Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 363: Chắc hẳn chúng ta là cùng một chỗ tổng phú quý

Chương 363: Chắc hẳn chúng ta là cùng chung phú quý Nhưng nhìn sắc mặt Tôn Siêu, hoàn toàn không giống như là đang tìm mình để trút giận, Lý Cường lập tức có chút hoang mang.
"Muốn đi bộ phận nào, ta tùy thời có thể cho ngươi đi."
Tôn Siêu thấy Lý Cường một bộ mặt mê man, liền nhắc lại một lần.
"Giám đốc... Ông nói gì?"
Lý Cường gần như không dám tin vào tai mình... Vẻ mặt mơ hồ hỏi một câu....
"Là ý của thư ký Trần, nếu như ngươi muốn đi bộ phận nào, ta không có ý kiến gì."
Tôn Siêu hít sâu một hơi, quay đầu nhìn thoáng qua thư ký Hạ Thanh Ninh.
Lý Cường cũng theo ánh mắt của Tôn Siêu mà thấy được thư ký Hạ Thanh Ninh như thần xuất quỷ nhập... Đôi mắt hắn trợn trừng to hơn...
Hắn vào công ty nhiều năm như vậy, căn bản chưa từng gặp mặt thư ký Hạ Thanh Ninh mấy lần, đừng nói quen biết, ngay cả cơ hội chào hỏi cũng chưa từng có...
"Buổi sáng ta đến tìm anh lúc đi làm thì anh không có ở đây."
Thư ký Trần đi đến trước mặt Lý Cường nhìn mặt anh ta.
"Tôi... buổi sáng tôi có việc nên đến muộn một chút."
Bị thư ký Hạ Thanh Ninh, một đại mỹ nữ chân dài mang tất đen nhìn chằm chằm, trong lòng nhất thời bối rối...
"Tôi muốn hỏi anh có muốn đi bộ phận nào không?"
Thư ký Hạ Thanh Ninh nhìn Lý Cường, hiển nhiên đối với việc anh ta đến muộn không có chút hứng thú nào....
Lý Cường thấy thư ký Trần không hề giống đang nói đùa, vô ý thức nhìn thoáng qua Tôn Siêu.
Thấy Tôn Siêu không nói gì, Lý Cường cơ hồ có thể xác nhận đây là thật...
Nói thật, anh ta nằm mơ cũng muốn đổi bộ phận....
Có thể khoảnh khắc mộng tưởng trở thành sự thật này... anh ta đột nhiên lại bắt đầu lo được lo mất....
Dù sao khi gặp chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, nhỡ đâu là cái bẫy thì sao...
"Chuyện khác anh không cần lo lắng, tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa cho anh, anh chỉ cần nói cho tôi biết anh muốn đi bộ phận nào, hoặc đại khái kỳ vọng nội dung công việc là được."
Thư ký Hạ Thanh Ninh thấy Lý Cường có vẻ rất lo lắng, liền lên tiếng trấn an một câu.
"Nhỡ đâu bộ phận khác không tiếp nhận tôi thì sao?"
Lý Cường do dự vài giây rồi cẩn thận hỏi thư ký Hạ Thanh Ninh một câu.
Anh ta thấy, Tôn Siêu có lẽ thật sự muốn cho người đi, dù sao anh ta ở đây cũng chỉ ảnh hưởng đến điểm tích hiệu của Tôn Siêu....
Nhưng bộ phận khác có muốn anh ta hay không thì đó là một vấn đề lớn... Đến khi mình đồng ý mà bộ phận mới không chịu tiếp nhận, bộ phận cũ lại không thể quay về, vậy chẳng phải là muốn mất việc sao.
"Tôi nói những chuyện khác anh không cần cân nhắc, chỉ cần anh không muốn làm quản lý cấp cao của bộ phận, tôi đều sẽ giúp anh sắp xếp, đương nhiên những bộ phận chuyên môn cao, tôi nghĩ anh cũng sẽ không chọn."
Thư ký Hạ Thanh Ninh lại giải thích cho Lý Cường một lần...
Cái kiểu nhẫn nại, và cam đoan muốn đi đâu cũng được, không chỉ làm Lưu Quân sợ ngây người.
Mà ngay cả Tôn Siêu cũng nhìn Lý Cường với ánh mắt đặc biệt dị dạng.
Thư ký riêng của Hạ Thanh Ninh có địa vị siêu nhiên ở toàn công ty...
Vị trí này giống như thái giám bên cạnh hoàng đế...
Tuy quyền lực không bằng quyền thần, nhưng mỗi một quan viên đều phải giữ mấy phần khách khí với nàng.
Đồng thời, phong cách làm việc và cả khí chất nói chuyện của vị thư ký này càng ngày càng giống Hạ Thanh Ninh.
Giống như Hạ Thanh Ninh đang bồi dưỡng nàng trở thành người kế nghiệp vậy.
Mỗi hành động lời nói của nàng trong công ty, cơ hồ đều hoàn toàn đại diện cho ý của Hạ Thanh Ninh.
Ánh mắt Lưu Quân nhìn Lý Cường đã thay đổi hoàn toàn.... Vừa nãy còn là anh em tốt ai lo thân nấy... Bây giờ anh ta ước gì dính lấy Lý Cường mà ôm lấy đùi để dẫn anh ta bay...
"Trần... thư ký Trần, cô thật không có nhầm sao?"
Chỉ có mình Lý Cường vẫn không dám tin, bộ dạng hoàn toàn không ngóc đầu lên được... Có thể thấy lòng tự tin của anh ta những năm này bị đả kích đến mức thảm hại thế nào....
Đồng thời, anh ta cũng lập tức nghĩ đến những lời Lý Uyên vừa nói trong phòng vệ sinh, trong lòng chợt thót lên....
Lưu Quân hiển nhiên cũng nghĩ đến, lập tức nhìn về hướng phòng vệ sinh.
Nhưng suy nghĩ này sau đó liền bị hai người phủ định, Lý Uyên vừa nói xong thì thư ký Trần đã đến, trừ phi anh ta có thể truyền lời từ xa....
Nhất là những lời thư ký Trần tiếp theo, hiển nhiên là nàng đã chuẩn bị kỹ càng mà đến, trực tiếp xác định không liên quan đến Lý Uyên chút nào.
"Lý Cường, nam 28 tuổi, tốt nghiệp cấp 3 trường Nhất Định Quân năm 2015, tốt nghiệp Học viện nghệ thuật Đồng Tế Thượng Hải..."
Thư ký Hạ Thanh Ninh thuộc làu làu như in, hoàn toàn không cần xem tư liệu cũng đọc vanh vách lý lịch cá nhân của Lý Cường.
"Nói ở trên là anh đúng không?"
"Là... phải."
Đến giờ phút này, Lý Cường mới chậm rãi tin tưởng, vận may vào Hạ thị tập đoàn của anh ta mấy năm trước, dường như đã quay lại...
Muốn đi bộ phận nào cũng được... Đây không chỉ đơn giản là việc đổi bộ phận thông thường.
Trong đó ẩn chứa ý nghĩa lớn lắm...
"Nếu anh tạm thời chưa nghĩ ra thì đây là bảng chức năng các bộ phận và chỉ tiêu khảo hạch, anh có thể đối chiếu xem, bên trong có số của tôi, anh cứ cho tôi câu trả lời chắc chắn bất cứ lúc nào."
Thư ký Hạ Thanh Ninh nói xong đưa cho Lý Cường một phần tài liệu.
Lý Cường run nhẹ tay đón lấy, nếu không phải đang cố gắng khắc chế niềm vui sướng lớn trong lòng, có lẽ giờ anh ta đã kích động đến mức nhảy cẫng lên tại chỗ....
Nhiều năm như vậy, cuối cùng anh ta cũng có thể thoát khỏi chuỗi ngày bị giáo huấn đến chó máu đầu...
"Cảm ơn thư ký Trần."
Nhận lấy tài liệu xong, Lý Cường gần như cúi mình 90 độ chào thư ký Hạ Thanh Ninh....
Thư ký Hạ Thanh Ninh hơi chau mày, nàng thực sự không hiểu vì sao Hạ Thanh Ninh lại giữ lại Lý Cường này.
Bất quá, ý nghĩ này chỉ là thoáng qua trong đầu.
Nàng sẽ phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh và ý của Hạ Thanh Ninh, dù cho việc đó có ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân nàng cũng không hề do dự.
"Anh tự suy nghĩ cho kỹ nhé, nếu cân nhắc không được, tôi có thể cho anh vài lời khuyên."
Nữ thư ký làm xong việc Hạ Thanh Ninh giao phó thì lập tức định rời đi.
Mà một bên, Lưu Quân thấy thế thì có chút nóng ruột...
Tất cả mọi người cùng nhau vào Hạ Thị Tập đoàn một cách khó hiểu...
Tại sao chỉ có Lý Cường nhận được đãi ngộ đặc biệt mà mình thì thư ký Trần dường như hoàn toàn không nhìn thấy mình vậy....
Lưu Quân lập tức tiến lên mấy bước, đi đến bên cạnh thư ký Trần, cách khoảng hai cánh tay.
"Thư ký Trần, tôi là người cùng vào tập đoàn với Lý Cường."
Lưu Quân cẩn thận từng li từng tí lên tiếng.
Không có lý gì mà điểm xuất phát của mọi người đều giống nhau, Lý Cường có thì anh ta cũng phải có chứ.
Thư ký Hạ Thanh Ninh dừng bước chân lại, liếc nhìn Lưu Quân.
"Anh cũng học trường Nhất Định Quân, cùng khóa với Lý Cường?"
"Phải ạ."
Lưu Quân trong nháy mắt hưng phấn, quả nhiên có liên quan đến trường Nhất Định Quân!
Tôn Siêu nghe thư ký Trần lại nhắc đến Nhất Định Quân, trong lòng chợt nảy sinh một cảm xúc khác lạ....
Trường cấp 3 Nhất Định Quân là trường trọng điểm của thành phố, có điều bởi vì sự tồn tại của Lý Cường và đám người này...
khiến thanh danh của trường ở tầng quản lý của công ty cũng không tốt cho lắm...
Thậm chí bản thân anh ta cũng thường bị các lãnh đạo bộ phận khác trêu chọc... oán khí khó tránh khỏi trút lên đầu Lý Cường.
Nhưng thư ký Hạ Thanh Ninh nghe xong liền rút ra một danh sách trong đống văn kiện.
"Anh tên là gì?"
"Tôi tên Lưu Quân."
Lưu Quân thấy thư ký Trần lấy danh sách ra thì mắt liền sáng lên.
Quả nhiên bọn họ là cùng nhau vào công ty, cùng nhau giàu có!
Bạn cần đăng nhập để bình luận