Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 476: Ngươi nhận thức trong tấm ảnh cái nam nhân này đúng không

Chương 476: Ngươi nhận thức người đàn ông trong ảnh này đúng không?
Lý Uyên xuống lầu sau vừa vào đại sảnh, liền thấy Trần Mặc Mặc đang tươi cười nhìn mình.
"Ngươi cười vui vẻ thế kia, là gặp chuyện tốt gì sao?"
Lý Uyên chậm rãi bước về phía Trần Mặc Mặc.
Trần Mặc Mặc nghe vậy liền ngước mắt nhìn lên trần nhà...
"Ta phát hiện ngươi và Hạ tổng có bí mật nha."
Đợi đến khi Lý Uyên đến gần, Trần Mặc Mặc kéo tay Lý Uyên, nói nhỏ.
Lý Uyên nghe xong lập tức nhéo má Trần Mặc Mặc.
"Đừng có nói bậy."
"Biết rồi."
Trần Mặc Mặc gật đầu.
"Thật không ngờ Hạ tổng như vậy mà lại bị ngươi..."
Trần Mặc Mặc vừa nói vừa nhìn Lý Uyên với ánh mắt đầy sùng bái…
Vẻ mặt đó như thể nàng quả nhiên không nhìn lầm người, người đàn ông nàng để ý quả là lợi hại…
"Đừng nói linh tinh, lúc ta quen biết nàng căn bản không biết gia cảnh nhà nàng…"
"A."
Trần Mặc Mặc đáp lời, trong mắt càng thêm vẻ sùng bái…
Trên tầng cao nhất, Hạ Thanh Ninh sau khi Lý Uyên đi thì chống cằm, ngẩn người.
Mấy phút sau Hạ Thanh Ninh mới hoàn hồn, cầm điện thoại lên.
"Thông báo cho Lý tổng và bộ phận giải trí chiều nay đến công ty tăng ca, kế hoạch tuyên truyền ca khúc mới của Trần Mặc Mặc cùng địa điểm đại khái, ta sẽ gửi cho cô, cô nói với Lý tổng là hai ngày này phải quyết định xong và kết nối hoàn tất."
Thư ký ở đầu dây bên kia nghe xong liền sửng sốt, sau đó trong phút chốc lộ ra vẻ tức giận.
Biết được quan hệ của Hạ Thanh Ninh và Lý Uyên, vừa rồi lại nhìn thấy cảnh Lý Uyên kéo tay Trần Mặc Mặc ra về, trong mắt nàng, đó chẳng khác nào Trần Mặc Mặc đang khiêu khích Hạ Thanh Ninh.
Vốn đang thay Hạ Thanh Ninh nén giận, giờ lại nghe thấy Hạ Thanh Ninh nói muốn tranh thủ thời gian nghỉ ngơi để lên kế hoạch tuyên truyền cho Trần Mặc Mặc.
Trong lòng lập tức nghĩ đến thủ đoạn của Hạ Thanh Ninh, nữ cường nhân xưa nay chỉ có người nhìn sắc mặt mình giờ phút này đến cùng là bị bao lớn ủy khuất mới có thể không những không ra tay với tình địch, mà còn phải cố hết sức giúp đỡ cô ta như vậy.
"Vâng, Hạ tổng."
Mặc dù trong lòng bất bình thay cho Hạ Thanh Ninh chưa từng chịu ủy khuất như thế, nhưng thư ký trước giờ vẫn luôn chấp hành 100% quyết định của Hạ Thanh Ninh.
Chỉ là trong lòng đã ghi hận Trần Mặc Mặc rồi...
"Hắt xì…"
Vừa bước ra khỏi tòa nhà tập đoàn Hạ Thị, Trần Mặc Mặc đột nhiên hắt hơi.
"Trong này điều hòa lạnh quá nên cảm sao?"
Lý Uyên thấy vậy liền ôm Trần Mặc Mặc vào lòng.
"Không có."
Trần Mặc Mặc lắc đầu.
"Chỉ là tự nhiên thấy hơi lạnh một chút…"
"Ta đi lái xe, ngươi chờ ta ở đây, sau đó gọi điện cho Hân Di bảo cô ấy mang đồ ăn thuốc của Hạ Thanh Ninh đến nhà Hiểu Hiểu nhé."
Lý Uyên nói rồi đi về bãi đậu xe lấy xe.
Vẫn là vênh váo dừng ngay trước cửa tòa nhà…
Hai bảo vệ trực ca khẽ giật khóe môi… Hay là coi như không thấy gì đi…
"Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?"
Trần Mặc Mặc lên xe xong hỏi.
"Đến Giao đại đi dạo một chút đi, để ta đây học sinh cấp ba chưa tốt nghiệp nếm thử cảm giác sống ở đại học…"
Lý Uyên nói rồi đạp ga, thẳng tiến đến Giao đại.
Mà trong khuôn viên trường Giao đại, bức ảnh Lý Uyên cùng Trầm Nguyệt Doanh, Lâm Tư Vi và Trần Mặc Mặc đã lặng lẽ lan truyền trong các nhóm nhỏ nam sinh...
Không ít người kinh ngạc trước khung cảnh ba mỹ nữ tuyệt sắc xuất hiện cùng nhau, cũng bắt đầu điên cuồng tìm kiếm thông tin về Lý Uyên… Chúng ta… mẫu mực…
Chỉ là phần lớn mọi người chỉ dám bí mật nghị luận, lại không dám trực tiếp hỏi Trầm Nguyệt Doanh.
Đương nhiên, ngoại trừ Hoàng Tử Ngang, thực tập sinh cùng tổ với Trầm Nguyệt Doanh tại tập đoàn Hạ Thị.
Buổi chiều còn chưa vào học, Hoàng Tử Ngang đã tranh thủ đuổi theo Trầm Nguyệt Doanh hỏi hết cái này đến cái kia.
Hỏi thăm bóng gió về quan hệ giữa Trầm Nguyệt Doanh và Lý Uyên…
Sau khi vào lớp, Trầm Nguyệt Doanh đành phải kéo bạn cùng phòng ngồi vào giữa các bạn cùng phòng để tránh né sự đeo bám của Hoàng Tử Ngang.
Dù là như vậy, Hoàng Tử Ngang vẫn không chịu buông tha ý định tìm hiểu rõ ngọn ngành…
Mấy người bạn cùng phòng của Trầm Nguyệt Doanh đều nhìn hai người với ánh mắt kỳ lạ...
Với tư cách là bạn cùng phòng của Trầm Nguyệt Doanh, mấy cô bạn cũng đã được xem bức ảnh chụp chung của Trầm Nguyệt Doanh và những người kia…
Nếu không phải phụ đạo viên trên bục giảng bắt đầu lên tiếng, có lẽ các cô đã sớm lôi kéo Trầm Nguyệt Doanh để hỏi rõ rồi…
Dù sao đây chính là Lâm Tư Vi và Trần Mặc Mặc đó...
Ngay lúc mấy người nghĩ đến lát nữa phải lôi kéo Trầm Nguyệt Doanh để hỏi về chuyện làm sao quen biết Trần Mặc Mặc và Lâm Tư Vi.
Cửa lớp đột nhiên bị đẩy mạnh ra.
Tiếng động lớn khi cửa đập vào tường trong nháy mắt làm kinh động mọi người.
Ánh mắt mọi người đều hướng ra cửa, sau đó tất cả đều mở to mắt.
Chỉ thấy một người con gái da trắng như tuyết, tóc dài xõa vai, cài một chiếc kẹp tóc màu đỏ sẫm, dung nhan tuyệt mỹ, mặc chiếc váy phục cổ màu vàng nhạt, dáng người quyến rũ xuất hiện ở ngoài cửa.
"Khương lão sư?"
Có người vô thức thốt lên một câu.
Nhưng Khương Khinh Ca, người đang có vẻ mặt đỏ ửng vì không rõ là kích động hay nguyên nhân gì, dường như không nghe thấy, cũng không hề liếc nhìn người vừa lên tiếng.
Một đôi mắt chăm chú nhìn Trầm Nguyệt Doanh, người dù đang ngồi vẫn nổi bật như hạc giữa bầy gà.
"Trầm Nguyệt Doanh, em có thể ra ngoài một lát không, tôi có chuyện muốn hỏi em."
Khương Khinh Ca không hề quan tâm đến vẻ kinh ngạc của những người xung quanh, cũng như vẻ mặt khó coi của phụ đạo viên trên bục giảng, vội vàng vẫy tay với Trầm Nguyệt Doanh.
Dù trên mặt đã kích động đến đỏ bừng, giọng của Khương Khinh Ca vẫn rất nhẹ nhàng, dễ nghe.
Trầm Nguyệt Doanh thấy Khương Khinh Ca gọi tên mình thì sững người, trong lòng lập tức nghĩ đến câu hỏi của Lý Uyên vào buổi trưa… Cảm giác bất an dâng lên.
Thấy Trầm Nguyệt Doanh vẫn ngẩn người trên ghế mà không phản ứng, Khương Khinh Ca định xông thẳng vào lớp…
Thấy vậy, Trầm Nguyệt Doanh sợ hiểu lầm thêm nên vội vàng đứng dậy đi về phía Khương Khinh Ca…
Chỉ là càng đến gần Khương Khinh Ca, Trầm Nguyệt Doanh càng thêm bất an…
Cầu nguyện trong lòng rằng chuyện mình suy đoán đừng xảy ra…
Hai người đi ra cửa, Trầm Nguyệt Doanh còn chưa kịp đóng cửa thì Khương Khinh Ca đã rút điện thoại, mở ảnh chụp bốn người của Lý Uyên buổi trưa.
"Cô nhận ra người đàn ông trong ảnh này đúng không?"
Quả nhiên…
Trong phút chốc Trầm Nguyệt Doanh chỉ muốn xoay người bỏ chạy…
Nàng không phải là Trần Mặc Mặc… Nàng thật sự không thể giải quyết được tình huống này mà…
Bạn cần đăng nhập để bình luận