Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 43: Mở xe đẩy mới là nhất đẹp tử

"Chương 43: Mở xe đẩy mới là đẹp nhất"
"Không phải chứ, Uyên Thần thật sự lái được à?"
"Nghe nói cái thứ đồ chơi này mà mở không khéo dễ bị hất văng ra ngoài lắm đấy."
Lúc Lý Uyên một tay cắm chìa khóa xe chính xác vào ổ.
Một tay khác giữ chặt bộ phận giảm xóc.
Theo động tác khớp với nhau của hắn.
Tất cả mọi người không khỏi nín thở.
Lý Uyên nắm lấy chìa khóa từ từ vặn.
Động cơ phát ra tiếng "Phanh phanh phanh" khởi động.
Phòng trực tiếp đột nhiên bùng nổ.
"Nó nhúc nhích rồi, nó nhúc nhích rồi!"
"Ngọa tào, cái cú giật đầu, cái vung tay kia, quá đẹp trai! Có cảm giác nghi thức ghê!"
"Học hỏi, thì ra xe đẩy khởi động là như thế này."
"Trông cũng có vẻ không khó lắm."
"Không khó á? Không phải ta nhắm vào ngươi, nhưng ta chỉ muốn nói rằng 90% những người đang ngồi đây đều không khởi động được đâu."
"Không chỉ không khởi động được đâu, mà còn bị cái chìa khóa quất vào cằm ấy chứ, ha ha ha."
Lý Uyên tiện tay ném chìa khóa vào thùng đồ nghề.
Sau đó chậm rãi điều chỉnh lại tay vịn.
Giữa ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh, hắn xoay người ngồi lên vị trí lái.
"Má ơi, đẹp trai quá vậy, Uyên Thần thật sự biết lái xe đẩy à?!".
"Trông vẫn ra dáng tài xế kỳ cựu đấy, chưa chắc, để nhìn lại xem sao."
Điều chỉnh một chút góc độ tay vịn.
Lý Uyên không nói lời thừa.
Tay phải vịn tay nắm, tay trái kéo mạnh ly hợp.
Chân phải cùng lúc đạp nhẹ vào cột cần số chữ Vương, gài số rồi trả lại ly hợp.
Một chuỗi động tác dứt khoát như nước chảy mây trôi.
Nới lỏng phanh tay, bánh trước xe đẩy bắt đầu từ từ chuyển động.
Chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành động tác khởi hành.
Ngay lập tức, ai nấy đều phải trầm trồ khen ngợi.
"Ngọa tào! Quá là soái luôn!"
"Cái cảm giác máy móc này, cái động tác tiêu sái này, thì ra lái xe đẩy lại đẹp trai đến vậy cơ à?!"
"Tôi không chịu được nữa rồi, quá đỉnh, tôi quyết định rồi, nhất định phải đi học lái xe đẩy cho bằng được!"
"Đây chính là sự lãng mạn và vẻ soái khí của đàn ông!"
Lý Uyên dường như đã hoàn toàn hòa làm một với chiếc xe đẩy.
Giờ phút này hắn chính là xe, xe cũng chính là hắn.
Trong ánh mắt thán phục của mọi người.
Lý Uyên điều khiển tay nắm, điều khiển tay vịn xe đi ngang.
Thao tác nhanh đến mức hoa mắt chóng mặt khiến người ta nghẹt thở.
Chân ga, ly hợp, cần số, một trận thao tác mãnh liệt như hổ xuống núi.
Tiếng "phanh phanh phanh" không ngừng đập vào tim mọi người.
Theo đầu xe đột nhiên phun ra một luồng khói đen.
Nhìn lại xem, máy kéo dưới bánh xe bên đường vậy mà đã được cứu lên.
Giờ phút này, tất cả mọi người nhìn Lý Uyên tỏa sáng rực rỡ.
Trong lòng chỉ có một chữ: "Má nó soái thật!".
Sau khi lái xe về phía trước được mười mấy mét.
Chiếc xe đẩy đột ngột gầm lên một tiếng.
Tay vịn trong nháy mắt bị văng ra một góc 45 độ.
Thùng xe cùng mặt đường ma sát mạnh liệt.
Một giây sau, toàn bộ xe đẩy "Thần Long Vẫy Đuôi".
Đỗ vững vàng ở bãi đất trống phía trước.
Lý Uyên phủi tay, nhảy xuống từ buồng lái.
"Ta thề, ta chưa từng nghĩ lái máy kéo lại có thể soái như vậy."
"Thật đó, ta cảm thấy nó còn soái hơn lái máy bay ấy chứ!"
"Ta không cần ngươi cảm thấy, ta muốn ta cảm thấy, ta cảm thấy ngươi nói rất đúng!"
"Nhìn Uyên Thần lái xe đẩy kìa, ta đã hủy đơn đặt cọc Porsche rồi, chuẩn bị đi ghi danh vào lớp học lái máy kéo."
Lý Uyên khó hiểu nhìn đám người hóa đá.
Lại nhìn chiếc xe đẩy đang dừng ngay ngắn.
Xác nhận không có vấn đề gì xong thì hướng về phía lãnh đạo hỏa táng tràng xoa xoa tay ý chỉ.
Lúc này lãnh đạo hỏa táng tràng mới hoàn hồn từ cơn kinh ngạc.
Vội vàng hấp tấp lấy năm tờ tiền đỏ từ trong ví đưa cho Lý Uyên.
Sau đó quay người vênh mặt nhìn đám người phía sau.
"Các vị người nhà, thấy rồi chứ, xin hãy tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của hỏa táng tràng chúng tôi, chúng tôi sẽ không bao giờ làm khách hàng thất vọng, có thể nói là, lần sau vẫn cứ chọn chúng tôi."
Đám người phía sau nhao nhao gật đầu.
Không khỏi cảm thán, hỏa táng tràng quả là nơi tàng long ngọa hổ.
Tuổi còn trẻ mà lái máy kéo lại có thể soái như vậy.
"Anh à, rốt cuộc anh học chuyên ngành gì vậy? Chẳng lẽ không phải là chuyên ngành kỹ thuật và quản lý thiết bị tấn chứ?"
Cô em gái làm công tác liệm xác nhìn Lý Uyên bằng đôi mắt đầy sao.
"Ha ha, cô em này chắc không biết các kỹ năng khác của Uyên Thần rồi, trường học với chuyên ngành gì mà có thể đào tạo ra được quái thai như Uyên Thần cơ chứ."
"Lầu trên, ta đột nhiên nhớ đến một kỹ năng siêu cấp trong truyền thuyết."
"Ngươi đang nói đến cái "Đạt Ma viện" trong giới công nhân kỹ thuật phải không?"
Nhìn vẻ mặt mong chờ của cô em làm công tác liệm xác.
Một cô gái vẫn còn đang đi học đại học chưa ra trường.
Làm sao có thể nỡ nói dối với nàng chứ?
Lý Uyên từ từ thu hồi vẻ mặt đùa cợt.
"Nghe nói đến trường kỹ thuật Lam Tường chưa?"
Cô em liệm xác khựng lại một chút, sau đó gật đầu.
"Em nghe rồi ạ."
Trong đầu không khỏi hiện lên câu thánh kinh: Máy xúc ở đâu giỏi, Sơn Đông Trung Quốc tìm Lam Tường.
Lý Uyên cũng nghiêm trang gật đầu.
"Chuyên ngành của ta là, chuyên ngành xe đẩy của học viện máy kéo, trường kỹ thuật Lam Tường."
"Hả?"
Cô em liệm xác ngơ ngác.
"Chuyên ngành xe đẩy còn dạy vá thi à?"
"Ờ, lớp xe đẩy cạnh bên có lớp vá thi, ta hay đi ké học, học qua học lại nên cũng biết thôi."
"Trường kỹ thuật Lam Tường."
Trương Hữu Tài âm thầm ghi nhớ cái tên này.
Chuẩn bị lúc nào rảnh cũng phải đi bồi dưỡng một phen.
"À, thì ra là thế, anh, vậy trường của anh lợi hại thật, sư phụ em học chuyên ngành thiết bị tấn mà vá thi còn không nhanh bằng anh."
Cô em liệm xác mở to đôi mắt lấp lánh nhìn Lý Uyên.
Trong lòng Lý Uyên lập tức dấy lên cảm giác tội lỗi.
Cái kỹ năng của thế giới ngầm đáng chết này.
Hắn thật sự không biết giải thích làm sao mình học được nữa!"
"Lãnh đạo, đội vớt thi gần đây có hơi bận, e là lát nữa không kịp đến."
Lúc này, một nhân viên hỏa táng tràng đột nhiên cầm điện thoại chạy đến.
"Thế thì làm sao được! Tiệc rượu chúng ta đã bày xong cả rồi, ngay cả giờ cũng đã chọn kĩ càng cả rồi, chỉ chờ giờ tốt là đưa vào hóa thiêu thôi, thời gian mà chậm trễ thì không ổn đâu!"
Người nhà ở đằng sau vừa nghe đội vớt thi không tới được.
Lập tức hầm hầm tiến lên mấy bước định lý luận.
Cái tư thế kia như muốn đánh người.
Trong nháy mắt khiến đám người hỏa táng tràng phía Lý Uyên giật mình.
Lý Uyên lẳng lặng lui về sau mấy bước.
Nhỡ mà bị cuốn vào thì chẳng hay.
"Lãnh đạo, lúc nãy anh nói, chỉ cần là nghiệp vụ liên quan đến người chết, hỏa táng tràng đều có người chuyên nghiệp, bây giờ đội vớt thi không tới được, anh phải tìm cách mà tìm người vớt thi tới cho chúng tôi chứ."
"Cái này......"
Lãnh đạo hỏa táng tràng mặt mày khó xử.
Lập tức muốn tát cho mình hai cái.
Mấy lời ba hoa vừa thốt ra trong chớp mắt đã bị vả mặt.
Quan trọng là ông ta đi đâu tìm người vớt thi đây?
"Vậy, người vớt thi có cần trả tiền không?"
Lý Uyên đột nhiên đi lên từ phía sau đám đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận