Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 343: Không tốt dự cảm

Hạ Thanh Ninh quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Hân Di cơ hồ nhắm mắt đi xuống lầu, mặt lập tức khôi phục vẻ lạnh lùng.
"Tài xế, đi rửa mặt đi, công ty còn rất nhiều việc chờ ngươi làm."
Hạ Thanh Ninh nói xong một câu liền đi xuống lầu.
Hạ Hân Di "A" một tiếng, mơ màng đi theo xuống lầu.
Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di nhíu mày, dáng vẻ đi đường lảo đảo vô cùng đáng yêu. . .
"Trương mụ. . ."
Hạ Hân Di xuống lầu, có chút líu lưỡi kêu một tiếng.
Một người a di khoảng 60 tuổi lập tức chạy nhanh đến với vẻ mặt từ ái, vừa muốn đỡ Hạ Hân Di vào nhà vệ sinh giúp nàng rửa mặt, liền bị Hạ Thanh Ninh cản lại.
"Về sau, việc của nhị tiểu thư đều phải tự mình làm."
Hạ Thanh Ninh nói xong, tự mình vào phòng vệ sinh. . . .
Trương mụ nhìn Hạ Thanh Ninh, lại có chút bất đắc dĩ cùng lúng túng nhìn Hạ Hân Di. . . .
Trong nhà này Hạ Thanh Ninh nói tương đương với thánh chỉ. . . Ai cũng không dám không nghe theo. . . .
"Được rồi, chính ta tự làm."
Hạ Hân Di nửa mở mắt, có chút bất mãn lầm bầm một câu. . . .
Đợi Hạ Thanh Ninh rửa mặt xong, hai người a di lập tức bưng một ly cà phê nóng hổi đưa đến trước mặt Hạ Thanh Ninh.
"Đi thôi, lên xe đợi nàng."
Hạ Thanh Ninh uống cà phê xong, liếc Lý Uyên một cái rồi muốn đi ra ngoài.
Đồng thời, một a di mang theo 3 phần hộp cơm giữ ấm đi lên phía trước.
"Để ta."
Hạ Thanh Ninh nhận hộp cơm giữ ấm từ tay a di, đưa một phần cho Lý Uyên.
"Bữa sáng của ngươi."
Lý Uyên không nghĩ tới mình cũng có phần. . . Đưa tay nhận lấy nói tiếng cảm ơn.
Bữa sáng này nhìn qua liền biết là được làm tỉ mỉ, chăm chút cả hương vị và dinh dưỡng. . .
Sớm biết vừa rồi sẽ không ăn nhiều bánh ngọt như vậy. . .
"Tối qua uống nhiều như vậy, khó có được hôm nay còn có thể dậy sớm thế này."
Sau khi lên xe, Hạ Thanh Ninh nhìn lướt qua phía trước, đột nhiên mở miệng nói.
"Tối qua sao đột nhiên ngươi lại xuất hiện."
Lý Uyên ngồi vào ghế lái, nhìn Hạ Thanh Ninh phong hoa tuyệt đại qua gương chiếu hậu.
Tối hôm qua Hạ Thanh Ninh đưa hắn về hắn hiểu rõ sự tình đương nhiên không quên.
"Nếu ta không xuất hiện, e là hôm nay ngươi lại có thêm một phụ nữ phải phụ trách."
Trong giọng nói lạnh lùng của Hạ Thanh Ninh lại mang theo chút oán khí. . . .
Lý Uyên sửng sốt một chút. . . Đương nhiên biết nàng đang nói đến Trương Vân Tú.
"Ngươi lo lắng thừa rồi, ta và cô ta chỉ là quan hệ bạn học cũ."
Hắn đối với Trương Vân Tú thật sự không có chút ý gì. . .
Không chỉ bởi vì đã có rất nhiều bạn gái cũ tuyệt sắc phong hoa. . .
Hắn cũng không muốn kéo Trương Vân Tú vào hố lửa. . .
Với nhiều bạn gái cũ có nhan sắc, vóc dáng đều tuyệt đẹp, gia thế và năng lực đều vô cùng đỉnh tiêm như thế.
Hắn không dám nghĩ nếu Trương Vân Tú, một cô gái có vẻ bình thường, mà hỗn tạp trong đó, sẽ phải chịu đựng sự đả kích như thế nào. . .
Đừng nhìn hiện tại nhiều bạn gái cũ nhìn có vẻ rất hòa hài. . . Đó là do các nàng có cùng đẳng cấp. . .
Không ai nắm chắc có thể hạ gục đối phương. . . Mới giống như bây giờ giữ được sự cân bằng vi diệu, kỳ quái. . .
Phàm là phụ nữ hơi bình thường như Trương Vân Tú mà gia nhập. . . Nếu có người nào đó nhìn nàng không vừa mắt. . . Đều có thể đùa chơi đến c·hết. . .
"Ngươi thì có thể đối với người ta không có ý gì, nhưng không chịu được người ta trong đầu chỉ toàn ý nghĩ với ngươi đấy. . . "
Hạ Thanh Ninh nói xong cười lạnh một tiếng.
"Bất quá dù sao có thì cũng không sao, nhân vật nhỏ, ta t·i·ệ·n tay liền có thể đ·u·ổ·i đi. . ."
Trong giọng nói của Hạ Thanh Ninh lộ rõ sự tự tin mạnh mẽ. . .
Lý Uyên cũng tin tưởng, với một người như Trương Vân Tú thì Hạ Thanh Ninh gần như không cần tốn sức đã có thể khiến nàng ta ở Ma Đô không sống nổi. . .
"Dù sao người ta cũng là nhân viên của ngươi, ngươi công báo tư thù với cấp dưới, làm mất phong độ của Hạ tổng. . ."
Lý Uyên lắc đầu, thay Trương Vân Tú nói một câu.
Hai người sau khi lên xe được khoảng mười phút, Hạ Hân Di mới từ từ đi ra ngoài.
Rửa mặt xong, nàng mặc váy lụa trắng, nhìn vô cùng tươi tắn như một thiếu nữ.
Hạ Hân Di thấy Lý Uyên ở ghế lái mắt liền sáng lên, cả người lập tức tỉnh táo. . .
Chỉ là nàng vừa định mở cửa xe ở ghế phụ, đột nhiên đối diện ánh mắt lạnh băng của Hạ Thanh Ninh ở ghế sau. . .
Bàn tay đang muốn mở cửa ghế phụ lập tức giật lại nhanh như điện. . .
Sau đó ngoan ngoãn mở cửa sau. . . Ngồi cùng với Hạ Thanh Ninh. . .
Hai người đều đã ngồi xuống, Lý Uyên không nói nhiều, trực tiếp quay đầu lái về phía tập đoàn Hạ Thị.
Hạ Hân Di sợ Hạ Thanh Ninh tối qua nhìn thấy Hàn Hiểu Hiểu mấy người, mà có ấn tượng không tốt với Lý Uyên. . .
Nên cả đoạn đường đều cẩn thận thỉnh thoảng lén lút nhìn Hạ Thanh Ninh, lại nhìn sang Lý Uyên ở ghế lái.
Như là một tên gián điệp đang quan s·á·t xem giữa hai người có điều gì bất thường. . .
Đến tập đoàn Hạ Thị, cả ba gần như không ai mở miệng nói chuyện. . .
Lý Uyên thả hai chị em Hạ Thanh Ninh vào cổng lớn xong, liền đi đến bãi đỗ xe.
Ở trong bãi đỗ xe, Tô Hiểu Du đã sớm chờ Lý Uyên. . .
Nhìn thấy xe Lý Uyên đến, lập tức tránh ra một chỗ đỗ xe. . .
Lý Uyên thấy vậy cũng không khách khí, đỗ xe cạnh Tô Hiểu Du.
"Đây, bữa sáng của anh."
Không đợi Lý Uyên xuống xe, Tô Hiểu Du đã đỗ xe xong, cầm một hộp cơm màu hồng vô cùng tinh xảo đi đến trước xe của Lý Uyên. . .
Dáng vẻ đó giống như một tiểu nữ sinh đang yêu chuẩn bị bữa sáng ái tâm cho người yêu của mình. . .
Lý Uyên hạ cửa sổ xe nhìn hộp cơm đưa tới, vô thức quay đầu liếc nhìn hộp cơm giữ ấm màu hồng giống như thế trên ghế phụ. . .
Sau đó lập tức quay đầu nhận hộp cơm của Tô Hiểu Du.
Tô Hiểu Du cũng lập tức nhìn thấy hộp cơm trên ghế phụ. . . Mắt khẽ híp một cái. . . Trong mắt hiện lên một tia nguy hiểm. . .
Bất quá nàng không hỏi hộp cơm giữ ấm kia là của ai. . .
Mà lập tức nhường chỗ để Lý Uyên xuống xe.
Cầm hai hộp cơm xuống xe, Lý Uyên đột nhiên có một loại dự cảm không lành. . .
"Sao vậy? Còn đau đầu sao?"
Tô Hiểu Du thấy sắc mặt Lý Uyên đột nhiên không được tốt lắm. . . Vừa nói vừa đưa tay sờ trán Lý Uyên.
"Không sao."
Lý Uyên khe khẽ lắc đầu, tùy ý tay mềm mại của Tô Hiểu Du đặt lên trán mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận