Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 188: Trầm Nguyệt Doanh: Ta cảm giác hôm nay gặp phải tất cả nữ nhân xinh đẹp đều tại nhằm vào ta

Chương 188: Trầm Nguyệt Doanh: Ta cảm giác hôm nay gặp phải tất cả nữ nhân xinh đẹp đều nhằm vào ta Nghe xong ba chữ "Hàn cảnh quan", trái tim Lý Uyên lần nữa đột ngột nảy lên một nhịp...
"Hàn Hiểu Hiểu chẳng phải là cảnh sát hình sự sao?!"
"Bọn họ báo cảnh gì? Tại sao Hiểu Hiểu làm hình cảnh lại đến đây...!"
Lý Uyên lập tức mặt mày đau khổ, nhìn về phía Hạ Hân Di bên cạnh.
"Ta... ta hình như nghe thấy mấy người báo cảnh sát, có người nói tự sát..."
Hạ Hân Di vừa nghe thấy cảnh sát đến, toàn thân cũng run lên một cái ngay tức khắc...
Vô thức liếc nhìn Trầm Nguyệt Doanh, trong lòng vẫn không khỏi một trận hoảng sợ...
Nhưng nghe được người ta hô tên Hiểu Hiểu, sắc mặt Hạ Hân Di trong nháy mắt liền biến đổi phức tạp... Vừa mừng rỡ lại vừa sợ hãi...
Mừng là Hàn Hiểu Hiểu đến, nàng không phải đơn độc chiến đấu... Hàn Hiểu Hiểu có thể cùng nàng đối phó Tô Tiêu Du, Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng...
Sợ là, Hàn Hiểu Hiểu rất có thể tiện tay xử lý luôn cả Hạ Hân Di nàng...
Đúng vậy, chính là cái kiểu vừa muốn lại vừa sợ...
Hạ Thanh Ninh liếc nhìn Trần Mặc Mặc, lại nhìn Lý Uyên, ánh mắt lần lượt lướt qua trên người các cô gái trong phòng.
Trần Mặc Mặc ngoài sự kinh ngạc ban đầu thì mặt không hề có biểu tình gì, một đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tình hình Trầm Nguyệt Doanh.
"Để cô ấy vào đi."
Hạ Thanh Ninh giọng không mặn không nhạt trả lời.
Bí thư gật đầu, lập tức hướng ra ngoài gọi một tiếng.
"Trần Mặc Mặc ở trong phòng này."
Vừa dứt lời, Hàn Hiểu Hiểu trong bộ cảnh phục oai phong bước vào.
Các cô gái nhìn thấy Hàn Hiểu Hiểu đều không ngoại lệ sững sờ trong giây lát.
Rõ ràng là lần đầu tiên họ nhìn thấy một nữ cảnh sát xinh đẹp như vậy...
Trong số nhiều người ở đây, người kinh ngạc nhất chắc chắn là Hàn Hiểu Hiểu...
Khi nàng vừa nhìn thấy Lý Uyên đã sáng mắt lên, trong chớp mắt liền chú ý tới gian phòng.
Ngoài Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc ra, còn có bốn mỹ nữ tuyệt đỉnh dung mạo vóc dáng!
Không... Không đúng, trên ghế salon còn hình như đang có một người nằm!
Nhìn lại biểu hiện mất tự nhiên của Lý Uyên khi cô ta vừa bước vào.
Với sự nhạy bén nghề nghiệp, Hàn Hiểu Hiểu làm sao có thể đoán không ra chuyện gì...
Đoán ra được, ánh mắt Hàn Hiểu Hiểu gần như là có thể nhìn thấy được, từ vẻ mừng rỡ chuyển sang sắc bén xen lẫn sát khí...
"Chúng tôi nhận được báo án, ở đây có người tự sát."
Giờ phút này trong lòng Hàn Hiểu Hiểu dù chấn động vô cùng, nhưng trên mặt nhanh chóng trấn tĩnh lại, cơn sóng ngầm trong lòng được che giấu rất tốt trên nét mặt.
Nàng trấn tĩnh bước vào phòng, giả vờ quan sát xung quanh, lén lút đoán xem ai là cô bạn gái cũ hoang dại...
Trong số những người ở đây, Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng có đẳng cấp thấp hơn một chút, đều đã nhanh chóng thu lại hết tất cả cảm xúc ngay khi Hàn Hiểu Hiểu vừa bước vào...
Quản lý biểu cảm đạt tới cực hạn...
Đừng nói đến Tô Tiêu Du và Hạ Thanh Ninh, Hàn Hiểu Hiểu nhìn vào mặt bọn họ cũng không thấy chút dấu vết gì...
Cuối cùng, ánh mắt của cô đành phải rơi vào Trầm Nguyệt Doanh trên ghế salon.
"Cảnh quan, ta vừa mới giải thích với ngài rồi, chỗ này không có việc gì."
Bí thư của Hạ Thanh Ninh thấy Hàn Hiểu Hiểu đột nhiên chuyển từ việc tìm người sang nói về chuyện tự sát, sắc mặt lập tức trở nên hơi khó xử.
Nhưng Hàn Hiểu Hiểu liếc cô ta một cái, giống như không nghe thấy, nhanh chóng đi về phía Trầm Nguyệt Doanh.
"Hiểu Hiểu tỷ..."
Trần Mặc Mặc thấy Hàn Hiểu Hiểu đi tới, lập tức khẽ gọi một tiếng.
Hàn Hiểu Hiểu nhìn Trần Mặc Mặc, lại nhìn Trầm Nguyệt Doanh trên ghế salon, ném cho Trần Mặc Mặc một ánh mắt dò hỏi.
Trần Mặc Mặc rất hiểu ý, nhận ra ý của Hàn Hiểu Hiểu...
Lập tức gật đầu nhẹ với Hàn Hiểu Hiểu...
Thấy Trần Mặc Mặc gật đầu, ánh mắt Hàn Hiểu Hiểu nhìn Trầm Nguyệt Doanh trong nháy mắt trở nên khác lạ...
"Là cô muốn tự sát?"
Giọng điệu lạnh lùng đột ngột của Hàn Hiểu Hiểu, khiến Trần Mặc Mặc bên cạnh không nhịn được mà tặc lưỡi một tiếng...
Trầm Nguyệt Doanh thấy Hàn Hiểu Hiểu đột nhiên trầm mặt xuống nhìn mình, cộng thêm thân phận của Hàn Hiểu Hiểu và khí thế trên người cô, thân thể suy nhược của Trầm Nguyệt Doanh theo bản năng rụt vào trong ghế sofa...
Đột nhiên có một cảm giác, giống như tất cả những người phụ nữ xa lạ mà cô gặp trong ngày hôm nay đều đang nhắm vào mình...
"Ta không có tự sát, là người khác truyền nhầm."
Trầm Nguyệt Doanh nhìn Hàn Hiểu Hiểu, vẻ mặt sợ hãi xen lẫn một chút quật cường.
Nàng không hề sợ thái độ dữ dằn của Hàn Hiểu Hiểu với mình, những việc làm thêm mà nàng từng làm nhiều không đếm xuể.
Cô đã gặp nhiều kiểu hung dữ đáng sợ.
Đã từng bị bà chủ bưu hãn ác độc chỉ vào mặt chửi rủa là hồ ly tinh.
Cũng từng bị chủ say rượu hung thần ác sát, một tên ông chủ vô cùng đáng sợ lôi đầu, đập đầu nàng vào thủy tinh khi đòi tiền làm thêm.
Từng bị một đám nữ sinh cùng nhau làm thêm, vì cùng thích một người con trai, mà bị bọn họ xông lên dìm xuống cái ao lạnh cóng trong một đêm đông giá rét.
Những khuôn mặt dữ tợn độc ác đó, ánh mắt nhìn cô hận không thể ăn tươi nuốt sống, đến bây giờ mỗi khi đêm về nàng vẫn còn mơ thấy.
Mà điều cô sợ chính là Hàn Hiểu Hiểu không nói một lời bắt mình đi...
PS: Hôm nay chỉ được đến đây thôi, thực sự không viết nổi, tối qua lại bận đến hơn 2 giờ sáng, ban ngày đi làm, khó chịu từng đợt dâng lên đến cực hạn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận