Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 7: Khóa vương trộm thánh tụ tập đầy đủ một đường

Chương 7: Khóa vương tề tựu, thánh trộm đầy đường
Một đêm không có chuyện gì.
Ngày thứ hai tỉnh lại.
Hàn Hiểu Hiểu đã làm xong điểm tâm. Chỉ là hương vị có chút khó mà nói hết. Hai người vội vàng ăn xong điểm tâm, lên chiếc Benz đỏ của Hàn Hiểu Hiểu.
"Ngươi thật sự xác định trên người mình không có vụ án nào chưa xử lý xong?" Trước khi khởi động, Hàn Hiểu Hiểu vẫn có chút không yên lòng.
"Ta thật sự không có làm chuyện gì thương thiên hại lý..." Lý Uyên mặt mày ủ dột. Nhưng kỹ năng mở khóa thần kỳ của hắn, nếu nói chưa từng qua vô số lần thực chiến, gặp qua thì căn bản không ai tin.
Đến cục thành phố, Hàn Hiểu Hiểu cầm thẻ căn cước của Lý Uyên. Trước tiên kiểm tra kỹ càng trong hệ thống ghi chép phạm tội của hắn ở các nơi. Thấy đúng là không phải loại cướp bóc, cũng không có bất cứ vụ án cũ nào. Có chút kinh ngạc đồng thời, mới coi như thở phào nhẹ nhõm.
Đổi bộ cảnh phục hiên ngang, Hàn Hiểu Hiểu đi ra trước xe. Dù là người đã quen thấy đủ loại mỹ nữ như Lý Uyên, vẫn không khỏi cảm thấy kinh diễm vô cùng. Mà kỳ lạ hơn là độ thiện cảm lại tăng thêm một điểm, đột phá đến 90.
"Nhìn cái gì, ta bây giờ trông giống 18 tuổi lắm sao?" Hàn Hiểu Hiểu liếc hắn một cái, dẫn Lý Uyên hướng phòng tuyên truyền đi tới.
Quả nhiên, một vài tình tiết chỉ có đàn ông mới hiểu. Sau khi vào cửa. Đây là một gian văn phòng lớn có hai tầng trong ngoài. Bên ngoài có năm sáu viên chức cảnh sát tuyên truyền đang ngồi trước máy tính. Sau khi Hàn Hiểu Hiểu chào hỏi, liền dẫn Lý Uyên đi thẳng vào bên trong.
"Trưởng khoa Từ, người đã đến, phó cục Dương cũng ở đây sao?" Vào phòng trong, Hàn Hiểu Hiểu lập tức đẩy Lý Uyên về phía trước.
"À, Hiểu Hiểu à, mau mời ngồi." Trưởng khoa Từ, người để kiểu tóc ngắn chừng bốn mươi tuổi. Mang trên mặt nụ cười khiến người khác cảm thấy tự nhiên, thân thiện.
"Hắn chính là tên đạo tặc tối qua cô nói đó... Thần trộm?" Trưởng khoa Từ không lộ vẻ gì mà đánh giá Lý Uyên một lượt.
"Đạo tặc? Thần trộm?" Ánh mắt sắc bén của cục trưởng Dương lập tức liếc về phía Lý Uyên.
"Thần trộm gì chứ, cục trưởng Dương ở đây, trưởng khoa Từ đừng có mà nói đùa, hắn là bạn của tôi! Chỉ là có kinh nghiệm về mặt này, chưa từng làm chuyện gì nguy hại đến xã hội." Hàn Hiểu Hiểu thấy vậy vội vàng giải thích cho Lý Uyên.
"Ôi, chỉ đùa một chút thôi mà, đại cảnh hoa khẩn trương vậy làm gì, xem ra quan hệ giữa hai người không tầm thường à? Chắc là vẫn còn bị bóng ma tổn thương của đám cặn bã nam đeo bám nhỉ?" Trưởng khoa Từ ra vẻ mặt kinh hỉ, như thể ngửi thấy mùi bát quái.
Lý Uyên xem ra là đã nhìn ra vị thế của Hàn Hiểu Hiểu trong cục không hề thấp, nhưng cái vụ cặn bã nam là sao vậy?
"Thôi đi, trưởng khoa Từ bớt lắm mồm, chuyện tuyên truyền chống móc túi này, rốt cuộc bạn tôi có được tham gia hay không." Hàn Hiểu Hiểu quay đầu cười như không cười liếc nhìn Lý Uyên.
"Hiểu Hiểu à, không phải ta không tin cô, nhưng lần này việc tuyên truyền chống móc túi này từ trên xuống dưới đều rất xem trọng, bạn cô nhìn qua không giống như là trộm... liên quan tới nghề này, có thật sự thần kỳ như lời cô nói trong điện thoại?" Ánh mắt trưởng khoa Từ một lần nữa nghi ngờ nhìn về Lý Uyên.
"Trừ phi chính cô có thể với tư cách khách mời tham gia chương trình, tôi ngược lại có thể cân nhắc." Trưởng khoa Từ vừa nói vừa cười híp mắt nhìn Hàn Hiểu Hiểu. Nếu vị đại cảnh hoa này có thể lên hình, sức hút sẽ là chí mạng. Coi như không sợ tỉ lệ người xem quá thấp sẽ bị khiển trách. Còn về phần Lý Uyên thì tùy tiện bố trí vài cảnh quay là xong.
"Trưởng khoa Từ, hôm nay đến đây là để nói chuyện về bạn tôi." Hàn Hiểu Hiểu dường như đã biết từ trước rằng trưởng khoa Từ đang đánh chủ ý lên mình, nên cũng không bị lừa.
Đúng lúc này, cửa lại mở ra, một nam một nữ mặc trang phục chính thức đi vào văn phòng. Đằng sau còn có mấy anh chàng vác máy quay đi theo. Rõ ràng là người của đài phát thanh.
"Trưởng khoa Từ, cục trưởng Dương." Hai người hơi cúi chào.
"Sao rồi, chuẩn bị xong chưa?" Trưởng khoa Từ đứng lên hỏi.
"Được rồi trưởng khoa Từ, thập đại khóa vương đều đã tìm đủ, giờ đang ở bên ngoài." Cô gái tóc ngắn nhẹ nhàng nói.
"Được, vậy thì bắt đầu luôn đi, đừng lãng phí thời gian." Trưởng khoa Từ nghe vậy mặt lộ vẻ vui mừng. Tiếp đó lại hướng ra phía ngoài hô lớn. "Tiểu Vương, thông báo một tiếng, người có thể vào."
"Đi thôi, ở đây cũng không tiện, đi đến phòng thể dục, đều đã bố trí xong hết rồi." Trưởng khoa Từ lên tiếng. "Hiểu Hiểu, cô cùng bạn mình cũng đến luôn."
Một đám người liền ra khỏi phòng tuyên truyền.
"Cục trưởng Dương, đây là muốn làm gì vậy? Chương trình chưa bắt đầu ghi hình mà?" Hàn Hiểu Hiểu kéo tay phó cục trưởng Dương lại hỏi.
"Đây đồng thời là để hoàn thành các đoạn ghi âm nội bộ, chủ yếu là phổ biến kiến thức phòng trộm, sử dụng rộng rãi thiếp anh hùng để tìm người tài trong dân gian về lĩnh vực khóa, đợi đến khi chính thức ghi hình sẽ có thêm các màn thách đấu mở khóa trực tiếp ngoài trời." Phó cục trưởng Dương cười, lộ vẻ mặt tự hào. "Để làm chương trình thực tế này, cục đã bỏ ra rất nhiều công sức, mời cả mấy tên trộm thánh về hưu xuống núi, chỉ sợ vạn nhất có cao thủ dân gian, lúc đó bị người ta làm trò mèo."
Lý Uyên nghe xong, khóe miệng khẽ giật.
"Chẳng phải thường xuyên có thi đấu khóa vương sao? Vì sao lại bỏ nhiều công sức như vậy, mà không mời quán quân các mùa trước?" Một nhân viên cảnh sát mới nghe xong cảm thấy khó hiểu.
"Bởi vì những cao thủ thực thụ của giới này sẽ không đi tham gia thi đấu." Phó cục trưởng Dương cười bí ẩn.
Khi họ đi vào phòng thể dục, đập vào mắt, ngoại trừ đủ loại cửa khóa chống trộm, cùng các đạo cụ kỳ quái, lại càng khiến cơ mặt của Lý Uyên co giật là, hắn nhìn thấy mấy người phạm tội còn đang mang cả xiềng chân...
Hắn coi như hiểu ý của phó cục trưởng Dương. Cao thủ thật sự đều đang ở trong ngục.
"Các người chơi lớn vậy sao? Tù nhân còn chưa cần phải đạp máy khâu sao? Cũng đến tham gia chương trình sao?" Lý Uyên không nhịn được mà "nhổ nước bọt" với Hàn Hiểu Hiểu.
"Lần này chương trình thành phố rất xem trọng, chỉ cần kỹ thuật đạt yêu cầu, có thể dùng kỹ thuật của mình quay lại phục vụ xã hội, sẽ được lập công chuộc tội, tranh thủ giảm án." Phó cục trưởng Dương cười giải thích.
Tốt, tốt, tốt, thì ra là còn có thể chơi kiểu này à? Đối với cách làm không hợp lẽ thường này, Lý Uyên chỉ có thể cảm thán một câu, tầm quan trọng của việc nắm vững một môn kỹ năng.
"Đây là những loại khóa chống trộm loại B thường thấy nhất trên thị trường, những sư phụ có kinh nghiệm phong phú, dù không có bấm móng tay, đồ ngoáy tai các loại dụng cụ hỗ trợ, chỉ cần nhặt bừa một cái cành cây hoặc tất rách trên đường cũng có thể mở." Phó cục trưởng Dương không để lộ dấu vết giới thiệu từng hàng khóa cửa cho Hàn Hiểu Hiểu.
Mà máy quay phim đã nhắm vào bên này. Chuẩn bị ghi hình, coi như là một phần hậu trường, hoặc là một đoạn intro để phát sóng. Có chút bất đắc dĩ, Hàn Hiểu Hiểu rất bất đắc dĩ. Xem ra là đã quyết định cho mình xuất hiện, để mình tham gia chương trình rồi.
Lúc này, cả trong cả ngoài đều đã đứng đầy người.
"Còn đây là những loại khóa chống trộm được thị trường xếp hạng cấp C và siêu cấp C, các sư phụ thâm niên hai mươi năm cũng phải dùng dụng cụ chuyên nghiệp, tốn vài phút mới có thể mở được."
"Hàng cuối cùng là những loại lõi khóa đặc chế, trên thị trường tương đối hiếm, đa phần là quân đội sử dụng, những loại khóa này không dùng các loại lò xo thông thường mà dùng mấy bộ lò xo kim loại xếp chồng, chìa khóa cũng có kết cấu ba chiều rất phức tạp, muốn sao chép cũng gần như là không thể."
"Dùng loại khóa này, nếu không may mất chìa thì chỉ có cách bạo lực mở cửa."
"Còn có bên kia là khóa điện tử, khóa điện tử trên thị trường cũng chia thành bốn loại, khóa vân tay điện tử, khóa thông minh điện tử, khóa phòng trộm điện tử, khóa an ninh thông minh, còn có tủ sắt."
"Những loại khóa phổ biến nhất trên thị trường đều có ở hiện trường." Phó cục trưởng Dương từ giới thiệu khóa chuyển sang phổ cập kiến thức phòng trộm cướp. Thao thao bất tuyệt nói gần nửa tiếng đồng hồ. Cuối cùng đột nhiên cầm lấy một chiếc chìa khóa đưa đến trước mặt Hàn Hiểu Hiểu.
"Bạn của cô mở được loại khóa đơn giản nhất là khóa loại A hoặc loại B phải không?" Hàn Hiểu Hiểu nhìn một lượt thấy chìa khóa không khác chìa của mình là mấy thì gật đầu. Qua một hồi giới thiệu của phó cục trưởng Dương, Hàn Hiểu Hiểu mới biết mình đã xem thường kỹ năng mở khóa này. Vốn tưởng rằng các loại khóa phòng trộm không khác nhau mấy. Ai ngờ khác biệt lại lớn như vậy.
"Loại khóa loại B này mà học một thời gian có thể mở được thì không hiếm lạ gì." Phó cục trưởng Dương liếc nhìn Lý Uyên. Khuôn mặt này nếu như có thể cùng Hàn Hiểu Hiểu làm khách mời trong một tập chương trình thì cũng không tệ. Nhưng Lý Uyên căn bản không xem những cái khóa cấp bậc đồ chơi con nít này ra gì. Cái gì siêu cấp C, khóa lò xo phiến cấp quân dụng, còn có các trạm canh gác có cảnh báo tự động. Giờ phút này trong mắt thần trộm tinh thông của hắn đều chỉ là đồ chơi của trẻ con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận