Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 565: Tống Vân Hi: Ta mới là cuối cùng người chiến thắng?

Chương 565: Tống Vân Hi: Ta mới là người chiến thắng cuối cùng?
Mấy tên cảnh viên dựa theo mạch suy nghĩ của Tần Mặc Diễm nhanh chóng chạy tới nhà Kỷ Ôn Ngôn. Sau khi phá cửa, trong nhà quả nhiên không có một bóng người, hơn nữa trong phòng ngủ trên lầu hai có dấu vết thu dọn quần áo hành lý rõ ràng. Nhân viên kỹ thuật đi theo cũng đã tìm thấy bằng chứng chỉnh sửa video giám sát trong máy vi tính của Kỷ Ôn Ngôn. Sau khi đưa ra chứng cứ đã chỉnh lý xong, việc giả mạo chứng nhận thay cho Kỷ Ôn Ngôn, làm giả video giám sát đã giúp Tào Duệ Phong thuận lợi lấy đi một chiếc vòng tay bạc...
Việc người duy nhất tham gia vụ án bị bắt quy án, Tào Duệ Phong, trực tiếp nhận được đãi ngộ siêu quốc dân. Khi tiến vào phòng thẩm vấn, Tần Mặc Diễm, Hàn Hiểu Hiểu cùng hơn mười người phụ nữ đã trực tiếp chờ bên ngoài để ép hắn phải mở miệng... Mười mấy người này trực tiếp đứng chật cả hai bên đầu hành lang... Đi ngang qua đầu hành lang này có thể ngửi thấy từng luồng hương thơm say đắm... Nhìn thấy từng gương mặt mê người... Trực tiếp mang lại cảm giác như đang ở t·h·i·ê·n đường... Đương nhiên, cũng không thiếu những cảnh viên đặc biệt tới xem cảnh đẹp t·h·i·ê·n đường nhân gian này... Thậm chí cả... lãnh đạo...
Một ngày này, hơn mười người phụ nữ này đã khiến cho cả cục thành phố trên dưới đều rạo rực, nôn nao... Đương nhiên, dũng sĩ ở đâu cũng không thiếu, cho dù là ở cục thành phố... Mười mấy người này cứ mỗi lần đổi chỗ khác đều có người rụt rè tiến lên bắt chuyện, xin phương thức liên lạc... Nhưng không ai tránh khỏi đều bị liếc cho một cái... Bên ngoài phòng thẩm vấn đang trải qua sự náo nhiệt xưa nay chưa từng có, nhưng tiến triển trong phòng thẩm vấn lại không hề thuận lợi.
Tào Duệ Phong thấy sự việc nhanh chóng bị bại lộ như vậy, từ lúc đầu bị bắt thì hoảng loạn, sau đó dần bình tĩnh lại, đến giờ thì cả người nhìn có vẻ đã trở lại bình thường... "Chuyện này là do một mình tôi làm, không liên quan gì tới Kỷ Ôn Ngôn, cô ấy không biết gì hết." Khi bị hỏi về chuyện của Kỷ Ôn Ngôn, Tào Duệ Phong nhìn hai cảnh sát trước mặt, ngữ khí nghe rất đỗi bình thản. Tiếp theo, bất kể bị hỏi thế nào, hắn vẫn một mực khẳng định chính mình đã một mình làm giả video giám sát. Khi bị hỏi vì sao phải đổi video giám sát... Kỷ Ôn Ngôn đã làm chuyện gì... Người nàng hiện giờ ở đâu thì, miệng của Tào Duệ Phong như làm bằng sắt, mặc cho hỏi thế nào, thẩm thế nào cũng không nói ra một chữ...
Thẩm vấn hơn nửa tiếng đồng hồ, quả thực không thể moi được một chút thông tin hữu dụng nào từ miệng Tào Duệ Phong... Cho dù Hàn Hiểu Hiểu và Tần Mặc Diễm hai người đích thân ra trận cũng không hỏi ra được thứ gì hữu dụng... Bởi vì hắn thực sự không biết Kỷ Ôn Ngôn hiện giờ đang ở đâu... Rốt cuộc nàng đã làm chuyện gì... Nhưng khi thấy trận chiến lớn như vậy đến thẩm vấn mình... Tào Duệ Phong trong lòng đã bắt đầu sợ hãi... "Chẳng lẽ đã xảy ra án m·ạ·n·g sao?" Tào Duệ Phong nhìn Hàn Hiểu Hiểu và Tần Mặc Diễm trước mặt, yết hầu khẽ động...
Nói không sợ là giả, với tư cách là một giảng viên đại học, chỉ cần một lần phạm tội, dù là việc nhỏ thôi cũng đủ để phủ định toàn bộ thành c·ô·ng trong nửa đời trước của hắn. Chưa kể đến nếu như là việc gi·ế·t người, một chuyện mà đối với người bình thường mà nói là đại sự t·h·i·ê·n địa... Hàn Hiểu Hiểu mắt bốc lửa nhìn Tào Duệ Phong ngốc nghếch này, nếu không phải Tần Mặc Diễm kéo lại, cô đã xông lên cho hắn một cùi chỏ thật mạnh rồi. "Ngươi đến cả chuyện cô ta làm cái gì cũng không biết, mà lại dám ra mặt nhận tội thay cho cô ta hả?!"
"Dù sao thì Kỷ Ôn Ngôn cô ấy không có làm gì hết, đều là do tôi làm mà..." Tào Duệ Phong cúi đầu, giọng nói rất nhỏ... Hoàn toàn không dám nhìn Hiểu Hiểu đang giận đến muốn nổ tung. "Ngươi...! " Hàn Hiểu Hiểu với ánh mắt muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm vào Tào Duệ Phong, nếu không có Tần Mặc Diễm kéo một cái, có lẽ cô đã xông lên cho hắn một cùi chỏ hung hăng rồi. "Ngươi đối với cô ta như vậy, cô ta có biết không, cô ta có cảm kích không? Ngươi có biết bây giờ có lẽ cô ta đang tình tình tứ tứ với người đàn ông khác không?!"
Hàn Hiểu Hiểu rất cố gắng mới kìm nén được xúc động muốn đ·á·n·h người, vẫn muốn thử hỏi lại từ chỗ của Tào Duệ Phong... Nhưng Tào Duệ Phong cứ như là đã quyết tâm muốn tìm c·h·ế·t vậy... Nhất định phải nhận cái nồi to đùng này thay cho Kỷ Ôn Ngôn... "Được rồi, hắn x·á·c thực là không biết gì cả." Tần Mặc Diễm một mực quan sát Tào Duệ Phong ở bên cạnh cuối cùng nhìn hắn một cái, đột ngột mở miệng, sau đó xoay người rời đi, một giây cũng chẳng muốn lãng phí trên người hắn.
"Cái gì cũng không biết mà dám ra mặt gánh tội thay, ngươi vì người ta ngồi tù mà người ta thậm chí còn không muốn nói cho ngươi biết sự thật, thật là một kẻ ngốc bị tình cảm che mờ mắt!" Hàn Hiểu Hiểu thấy vậy cũng chỉ có thể rất không tình nguyện coi như xong, nhưng trước khi đi vẫn không quên dành cho Tào Duệ Phong một tràng bạo kích dồn dập. Nghe xong, Tào Duệ Phong cả người chấn động... Nhưng sau đó lại cúi đầu, tiếp tục dùng sự trầm mặc của mình để bảo vệ Kỷ Ôn Ngôn... Nào có cái gì mà kẻ ngốc trong tình yêu, chẳng qua chỉ là không có được tình yêu mà thôi... Không cần người khác nhắc nhở, hắn cũng biết rõ rằng mình không có khả năng có được tình yêu của Kỷ Ôn Ngôn, nhưng ta yêu ngươi, không liên quan đến việc ngươi có yêu ta hay không. Ta nỗ lực vì nàng đơn giản vì ta yêu nàng, không liên quan gì đến những thứ khác.
"Thế nào?" Tần Mặc Diễm và Hàn Hiểu Hiểu vừa ra khỏi phòng thẩm vấn, hàng loạt ánh mắt của hơn mười người đồng loạt nhìn về phía hai người. "Tống Vân Hi gọi điện thoại tới chưa?" Tần Mặc Diễm không trả lời, mà lại hỏi về Tống Vân Hi, tất cả mọi người đều biết cuộc thẩm vấn không mang lại tiến triển gì. "Không có." Hạ Hân Di lắc đầu. "Vậy có nghĩa là vẫn chưa đưa được người đến nơi an toàn." Tần Mặc Diễm nói xong liền trực tiếp đi về phía khu ký túc xá khoa kỹ thuật.
Những người khác thấy vậy cũng nhao nhao đuổi theo, hiện tại lúc không có manh mối gì, Tần Mặc Diễm, người có đầu óc tỉnh táo nhất, đã vô tình trở thành chỗ dựa trong lòng mọi người... "Mọi người nên ăn cơm thì đi ăn cơm đi, phía sau Tống Vân Hi và Kỷ Ôn Ngôn còn có người khác, hắn một lát có thể sẽ không về được, có thể sẽ là một cuộc chiến lâu dài." Đến khu khoa kỹ thuật, Tần Mặc Diễm nhìn đám người đi theo phía sau mình nói. Sau cuộc thẩm vấn Tào Duệ Phong và tra xét mối quan hệ của Kỷ Ôn Ngôn trên mạng, Tần Mặc Diễm từ chỗ nghi ngờ có người thứ ba, bây giờ đã x·á·c định là có người thứ ba tồn tại.
Hơn nữa rất có thể các nàng sẽ đưa Lý Uyên ra khỏi Thượng Hải, có thể can thiệp cục thành phố Thượng Hải, đồng thời điều động cả lực lượng cảnh s·á·t vũ trang, trừ kinh thành ra, nàng nghĩ không ra còn có nơi nào có người có thể giúp đỡ. Nếu người bị đưa tới kinh thành thì mọi chuyện sẽ rất phiền phức và khó giải quyết. Nơi đó, tùy tiện làm rơi một cái búa xuống cũng có thể trúng mấy người có quyền lực cấp cao... Nhưng các nàng bây giờ lại hoàn toàn không ngăn cản được, hệ thống theo dõi bị hỏng khiến các nàng không khác gì lũ ruồi nhặng không đầu.
Còn dưới sự kiên quyết uy h·i·ế·p của Kỷ Ôn Ngôn, mấy người Lý Uyên bây giờ đã lên cao tốc Thượng Hải... Người vui vẻ đắc ý nhất thuộc về Tống Vân Hi... Không những không bị giải thể, mà cuối cùng còn không hiểu ra sao mà quyết định muốn đem người giấu đến chỗ của nàng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận