Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 557: Hám lợi đen lòng

"Rút cái gì?"
Kỷ Ôn Ngôn nghe xong nghiêng qua Tống Vân Hi liếc nhìn.
"Máu a, ngươi đáp ứng ta."
Tống Vân Hi thấy Kỷ Ôn Ngôn một bộ cái gì cũng không biết bộ dáng, lập tức có chút gấp... Nàng tốn lớn như vậy để có được, chính là vì một ống máu mà nàng tâm tâm niệm niệm...
"A, chờ đến chỗ an toàn rồi nói, bây giờ không phải lúc."
Kỷ Ôn Ngôn nói rồi không để ý đến Tống Vân Hi, trực tiếp lên xe.
Từ chỗ đứng của Trương Duyệt Hân, Tống Vân Hi và tên cảnh s.á.t vũ trang vừa rồi, Kỷ Ôn Ngôn đại khái đã đoán được cảnh s.á.t vũ trang là đến bảo vệ Trương Duyệt Hân mà không phải Tống Vân Hi... Cho nên ngay từ đầu đã lừa gạt Tống Vân Hi, giờ phút này Kỷ Ôn Ngôn lại càng không có ý định thực hiện lời hứa...
"À, nói cũng đúng."
Nhưng Tống Vân Hi lại tin chuyện ma quỷ của Kỷ Ôn Ngôn... Vui vẻ đi theo lên xe một cách thỏa mãn...
Cửa ga-ra sau khi mở ra, Kỷ Ôn Ngôn rất thành thạo lấy ra một cái khẩu trang cùng một cái kính râm, không cần biết Lý Uyên có muốn hay không, trực tiếp đeo lên cho Lý Uyên.
Đeo khẩu trang cùng kính râm cỡ lớn vào, gần như cả khuôn mặt của Lý Uyên đều bị che kín, chỉ để lộ một chút da mặt... Với lại quần áo cũng do Kỷ Ôn Ngôn mua cho Lý Uyên, Lý Uyên bây giờ với bộ dạng này, cho dù đứng trước mặt người quen, cũng khó ai có thể nhận ra.
Trương Duyệt Hân và Tống Vân Hi thấy vậy không thể không bội phục sự cẩn thận đến mức cao của Kỷ Ôn Ngôn và khả năng gặp nguy không loạn, hai nàng một lòng chú ý đến Lý Uyên và máu của Lý Uyên nên hoàn toàn không nghĩ tới điểm này...
"Ngươi đây là làm gì?"
Lý Uyên vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Kỷ Ôn Ngôn, hắn vừa định đưa tay lấy khẩu trang và kính râm trên mặt xuống thì bị Kỷ Ôn Ngôn và Trương Duyệt Hân mỗi người giữ lấy một bên tay... Lý Uyên nhìn qua nhìn lại khuôn mặt ba người... Sao càng nhìn càng thấy không bình thường... Nhưng hai người có chút xấu hổ quay mặt đi, không trả lời câu hỏi của Lý Uyên...
Theo cửa xe từ từ mở ra, mấy người trong xe lập tức có thể nghe thấy đủ loại tiếng ồn ào từ bên ngoài đám người.
Kỷ Ôn Ngôn và Trương Duyệt Hân lập tức nhìn về phía sau một cái.
Chỉ vừa liếc mắt, sắc mặt hai người lập tức biến đổi.
Chỉ thấy bên ngoài, nhìn thoáng qua phía trên Trà Sơn thì thấy gần như toàn là người, chỗ gần biệt thự của Kỷ Ôn Ngôn lại càng mười bước một người. Không ít thanh niên trai tráng còn cầm cuốc, búa, xà beng và những công cụ có thể phá cửa khác, hướng về cửa lớn và cửa nhà xe của biệt thự với ánh mắt chằm chằm. Nếu Kỷ Ôn Ngôn và những người khác chậm vài phút nữa, chắc giờ những người kia đã bắt đầu phá cửa...
Khi nhìn thấy cửa ga-ra được mở ra, ánh mắt của mọi người bên ngoài trong nháy mắt tập trung về phía ga-ra.
Thấy hơn mười cặp mắt đột nhiên nhìn sang, Trương Duyệt Hân và Kỷ Ôn Ngôn lập tức quay đầu lại, không dám nhìn nữa.
"Đeo khẩu trang vào đi."
Tuy cửa kính xe dùng loại tối màu nhất, người bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy bên trong.
Nhưng Kỷ Ôn Ngôn vừa nói xong thì lại lấy từ trong túi ba cái khẩu trang đưa cho Trương Duyệt Hân và Tống Vân Hi.
Có vẻ đeo khẩu trang vào mới càng thêm cảm thấy an toàn một chút...
"Đi thôi."
Trương Duyệt Hân hít sâu một hơi rồi nói với cảnh s.á.t vũ trang ở vị trí lái, xe từ từ de ra khỏi ga-ra.
Mấy chục người dân ở bên ngoài toàn bộ quá trình đều không hề chớp mắt, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc cùng kính sợ nhìn chiếc xe của cảnh s.á.t vũ trang đi ra khỏi ga-ra.
Khi xe quay đầu hướng về phía bọn họ, những người cầm đầu, búa các loại lập tức giấu công cụ ra sau lưng... Nhưng vì ỷ vào đông người nên gánh nặng trên người họ cũng giảm bớt, đối diện xe của cảnh s.á.t vũ trang mà ngược lại không ai lùi lại, ngược lại từng người đều đang cố gắng nhìn vào trong xe.
Muốn xác nhận người mà bọn họ muốn tìm có ở trong xe của cảnh s.á.t vũ trang này hay không.
Khi xe quay đầu hoàn tất đối mặt với đám người, mọi người đều nhìn thấy được tình huống bên trong qua kính chắn gió.
Trương Duyệt Hân, Kỷ Ôn Ngôn và Tống Vân Hi, ba đại mỹ nữ đầu tiên hấp dẫn một đợt ánh nhìn.
Tuy ba người mang khẩu trang che kín khuôn mặt, nhưng chỉ bằng đôi mắt, lông mày lộ ra và khí chất trên toàn thân đã đủ để người khác không thể rời mắt đi được.
Chỉ trong khoảnh khắc sững sờ, xe đã đến trước cổng ra vào được người dân tạo thành một vòng tròn.
Tài xế bấm còi, mọi người mới lấy lại tinh thần vô ý thức tránh ra một con đường.
Nhưng khi ánh mắt rơi vào Lý Uyên mang trang bị đầy đủ che kín mặt trong xe thì mọi người lập tức trong lòng lại bắt đầu nghi ngờ.
Trong đó có mấy người từng nhìn thấy xe của cảnh s.á.t vũ trang này, lúc đó bên trong không có Lý Uyên.
Rõ ràng là người đàn ông này được đưa ra từ biệt thự.
Với lại xe của cảnh s.á.t vũ trang này đến quá kỳ quặc, không giữ trật tự, cũng không ngăn cản những hành động ngang ngược của bọn họ, chỉ vào biệt thự đón mấy người muốn đi.
Điều này khiến họ có lý do hoài nghi rằng người đàn ông vừa xuất hiện có phải là 500 vạn của bọn họ hay không... Mà trước món tiền kếch xù chưa ai từng thấy này, không ít người đã chọn làm liều. Tựa như các nhà tư bản vậy, nếu có lợi ích đủ lớn trước mắt, bọn họ có thể xem thường thậm chí là chà đạp lên pháp luật.
Khi xe vừa lái ra khỏi cổng biệt thự, có bốn năm người đột nhiên bước lên hai bước, ma xui quỷ khiến ngăn trước đầu xe cảnh s.á.t vũ trang.
Một màn này khiến mấy người Trương Duyệt Hân trong xe kinh hãi.
Những người bên ngoài thấy thế cũng hoảng loạn trong nháy mắt.
"Kiến Dân, đó là xe của cảnh s.á.t vũ trang, các ngươi làm gì vậy?"
Có người ở phía sau không nhịn được hướng về phía bốn năm người kia hô một tiếng.
"Ta cảm thấy người kia có thể ở trong xe."
Có người quay đầu nhìn lại, trả lời một câu.
Một câu nói này khiến bầu không khí xung quanh trở nên quỷ dị, tất cả mọi người đều cùng nhìn về phía trong xe.
Trương Duyệt Hân và Kỷ Ôn Ngôn trong xe căng thẳng, tay không tự chủ nắm thành đấm.
"Hàn Hiểu Hiểu bọn nàng có phải không biết ta ở đây? Các ngươi đang trốn bọn nàng sao?"
Lý Uyên nhìn thấy nhiều người như vậy ở bên ngoài, từ lúc bắt đầu ngơ ngác, đến khi nghe những người kia nói chuyện cùng với phản ứng của Trương Duyệt Hân và Kỷ Ôn Ngôn. Hắn rất có lý do nghi ngờ, mình đây là bị bắt cóc lần hai...
Những người bên ngoài đó hẳn là người mà Hàn Hiểu Hiểu đã thuê bằng biện pháp gì để tìm đến hắn?
Trương Duyệt Hân, Kỷ Ôn Ngôn và Tống Vân Hi để hắn không bị tìm ra, cho nên mới cẩn thận như vậy, dù ngồi trên xe của cảnh s.á.t vũ trang cũng như là kẻ trộm đưa hắn đi?
Nếu đúng như vậy thì dường như có thể giải thích được những hành vi kỳ lạ có phần quỷ dị của ba người trước đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận