽ còn có ý định làm tê liệt mình, mới cố ý thêm phương thức liên lạc. Đồng thời trong mắt không hề lộ ra chút địch ý nào đối với mình, đối với Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng, thậm chí là bất mãn cũng không có. Nữ nhân này tâm cơ cực sâu, chỉ sợ khó đối phó. . . . Tô Tiêu Du trong nháy mắt đã xác định mức độ khó đối phó của bốn người này. Trần Mặc Mặc, Hạ Hân Di, Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng. Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng không thể nghi ngờ là hai người không có chút uy hiếp nào nhất. Hai người bọn họ cũng giống như mình, đều là mới gặp hắn. Nhưng giữa hai người tầng quan hệ khuê mật, không thể nghi ngờ đã trở thành nhược điểm chí mạng của các nàng. Tô Tiêu Du không còn đặc biệt nhìn về phía hai người bọn họ nữa. Lực chú ý toàn bộ đặt lên người Trần Mặc Mặc. Thấy Tô Tiêu Du cứ nhìn mình chằm chằm, Trần Mặc Mặc lập tức đối nàng nở một nụ cười tươi. Trong lòng cầu nguyện cho nàng và Lý Uyên còn có Hân Di hôm nay có thể an toàn về nhà. . . . Về phần Lý Uyên có thêm mấy bạn gái cũ bước vào cửa, nàng hoàn toàn không quan tâm. . . . Tô Tiêu Du thấy Trần Mặc Mặc lúc này vậy mà vẫn còn có thể kìm nén tất cả cảm xúc hướng mình mỉm cười, lập tức trả lại một nụ cười. Trong lòng đã trực tiếp xếp cô nàng vào danh sách đối thủ cùng cấp bậc với mình. . . . "Muội muội, các người là người của bộ phận nào? Ta hôm nay mới tới, các người có thể dẫn ta làm quen một chút với công ty không?" Tô Tiêu Du tiện thể hỏi Trần Mặc Mặc. Ngươi muốn giả làm người tốt, tỏ vẻ người vô hại đúng không. Đã muốn giả thì chiêu rút củi dưới đáy nồi này ngươi không thể không nhận. . . . Đồng thời có thể tạm thời bỏ qua cho Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng hai người. Trần Mặc Mặc nghe xong, lại ngoài dự kiến lập tức lắc đầu, trên mặt vẫn là bộ dạng nụ cười vô hại ấy. "Chúng ta không phải người của công ty này đâu, chúng ta cũng là lần đầu tiên đến, đối với công ty cũng không quen." Trần Mặc Mặc mở to mắt nhìn Tô Tiêu Du. Tô Tiêu Du nhìn chằm chằm Trần Mặc Mặc hơi sững sờ, trong lòng càng thêm kiêng kỵ cô nàng. . . . Cô nương này diễn người vô hại thực sự quá giống. . . . Từ biểu cảm thần thái thậm chí đến động tác hoàn toàn không thể nhìn ra bất kỳ một điểm sơ hở nào. Cảm giác mình một quyền này đánh rắn chắc vào một cục bông. . . . .Ngươi không đi làm minh tinh đóng phim thì thật sự là phí phạm quá đi! Tô Tiêu Du trong lòng không nhịn được nhổ nước bọt một câu. . . . "Tại sao phải để chúng ta dẫn đường cho ngươi?" Tuy nhiên, phía đông không sáng thì phía tây sáng. Hạ Hân Di giờ phút này ánh mắt cực kỳ bất thiện nhìn chằm chằm Tô Tiêu Du. Hiện tại nàng coi như đã biết bị tình địch tìm đến cửa là cảm giác như thế nào. . . . Nhưng đây mới chỉ là ngẫu nhiên gặp mặt, mặc dù là công ty của nhà nàng, nhưng như vậy còn chưa tính là thật sự bị tìm tới cửa. . . . Một tích tắc đó, Hạ Hân Di đột nhiên có chút lý giải đối với Hàn Hiểu Hiểu. . . . Giống như lúc trước hổ cái tranh giành lãnh địa cũng là lẽ đương nhiên. . . . . Dù sao nàng là người nhặt được Lý Uyên trước, hơn nữa còn là ở ngay trong nhà của mình. . . . Loạn thất bát tao suy nghĩ cứ không ngừng hiện lên trong đầu Hạ Hân Di. Nàng đột nhiên cảm thấy sự địch ý của mình với Hàn Hiểu Hiểu hình như cũng không lớn như vậy. . . . Nếu như Hàn Hiểu Hiểu ở đây, thêm cả mình, lại thêm Trần Khinh Tuyết nữa. . . . Ờ. . . . Thôi vậy. Hạ Hân Di liếc nhìn Trần Mặc Mặc mặt mày hớn hở, lập tức trán đầy vạch đen, cảm xúc hỗn loạn. . . . . Gia hỏa này. . . . Thật là. . . . Có thể hay không có chút lập trường nào đó. . . . Không cần đối với ai cũng tốt bụng như vậy a! Ai, nếu là Hàn Hiểu Hiểu ở đây, thêm cả mình với Trần Khinh Tuyết, nhất định có thể trấn áp được ba người Tô Tiêu Du bọn họ. . . . Nhưng bây giờ chỉ có một mình mình đang chiến đấu, nàng cảm thấy thật bất lực. . . . Rất nhớ Hàn Hiểu Hiểu, Trần Khinh Tuyết cùng Lưu Tử Diệp. . . . Tứ cố vô thân Hạ Hân Di theo bản năng xem Hàn Hiểu Hiểu là đồng đội. . . . Quên tiệt mất Hàn Hiểu Hiểu cũng là tình địch của mình. . . . Kẻ thù của kẻ thù là bạn, câu nói này đúng trong mọi trường hợp. . . . "Hân Di cô nương, ta nghĩ, cô có thể đã hiểu lầm điều gì đó, ta với Châu Nhuận Phát chỉ là bạn cũ, bạn cũ lâu ngày không gặp thì ôn lại chuyện cũ thôi, chắc là cô không đến nỗi nhỏ mọn như vậy chứ?" Tô Tiêu Du mỉm cười nhìn Hạ Hân Di đang xông thẳng vào họng súng mình, lại còn tràn ngập địch ý. Những lời vừa rồi không hề có chút sơ hở, lại vừa thăm dò được ranh giới cuối cùng của Hạ Hân Di, đương nhiên nếu có thể chọc giận nàng ta bằng một câu nói thuận miệng thì lại càng tốt. . . . Hạ Hân Di nghe xong thì ngẩn người. Châu Nhuận Phát? Điều này khiến cô ngay lập tức nghĩ đến mấy cái tên giả của Lý Uyên. Hắn chỉ có lúc ở cùng mình mới dùng tên thật. . . . Nghĩ đến đây, Hạ Hân Di cố gắng khống chế không để khóe miệng mình nở nụ cười. . . . Trần Mặc Mặc nghe thấy Tô Tiêu Du gọi Lý Uyên là Châu Nhuận Phát, con mắt cũng lập tức liếc nhìn Lý Uyên, ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ. . . . Lý Uyên chỉ có thể nở với cô ấy một nụ cười khổ. . . . Sau đó kéo Hạ Hân Di ra phía sau mình che chắn. "Kia. . . . Tô Tô cô nương, chúng tôi đúng là lần đầu đến đây, nếu cô muốn tìm người dẫn đường, thì tôi có thể để cô ấy tìm người khác." Lý Uyên vừa nói vừa chỉ Hạ Hân Di, trong tình huống này tranh thủ tiễn được một người đi thì tốt hơn. Sau này giải quyết từng người một thì hơn. . . . Ba người cùng đến một lúc thì thật sự là không chịu nổi! Hạ Hân Di nhìn Lý Uyên, trong vài giây đã hiểu ý của hắn. "Cô muốn tham quan, ta giúp cô tìm người." Hạ Hân Di nhìn Tô Tiêu Du rồi muốn lấy điện thoại ra gọi người. Có điều Tô Tiêu Du lại trực tiếp từ chối. . . . Đồng thời sắc mặt từ tươi cười ban nãy, trong nháy mắt trở nên âm trầm, biến thành vẻ cau mày suy tư. Hạ Hân Di để điện thoại xuống, hai mắt ngay lập tức bốc hỏa nhìn Tô Tiêu Du. . . . Ánh mắt hai người va chạm nhau, Lý Uyên chỉ cảm thấy trán mình đổ mồ hôi đầm đìa. . . . "Rốt cuộc cô muốn làm gì?" Hạ Hân Di thấy sắc mặt của nàng lúc này đột nhiên trở nên âm trầm, vẻ mặt âm trầm khiến người đứng cạnh cũng thấy rùng mình. . . . liền giận dữ chất vấn nàng. Nhưng Tô Tiêu Du lại không nhìn Hạ Hân Di, mà trực tiếp nhìn chằm chằm vào mặt Lý Uyên. "Châu Nhuận Phát, cái tên đó khi đó ngươi nói với ta là giả sao? !" Câu chất vấn này, Tô Tiêu Du gần như là từng chữ từng chữ, nghiến răng nói ra miệng. Từ sắc mặt vừa rồi của Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc, cùng với hai cái tên mà Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng thốt ra trước đó. Tô Tiêu Du trong nháy mắt đã liên tưởng đến một khả năng cực lớn. . . . Chỉ sợ ba người họ gọi đều là tên giả! ! Và câu nói của nàng ta đã trực tiếp làm tỉnh lại Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng đang định "off". . . . Hai người trong nháy mắt ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Lý Uyên và Hạ Hân Di, rồi lại nhìn Tô Tiêu Du. PS: Cầu xin mọi người tặng quà miễn phí. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận