Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 239: Hiện tại duy nhất nhiệm vụ đó là thay Lý gia lưu hương hỏa

"Hiểu Hiểu, hay là chúng ta vào trong nói chuyện?" Lý Uyên thấy sắc mặt Hàn Hiểu Hiểu không đúng, liền tiến lên nhỏ giọng thì thầm bên tai nàng. Hắn có thể cảm giác được sự tức giận lớn ẩn chứa trong người Hàn Hiểu Hiểu...
Hàn Hiểu Hiểu nhìn Lý Uyên, rồi lại nhìn Trầm Thừa Bình cùng Vương Mạn Nhu đang đứng người lên, có chút lúng túng. Sau đó, ánh mắt cô lại lần nữa dừng trên người Trầm Nguyệt Doanh. Hàn Hiểu Hiểu cẩn thận đánh giá Trầm Nguyệt Doanh từ trên xuống dưới, thấy toàn thân nàng cũ nát, mặt mày lấm lem bụi bẩn, tràn đầy nước mắt cùng tro tàn. Trông nàng giống như vừa mới đi làm công trình về, hoàn toàn khác với dáng vẻ khi còn ở công ty. Trong lòng cô không khỏi kinh ngạc cùng kỳ quái...
Lý Uyên mặc kệ Hàn Hiểu Hiểu có đồng ý hay không, trực tiếp nhẹ nhàng kéo cô hướng phòng bếp đi vào. Nếu để cho cơn giận của Hàn Hiểu Hiểu bùng nổ tại đây... thì chỉ sợ ngay cả Trầm Nguyệt Doanh đang yếu ớt nhất cũng sẽ không bao giờ muốn bước chân vào nơi này nữa...
Hai người vừa vào phòng bếp, Lý Uyên lập tức bị một sọt hàu sống bên trong làm cho kinh ngạc ngây người..."Cô bạn gái cũ mới của ngươi chuyện gì xảy ra vậy? Lúc ở tập đoàn Hạ thị nhìn cô ta như người bị bệnh, sao bây giờ lại giống như từ công trường vác gạch về vậy?" Hàn Hiểu Hiểu thấy Lý Uyên mắt đầy kinh hãi, hơi đỏ mặt... "Lại bệnh tật lại còn khiêng xi măng ở công trường, nàng ta thật đúng là có thủ đoạn đấy, lừa ngươi đến nhà người ta ở còn chưa tính, còn dẫn theo cả cha mẹ đến cửa thị uy nữa có đúng không?" Hàn Hiểu Hiểu từ khi ở bệnh viện ung bướu buổi chiều, đã ôm một bụng ấm ức cùng hỏa khí... Bây giờ lại thấy cảnh tượng bên ngoài, lửa giận làm sao cũng không thể đè xuống... Cô càng nói càng lớn tiếng...
Lý Uyên thấy Hàn Hiểu Hiểu sắp không nhịn được, lập tức tiến lên một bước, nhanh chóng dùng tay che miệng cô lại... Sau đó quay đầu nhìn về phía cửa bếp... Cầu mong trong lòng Trầm Nguyệt Doanh đừng nghe thấy. Bằng không, với tính cách của cô nàng kia, chỉ sợ sẽ bỏ đi ngay tại chỗ, mười con trâu cũng không kéo lại được... Hàn Hiểu Hiểu giật tay Lý Uyên, ấp úng tượng trưng phản kháng một chút, rồi cũng an tĩnh xuống.
Vừa mới an tĩnh được một chút, Lý Uyên còn chưa kịp thở phào thì lại cảm giác từng giọt ấm áp đột ngột rơi xuống mu bàn tay. Lý Uyên lập tức quay đầu nhìn mặt Hàn Hiểu Hiểu, thấy đôi mắt ngấn lệ đang nhìn chằm chặp mình. Trong mắt cô có sự không cam lòng, sợ hãi, đau khổ và nhiều cảm xúc phức tạp khác khiến tim Lý Uyên khẽ run lên. "Sao vậy? Ngươi đừng hiểu lầm, bọn họ thật không phải đến gây chuyện, bọn họ không có chỗ ở, Trầm Nguyệt Doanh và ba nàng đều bệnh rất nặng, ta mới mang tới." Lý Uyên vội đưa tay lau nước mắt cho Hàn Hiểu Hiểu, sau đó đau lòng ôm nhẹ cô vào lòng.
"Thật xin lỗi, ta không cố kỵ cảm nhận của ngươi, nếu ngươi không thích, lát nữa ta sẽ đưa họ đến chỗ dì Phu Diệp." Lý Uyên nhẹ nhàng vuốt lưng Hàn Hiểu Hiểu. Bởi vì Hàn Hiểu Hiểu luôn mạnh mẽ và có nội tâm mạnh mẽ, anh thường hay vô tình xem nhẹ cảm xúc của cô. Cô cũng là một người phụ nữ sẽ ghen tuông, sẽ đau lòng, nhưng bản thân lại ngày nào cũng muốn mang mấy cô bạn gái cũ về nhà...
"Không, ta không còn quan tâm ngươi có bao nhiêu thiếu nữ, cũng không quan tâm ngươi mang bao nhiêu phụ nữ về nhà, ta cái gì cũng không quan tâm." Hàn Hiểu Hiểu ghé vào vai Lý Uyên lắc đầu, sau khi nghe anh nói hết câu."Ta quan tâm từ trước đến giờ chỉ có ngươi, chỉ có ngươi, chỉ cần ngươi có thể khỏe mạnh, thì cho dù ngươi mang mười mấy cô về, chỉ cần trong nhà ở vừa, ta cũng không ý kiến gì." Nước mắt ấm nóng không ngừng trào ra khỏi hốc mắt, rơi xuống vai Lý Uyên. Cả người cô cũng run rẩy trong lòng Lý Uyên.
Lý Uyên thấy vậy trong nháy mắt có chút hoảng. Ngoại trừ ngày đầu gặp nhau, anh chưa từng thấy Hàn Hiểu Hiểu, người mà trong lòng luôn mạnh mẽ nhất lại suy sụp khóc thành ra thế này."Rốt cuộc ngươi sao vậy? Ai bắt nạt ngươi?!" Lý Uyên vội ôm chặt Hàn Hiểu Hiểu hơn một chút. Hàn Hiểu Hiểu chỉ lắc đầu, cảm giác cả người như bị người ta móc hết ngũ tạng lục phủ ban ngày khiến cô giờ vẫn thấy vô cùng sợ hãi. Cô vốn nghĩ chỉ cần mang thai con của Lý Uyên, có chỗ ký thác tình cảm mới, cô cuối cùng sẽ có một ngày chấp nhận việc Lý Uyên rời đi. Nhưng hôm nay cô mới phát hiện mình đã sai, khi nghe nói Lý Uyên có thể tái phát. Cô đột nhiên nhận ra mất đi Lý Uyên mỗi một phút mỗi một giây đều khiến cô không sống nổi. Nhưng con cái, cô nhất định phải giữ lại... hương hỏa Lý gia không thể dứt..."Ta... ta không sao, chỉ là... chỉ là ban ngày nghe nói ngươi đi bệnh viện ung bướu, ta... ta còn tưởng ngươi...." Hàn Hiểu Hiểu đứt quãng nghẹn ngào nói, khiến Lý Uyên lập tức bừng tỉnh... Bản thân anh đã suýt quên, trong mắt Hàn Hiểu Hiểu, anh vẫn là người bệnh ung thư giai đoạn cuối sống không quá ba tháng... Còn tưởng là xảy ra chuyện tày trời gì... Hệ thống của anh hiện tại có thể đổi năm năm tuổi thọ bằng điểm công đức, không cần vội vàng...
"Vậy... Hiểu Hiểu, lời vừa nãy ngươi nói là thật sao?" Lý Uyên lập tức thả lỏng sự lo lắng, chuyển sự chú ý của Hàn Hiểu Hiểu..."Cái... cái gì cơ?" Hàn Hiểu Hiểu nghe xong thì ngớ người."Tức là... Cho dù ta mang bao nhiêu bạn gái cũ về... ngươi đều sẽ không phản đối... " Lý Uyên nói xong lập tức ôm chặt Hàn Hiểu Hiểu, không cho cô cơ hội trốn thoát...
Hàn Hiểu Hiểu thấy thế lập tức đã ngừng khóc... Thậm chí còn suýt nữa bị tức cười..."Ngươi thật đúng là chết cũng không biết thành thật sao?! Phụ nữ còn quan trọng hơn mạng của ngươi sao?! " Hàn Hiểu Hiểu nghiến răng nghiến lợi nói."Ngày nào cũng bạn gái cũ bạn gái cũ, ngươi không thể quan tâm đến thân thể của mình một chút sao?!" Lý Uyên nghe thấy giọng nói giận dữ của Hàn Hiểu Hiểu, thì biết cô đã khá hơn nhiều sau khi mình chuyển sự chú ý đi... Lại cảm nhận được hai bầu ngực mềm mại dễ chịu đang ép vào người mình... Một tay lập tức bắt đầu không thành thật luồn vào bên trong chiếc áo yếm trắng của Hàn Hiểu Hiểu... Bàn tay truyền đến xúc cảm mềm mại đàn hồi đến kinh người... Lý Uyên lập tức tâm thần dao động... Không thể không nói, dáng người của Hàn Hiểu Hiểu thật sự quá tuyệt vời... Eo nhỏ, mông cong, đôi chân dài... lại còn có bộ ngực quy mô đến như vậy... Cảm nhận được bàn tay ấm áp không chút kiêng kỵ xâm nhập... Hàn Hiểu Hiểu cũng không hề nghĩ ngợi gì, rõ ràng một khắc trước còn nghiêm túc như thế, sao đột nhiên lại thành ra cái hình ảnh này... Với lại bên ngoài còn có cả một đám người đang ngồi đó a! Dường như bất kể tình huống nào, bất kể hoàn cảnh nào... chỉ cần ở riêng với người kia... hắn luôn có thể làm ra mấy chuyện khiến người ta tức giận...
Nhưng Hàn Hiểu Hiểu không từ chối... Cũng không cách nào từ chối... ngược lại mặt nóng lên, uốn éo người phối hợp với động tác xâm nhập của Lý Uyên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận