Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 168: Không thích hợp, cái công ty này người quen giống như có một chút điểm nhiều

"Chương 168: Không thích hợp, cái công ty này người quen giống như có một chút hơi nhiều"
"Cao... Cao trung chưa tốt nghiệp?" Nữ sinh không thể tin nhìn khuôn mặt có chút anh tuấn của Lý Uyên, lặp lại một câu...
"Ừ." Lý Uyên không hề để ý mà gật đầu.
Nữ sinh nghe xong, lập tức từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần, từ trên xuống dưới quan sát kỹ lưỡng Lý Uyên một phen.
Mẫn cảm nàng đã từ trên người Lý Uyên ngửi được mùi bát quái nồng đậm...
Công ty yêu cầu bằng cấp thấp nhất này là do Hạ tổng tự mình định ra, nghe nói từ trước đến giờ chưa có ai dám phá vỡ quy định này.
Ngay cả con cái của lãnh đạo lớn đến cũng không được...
Vậy mà bây giờ lại có người phá vỡ tiền lệ thiết luật này!
Hơn nữa còn là mình tự tay làm thủ tục nhập chức cho hắn.
"Có thể... nhưng mà... yêu cầu bằng cấp thấp nhất của công ty chúng ta không phải là 211 chính quy sao?" Nữ sinh đột nhiên thấp giọng, bóng gió nói với Lý Uyên.
Lý Uyên có chút buồn cười nhìn cô gái nhỏ nhắn giống củ khoai tây khi nhìn từ góc độ của hắn.
Điểm tâm cơ này của nàng và biểu lộ đầy mặt không thể giấu giếm sự bát quái so với đám người trong văn phòng kia kém xa...
Lý Uyên chỉ liếc mắt một cái liền khám phá ra...
"Ta chỉ là người nhận lời mời làm tài xế, cũng cần bằng cấp cao như vậy sao?" Lý Uyên cười cười, liền ngồi xuống tự mình điền vào thẻ tư liệu.
"Tài xế?" Nữ sinh vô ý thức hỏi, giọng điệu càng thêm không thể tin...
Tiêu chuẩn tuyển tài xế của công ty cũng là nhất định phải có 15 năm kinh nghiệm lái xe trở lên.
Hắn nhìn qua cũng chỉ tầm hai mươi mấy tuổi, so với mình cũng không lớn hơn mấy tuổi.
Bất quá thấy Lý Uyên có vẻ rất dễ nói chuyện.
Nữ sinh suy nghĩ một chút, vẫn là không kìm nén được trái tim đầy bát quái của mình.
Liền cẩn thận hơn mà hỏi: "Vậy... Ta có thể tiện hỏi một chút... Là tài xế cho lãnh đạo nào không?"
Hỏi xong, nữ sinh còn lập tức nhìn xung quanh một chút, sợ người khác nghe thấy mình trái với quy định của công ty...
"Tổng giám đốc Hạ của các ngươi." Lý Uyên vừa điền vào tư liệu, vừa tùy ý đáp lại câu hỏi của nàng.
"Hình như tài xế của nàng vừa về nhà, vừa khéo kỹ thuật lái xe của ta không tệ."
"Hạ... Tổng giám đốc Hạ..." Nữ sinh nghe xong lập tức biến sắc, giống như mình vừa hỏi phải chuyện cơ mật đủ để khiến mình mất mạng vậy...
"Tiểu Noãn, hai người đang làm gì đấy?" Lúc này, một nam sinh mặc áo sơ mi trắng, tuổi không khác Lý Uyên là mấy đi tới.
"Một lát nữa có một nhóm thực tập sinh muốn đến bộ phận của chúng ta luân chuyển, chủ quản nói để cậu cũng hướng dẫn hai người làm quen với công việc nhân sự hàng ngày."
"Tốt, tốt tiền chủ quản." Nữ sinh liếc nhìn Lý Uyên, gật đầu đáp ứng.
Lý Uyên cũng điền xong thẻ tư liệu, tiện tay đưa cho nữ sinh.
Nữ sinh có chút sợ hãi nhận lấy thẻ tư liệu từ tay Lý Uyên.
Mình nhập chức còn chưa đến nửa năm, nàng đã cảm giác như mình sắp bị cuốn gói...
Nghe ngóng chuyện bát quái lại nghe được đến tai tổng giám đốc Hạ...
"Lề mề cái gì đấy?" Tiền chủ quản vừa nói chuyện với nữ sinh đi tới bên cạnh nàng, liếc qua thẻ tư liệu trên tay nàng, lại liếc nhìn Lý Uyên.
"Người mới à? Bộ phận nào?"
Tiền chủ quản cầm lấy thẻ tư liệu trên tay nữ sinh, tùy ý nhìn một chút, liếc mắt thấy ngay cột bằng cấp...
"Cao trung chưa tốt nghiệp?" Tiền chủ quản nhíu mày, dùng ánh mắt không mấy thân thiện cùng vẻ khinh bỉ đánh giá Lý Uyên một phen.
"Ai mang đến người đấy? Không biết quy củ công ty à?" Tiền chủ quản mang giọng chất vấn nhìn về phía nữ sinh.
"Tiền chủ quản, người do Khâu quản lý mang đến, bảo tôi làm thủ tục nhập chức cho cậu ta." Nữ sinh có chút rụt rè trả lời.
Tiền chủ quản nghe xong là Khâu quản lý, lông mày đang nhíu lại trong nháy mắt giãn ra...
"Khâu quản lý à, vậy thì không sao..." Tiền chủ quản nhìn thoáng qua Lý Uyên, vốn không quá hứng thú với chuyện bát quái nên anh ta cũng không đi truy đến cùng nguyên do Lý Uyên có thể vào được công ty.
Có một số việc không phải cấp bậc của anh ta nên hỏi đến...
"Một lát nữa trong nhóm thực tập sinh có một người tên là Trầm Nguyệt Doanh, tôi giao cô ấy cho cậu hướng dẫn, cậu nhớ dặn cô ấy có gì thì đến hỏi tôi." Tiền chủ quản trả thẻ tư liệu lại cho nữ sinh, đột nhiên cúi người, lặng lẽ dặn dò nàng một câu.
Nữ sinh ngẩn người, lập tức hiểu ra ý tứ trong đó...
Trong lòng thầm mắng một tiếng đồ sắc lang, rồi nở một nụ cười ngọt ngào với hắn.
"Vâng tiền chủ quản."
Lý Uyên đứng bên cạnh nghe thấy cái tên này, đột nhiên trong lòng có chút khó chịu...
"Còn cần ta làm gì không?" Lý Uyên nhìn nữ sinh hỏi.
"Không có việc gì thì ta qua bên kia ngồi một chút."
"Tạm thời không có việc gì đâu, lát nữa đến lúc làm thẻ nhân viên, tôi sẽ gọi cậu đi chụp một tấm ảnh thẻ là được." Nữ sinh cúi đầu nhìn thẻ tư liệu của Lý Uyên, trả lời.
Lý Uyên gật nhẹ đầu liền hướng ra ngoài đi.
Vừa ra khỏi văn phòng, liền thấy đối diện một đám người trẻ tuổi đang đi tới.
Ước chừng hai mươi mấy người, cả nam lẫn nữ, ai nấy trên mặt đều tươi cười, nhìn vào đều rất hăng hái.
Mà giữa đám người đông đúc như vậy, Lý Uyên liếc mắt một cái đã thấy nàng...
Có một số người, sinh ra vốn là nhân vật chính.
Dù ở trong đám Phượng Hoàng trai xinh gái đẹp, vẫn có thể khiến người ta chú ý đến ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Nhìn dáng vẻ tuyệt mỹ đang vừa cười vừa nói chuyện với người bên cạnh, tiến về phía này.
Giờ phút này, nội tâm của Lý Uyên tràn đầy tuyệt vọng...
Vừa mới bò ra khỏi Tu La Địa Ngục, thả lỏng được mười mấy phút, lẽ nào lại sắp đến nữa sao?
Tuyệt vọng thì tuyệt vọng.
Lý Uyên vừa nhìn thấy nàng, liền cúi gằm mặt xuống, dùng tay che nửa khuôn mặt mình, vội vàng đi về phía bên kia.
Đi lướt qua đám người trong chớp mắt.
Trầm Nguyệt Doanh hình như cảm giác được gì đó, đột nhiên quay sang nhìn Lý Uyên bên này.
Thấy hắn đang cúi đầu, dùng tay gãi trán che khuất cả khuôn mặt, nhanh chóng bước đi, nàng hơi chau mày.
"Nguyệt Doanh, nếu thực tập của cậu thông qua, cậu định chọn bộ phận nào?"
Một nam sinh cao ráo đẹp trai đứng cạnh Trầm Nguyệt Doanh đột nhiên vẫy tay trước mặt nàng.
"Tớ cũng chưa biết, chờ thực tập thông qua có thể ở lại rồi tính tiếp." Trầm Nguyệt Doanh từ vẻ mặt tươi cười, bỗng trở nên có chút mất hứng, tâm trạng không mấy tốt.
Mà ở bên trong văn phòng.
Nữ sinh cầm thẻ tư liệu của Lý Uyên quay về chỗ làm việc.
Một người phụ nữ lớn tuổi hơn cô ta đột nhiên xáp lại gần.
"Vừa rồi người kia là ai thế? Khâu quản lý có vẻ đối xử với cậu ta không bình thường lắm." Người phụ nữ vừa nói vừa cầm lấy tấm thẻ tư liệu trên bàn của nữ sinh.
Nhìn thấy cột tên có hai chữ quen thuộc "Lý Uyên", trong đầu cô ta lập tức nghĩ tới một người...
PS: Đúng 12 giờ, chúc các vị ca ca đệ đệ, tỷ tỷ muội muội, năm mới 2024 vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận