Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 492: Bỏ trốn a

"Tỷ tỷ trước giờ không tùy tiện nhận sự giúp đỡ và hảo ý của người khác đâu." Hạ Hân Di nở nụ cười ngây thơ xen lẫn ngưỡng mộ nhìn Lý Uyên. Như thể việc hắn thuyết phục Hạ Thanh Ninh đến đây chữa bệnh là một hành động vĩ đại cực kỳ khó lường vậy. Lý Uyên nghe xong thì mặt đơ ra... Đối diện với ánh mắt trong veo của Hạ Thanh Ninh, hắn đột nhiên có một sự thôi thúc muốn nói thẳng ra... "Có thể tỷ của ngươi cũng cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, hiện tại việc ăn uống của nàng không chỉ không có tác dụng điều trị hồi phục, mà ngược lại đã bắt đầu phát sinh tác dụng phụ rồi." Thôi thúc thì thôi thúc, nhưng hắn không phải là người hành động bốc đồng như vậy... "À, vậy à." Hạ Hân Di gật đầu, tin tưởng lời Lý Uyên nói không chút nghi ngờ... Sau khi hai người lên xe, ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Hạ Hân Di gần như không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm vào mặt Lý Uyên suốt cả chặng đường. Từ lần đầu tiên đi đến tập đoàn Hạ thị cho đến nay, hai người gần như chưa từng có khoảng thời gian ở riêng một mình như thế. "Hay là chúng ta bỏ trốn đi, đến một nơi không ai nhận ra, chỉ có hai chúng ta thôi, sau đó chúng ta sinh mấy đứa con, như vậy sẽ không cô đơn quạnh quẽ." Xe chạy được một đoạn, Hạ Hân Di nhìn chằm chằm Lý Uyên rồi đột nhiên nói ra. Lý Uyên nghe xong tay liền run lên... Ngay lập tức nhớ tới lần trước Hạ Thanh Ninh đã tự nói, gần như y hệt... Hai chị em nhà này thật đúng là chị em ruột... Đến ý nghĩ cũng giống nhau đến vậy... "Ngươi ngay cả tỷ tỷ cũng không cần sao?" Lý Uyên không trực tiếp cự tuyệt... Mà muốn chuyển chủ đề... "Tỷ tỷ cũng có người mình thích, chờ đến khi tỷ tỷ buông được chuyện tập đoàn, có thể để hai người bọn họ đến ở sát vách chúng ta nha." Hạ Hân Di chớp mắt to, đầy mong chờ nhìn Lý Uyên. "Chờ ta về nhà sẽ đi hỏi tỷ tỷ xem đã tìm được người kia chưa." Vốn chỉ muốn đổi chủ đề, kết quả lại bị mắc vào một cái hố còn lớn hơn... "Chuyện của tỷ ngươi, ngươi vẫn là bớt can thiệp vào, nhất là chuyện tình cảm, để tỷ ngươi tự mình giải quyết đi..." Lý Uyên có chút bất an dặn dò. Hạ Hân Di và Hạ Thanh Ninh, hai chị em nhà này, một người thì hỏi tới, còn một người kia nói không chừng nóng tính lên sẽ nói thẳng ra ngay... "Ngươi đừng thấy tỷ tỷ đối với ai cũng mạnh mẽ như vậy, ai ai cũng sợ nàng, nhưng mà nàng cũng rất si tình đấy, nàng thích một người nhiều năm lắm rồi, chia tay rồi vẫn cứ thích." Hạ Hân Di nói mà trên mặt lộ ra một chút lo lắng cho Hạ Thanh Ninh. Nhưng cái đề tài này Lý Uyên một chữ cũng không dám tiếp... Nói nhiều sai nhiều, lỡ như Hạ Hân Di bắt được sơ hở gì rồi liên tưởng ra thì... "Đúng rồi, bạn trai cũ của tỷ tỷ hình như cũng là một streamer, tên là Trương Học Hữu." Hạ Hân Di tiếp tục nói. Nhưng Lý Uyên vừa nghe xong, lập tức tay run lên... "Ngươi quen Trương Học Hữu sao?" Hạ Hân Di thấy phản ứng của Lý Uyên liền lập tức hỏi. "Hình như có nghe ở đâu rồi... Nhưng mà trùng tên trùng họ cũng không thiếu." Lý Uyên thản nhiên trả lời. "À, vậy ngươi muốn bỏ trốn cùng ta không?" Hạ Hân Di nghe xong, đột nhiên lại không hiểu sao quay lại vấn đề ban đầu... Cái đầu óc của nha đầu này lúc nào cũng nhảy số một cách bất ngờ như vậy... Lý Uyên không thể nào bắt kịp... "Cái đó, nếu ngươi cảm thấy quá cô đơn thì có thể dẫn theo Mặc Mặc." Hạ Hân Di thấy Lý Uyên vẫn không trả lời thẳng thắn mình, liền chủ động bắt đầu thỏa hiệp... Giọng điệu cũng lập tức yếu đi mấy phần. "Hỏa... Hỏa Bảo cũng được..." Giọng của Hạ Hân Di càng ngày càng nhỏ... Nói đến câu cuối cùng, thật ra chính nàng cũng biết việc bỏ trốn là không thể nào. Nhưng nàng chỉ có chút không cam tâm, rõ ràng các nàng mới là mối tình đầu của nhau, rõ ràng mình đã đợi hắn mười năm, rõ ràng mình cuối cùng cũng chờ được hắn. Thế nhưng hắn lại không hoàn toàn thuộc về mình, nàng phải tranh tới tranh lui với hơn chục người mới có cơ hội tiếp cận hắn. Mặc dù bình thường hay tỏ vẻ không tim không phổi, nhìn như một đứa ngốc nghếch, nhưng trong lòng nàng thật sự không cam lòng. Đây là do nàng không nhịn được muốn xác nhận một chút, mới có thể chết tâm được... "Có phải em lại không hiểu chuyện rồi không?" Hạ Hân Di không đợi Lý Uyên lên tiếng, tự mình đã hoàn toàn phủ định chính mình... Lý Uyên quay đầu nhìn Hạ Hân Di có chút ủ rũ, lập tức đánh tay lái, phanh gấp, cho xe đỗ lại ven đường. Sau khi đậu xe xong, Lý Uyên đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Hạ Hân Di, rồi ôm nàng vào lòng mà không nói gì. Chờ đến khi cảm xúc của Hạ Hân Di đã ổn hơn một chút, Lý Uyên chậm rãi nâng mặt nàng lên, nhìn vào mắt nàng đầy nghiêm túc. "Nha đầu, trước khi gặp ngươi ta thật sự không ngờ ngươi sẽ đợi ta mười năm, bây giờ ta cũng không ngờ các nàng đều sẽ đợi ta, chuyện này ngoài dự tính của ta." Lý Uyên nhẹ nhàng chậm rãi nói. "Nếu như biết hành động ban đầu của ta sẽ tạo thành cục diện ngày hôm nay, ta thà chết cũng sẽ không..." Lý Uyên vừa mới nói đến chữ chết, đột nhiên cảm thấy miệng mình bị một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại che lại. "Không được, không được không được, nếu lúc đó anh không đến trêu chọc em thì đời này của em vô dụng rồi, so với việc sống uổng phí cả một đời thì em thà cùng nhiều người tranh giành như vậy còn hơn, dù sao thì vị trí của em trong lòng anh chắc chắn không phải là thấp nhất đâu." Cảm xúc vừa rồi của Hạ Hân Di đã biến mất không còn chút dấu vết, trên mặt cô có vẻ hơi lo lắng, thậm chí còn có chút trắng bệch. Giống như thật sự đã nhìn thấy hình ảnh bi thảm nếu như không có Lý Uyên xuất hiện trong cuộc đời nàng vậy... "Trong số nhiều người như vậy thì người chịu thiệt thòi nhiều nhất là ngươi, người mà ta cảm thấy áy náy nhất cũng là ngươi và..." Lý Uyên nói được một nửa thì vội vàng ngừng lại. "Đề nghị của em, anh sẽ suy nghĩ thật kỹ, chờ đến khi nào trong số các nàng có người có thể hoàn toàn buông tay anh xuống, bắt đầu cuộc sống mới, anh mới cảm thấy không có phụ lòng các nàng." Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di, từng câu từng chữ nói rõ suy nghĩ trong lòng. Sở dĩ hiện tại hắn vẫn còn muốn trêu chọc Tô Dạng, Lâm Tư Vi là bởi vì hiện tại hắn hiểu rất rõ, miệng thì các nàng nói nhảm về sau cả đời không qua lại với nhau, hắn cũng tin rằng các nàng có thể làm được cả đời không qua lại với hắn thật. Nhưng ánh mắt của các nàng mang theo tuyệt vọng, nếu như hắn không tái xuất hiện thì có lẽ các nàng có thể dựa vào hi vọng nhỏ nhoi đó mà sống tiếp. Thế nhưng, nếu như hi vọng đó đã thành hiện thực nhưng lại lâm vào tuyệt vọng thì tổn thương mang đến còn nhiều gấp đôi, thậm chí gấp mười lần so với lần trước. Cũng không biết có phải do cái hệ thống khốn nạn hạ độc hay là do bản thân các nàng vốn là những người cuồng yêu đến vậy, chỉ là bị hệ thống khai quật chọn trúng. Nhưng bây giờ truy cứu những chuyện này thì đều đã muộn, hắn chỉ có thể cố tránh không gặp lại người yêu cũ. Sau đó cố gắng an ủi những người yêu cũ ở nhà cho tốt... Nhưng dường như hiện thực luôn xảy ra trái ngược với mong muốn. Hắn cảm thấy cho dù mình 24/24 ở nhà cũng vô dụng, vì sẽ luôn có người yêu cũ mới xuất hiện ngay ngoài cửa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận