Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 265: Nhà ngươi hiện tại mấy người?

"Nhà ngươi lúc này mấy người?"
"Nhà ngươi hiện tại có mấy người?" Vừa bước lên cầu thang, Tô Tiêu Du đi bên cạnh Lý Uyên, dùng ngón tay chọc vào mu bàn tay của hắn.
Lý Uyên quay đầu lại nhìn, mái tóc dài đến eo phối hợp với khuôn mặt không tì vết, làn da mịn màng của Du muội tử vô cùng hoàn hảo... Trong lòng Lý Uyên có chút rung động... cố kìm nén ý muốn nắm lấy tay Tô Tiêu Du...
"9... Chín người..." Lý Uyên đáp chi tiết.
"Chín người?" Không chỉ Tô Tiêu Du mà cả Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng phía sau đều sững sờ. Ba người lập tức đếm nhẩm trong lòng... Ba ba, mụ mụ, gia gia, nãi nãi mới có bốn... Chẳng lẽ còn có ông bà ngoại? Hay anh chị em?
Nhưng trước kia lúc yêu đương, Lý Uyên rõ ràng nói mình là con một mà... Với lại ban ngày cũng đã hỏi hắn là chưa kết hôn... Ba người vắt óc cũng không nghĩ ra, chín người này là từ đâu ra?
Tô Tiêu Du vừa định hỏi thêm một câu thì cả bốn người đã chạy đến lầu ba, bảng số phòng 301 đập vào mắt.
"Đến rồi." Lý Uyên liếc nhìn ba người Tô Tiêu Du, lấy từ trong túi ra một cây kẹp tăm. Hàn Hiểu Hiểu trước giờ không hề đưa chìa khóa cho Lý Uyên... Mà Lý Uyên cũng không hề nhắc đến chuyện này... Thế nên mỗi lần về nhà đều giống như kẻ trộm vào nhà vậy...
Trong ánh mắt kinh ngạc của ba người, Lý Uyên với kinh nghiệm nhiều lần cũng không hề lúng túng... Rất thành thạo dùng kẹp tăm mở khóa cửa...
Tô Tiêu Du, Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh không kịp tiếp tục kinh ngạc, vội vàng cúi đầu chỉnh lại dung nhan của mình. Sau đó cả ba người đồng loạt nở một nụ cười ngọt ngào... Chuẩn bị chào đón người nhà của Lý Uyên.
Chỉ là khi cửa vừa mở ra, người ra đón không phải là hình ảnh các bậc trưởng bối như trong tưởng tượng mà là hai khuôn mặt tuyệt mỹ... Là Trần Khinh Tuyết và Hạ Hân Di...
Năm người con gái, mười ánh mắt nhìn nhau trong nháy mắt đều ngẩn người...
Nửa giây sau, Hạ Hân Di nhanh chóng hô lớn vào trong phòng, "Mẫu lão... Hàn Hiểu Hiểu, có người đến." Sau đó, Hạ Hân Di cùng Trần Khinh Tuyết nhìn nhau, cứ vậy đứng chắn ngay cửa, hoàn toàn không có ý định nhường đường cho ba người Tô Tiêu Du vào.
"Um ba la um ba la, rốt cuộc là ai tới?" Hàn Hiểu Hiểu nghe thấy tiếng Hạ Hân Di kinh hô liền đi từ nhà bếp ra. Vừa đến sau lưng Hạ Hân Di và Trần Khinh Tuyết, định lên tiếng trách mắng Hạ Hân Di thì ánh mắt lập tức thấy ba người Tô Tiêu Du ngoài cửa. Sắc mặt Hàn Hiểu Hiểu lập tức lạnh như băng...
Cô đánh giá ba người từ trên xuống dưới, ánh mắt lạnh lùng ngay lập tức nhìn về phía Lý Uyên. Cô thật không ngờ rằng ban ngày mới gặp một lũ phụ nữ không biết từ đâu tới, buổi tối đi ra ngoài một chuyến đã dám dẫn cả bọn về! Mà lại còn tận ba người!
"Ngươi không phải đi đón lão bản sao? Sao, hay là lão bản thưởng cho ngươi, cố ý đem nha hoàn nhà nàng tặng cho ngươi dẫn về?" Hàn Hiểu Hiểu nhìn Lý Uyên, lời nói mang đầy ý trào phúng...
Nhưng hiện tại Lý Uyên lại ra vẻ lợn chết không sợ nước sôi...
"Tô Tiêu Du, Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh..." Cảnh tượng này quá đỗi quen thuộc, quen thuộc đến mức đáng ra phải xấu hổ đến độ vô cùng thì giờ phút này Lý Uyên lại ung dung hơn rất nhiều so với trước... Lý Uyên vờ như không nghe thấy lời Hàn Hiểu Hiểu nói... Tay lần lượt chỉ vào ba người Tô Tiêu Du... giới thiệu qua loa...
Nói xong, thừa lúc Hàn Hiểu Hiểu chưa kịp phản đòn, Lý Uyên kéo tay Hạ Hân Di, và trong khi cô không quá tình nguyện, kéo cô nhẹ sang một bên... nhường cửa cho ba người Tô Tiêu Du...
Thấy tình hình vậy, Trần Khinh Tuyết cũng chỉ đành đứng xích sang một bên, không có Hạ Hân Di cùng chung chiến tuyến, cô không muốn Lý Uyên cho rằng mình quá keo kiệt...
Cùng lúc đó, nghe thấy động tĩnh, Trần Mặc Mặc và Lưu Tử Diệp cũng từ bên trong đi tới... Trong cửa có năm nữ, ngoài cửa có ba nữ... Tô Tiêu Du, Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh nhìn khung cảnh mỹ nữ tụ tập này, thoáng có cảm giác mình có phải hoa mắt rồi không...
"Hàn Hiểu Hiểu, Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc, ban ngày các ngươi đều đã gặp... còn có Trần Khinh Tuyết và Lưu Tử Diệp..." Lý Uyên giả vờ không thấy ánh mắt muốn ăn thịt người của Hàn Hiểu Hiểu, kiên nhẫn chỉ vào Hạ Hân Di, Hàn Hiểu Hiểu và Trần Khinh Tuyết. Nghe Lý Uyên nói, ba người Tô Tiêu Du lúc này mới từ kinh ngạc sững sờ hoàn hồn. Lúc này đã không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả tâm trạng của cả ba. Dù sao họ không giống như Hàn Hiểu Hiểu, những người đã trải qua tình huống tương tự vài lần, đều có kinh nghiệm... Đây có lẽ là lần đầu tiên các cô gặp phải tình huống ma quái đến thế. Tô Tiêu Du ba người không hề nghĩ tới việc gặp phụ huynh đột nhiên lại biến thành gặp đối thủ... Với lại... lại là một đám tình địch?!
Thật sự quá xã hội t·ử v·ong, quá xấu hổ rồi... Từ Thi Thanh hai người trong nháy mắt đã muốn quay người bỏ chạy... Cái loại đề này có ai dạy đâu, không biết giải quyết thế nào cả... Nhưng tình hình bây giờ, ở lại không được mà tự mình bỏ đi càng không được... Giờ phút này vẻ mặt của Lê Mộng Ngưng gần như sắp khóc... Đương nhiên, dù là Tô Tiêu Du, sắc mặt giờ phút này cũng không khá hơn chút nào.
"Vào trong trước đã." Giới thiệu qua loa xong, sợ có ai làm chuyện dại dột, Lý Uyên không thèm quan tâm ánh mắt của những người khác. Trực tiếp kéo tay Lê Mộng Ngưng có vẻ mặt khó coi nhất, cứ thế trước mặt mấy người Hàn Hiểu Hiểu mà lôi cô vào phòng... Tô Tiêu Du tự nhiên cũng không chịu thua kém, bất chấp ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của Hàn Hiểu Hiểu cùng các cô gái mà tiến thẳng vào... Từ Thi Thanh thấy vậy đương nhiên cũng vội vàng theo sau...
"Hân Di đóng cửa lại!" Chờ Tô Tiêu Du ba người vào phòng hết, Hàn Hiểu Hiểu mặt lạnh ra lệnh cho Hạ Hân Di với âm thanh lớn cố ý. Âm thanh lạnh đến nỗi khiến Lê Mộng Ngưng không tự chủ được mà run lên...
Lý Uyên buông tay Lê Mộng Ngưng, từ tay cô nhận lấy hoa quả, nhẹ nhàng vỗ lên phần lưng trắng nõn lộ ra sau chiếc váy ngắn hai dây. Hạ Hân Di bước ra ngoài cửa, cẩn thận nhìn ngó xung quanh, xác nhận không còn ai khác mới đóng cửa lại. Cô cũng để hoa quả của Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh lên bàn trà.
Lúc này Lý Uyên mới có thời gian quan sát xung quanh một vòng. Tần Mặc Diễm và Trầm Nguyệt Doanh chắc hẳn vẫn còn đang bận trong bếp. Bố mẹ của Trầm Nguyệt Doanh, Trầm Thừa Bình và Vương Mạn Nhu chắc đã được Hàn Hiểu Hiểu sắp xếp vào phòng ngủ nghỉ ngơi rồi.
"Các ngươi ngồi một lát đi, ta vào bếp giúp một tay." Lý Uyên dẫn ba người Lê Mộng Ngưng đến ghế sofa trong phòng khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận