Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 585: Nàng không có chuyện xấu?

Chương 585: Nàng không có chuyện xấu? Trương Duyệt Hân dẫn theo Lý Uyên ba người đi vào một gian rạp hát cực lớn có thể chứa được cả ngàn người. Mà lúc này bên trong đã chật kín người. Bốn người chỉ có thể đứng ở nơi hẻo lánh xa xôi nhìn về phía sân khấu trống rỗng. Đợi chừng nửa giờ sau. Bên ngoài đột nhiên bộc phát ra một trận tiếng thét chói tai đặc biệt kích động. Ngay sau đó có không ít người vẫn là la lên cái tên "Đổng Tâm Ảnh". "Đến rồi." Trương Duyệt Hân đã gần buồn ngủ, nghe xong, trong nháy mắt liền tỉnh táo hẳn. Lại qua khoảng hai mươi phút, cánh cửa kết nối hậu trường của rạp hát bị đẩy ra. Một nhóm chừng mười mấy người trùng trùng điệp điệp đi về phía sân khấu. Nhưng Lý Uyên mấy người liếc mắt liền thấy được trong đó, ở giữa đám người là một người mặc lễ phục váy dài xẻ tà màu vàng nhạt, đôi chân thon dài trắng nõn như ẩn như hiện tại chỗ xẻ tà. Khuôn mặt gần như hoàn mỹ, mái tóc dài đen nhánh được cuộn thành búi, lộ ra vài sợi tùy ý rủ xuống vai. Ngũ quan tinh xảo như tiên nữ hạ phàm, đứng trong đám người dù ở đâu cũng khiến người ta liếc mắt một cái là thấy ngay. Người phụ nữ kia thực sự quá mức chói mắt. Ngay cả Lý Uyên lần đầu nhìn thấy cũng không khỏi thoáng ngây người. "Nàng đó là Đổng Tâm Ảnh à?" Lâm Diệc Nhã ánh mắt lóe lên nhìn người phụ nữ trên sân khấu. Cũng là phụ nữ, ngoài Trương Duyệt Hân và một trong những đồ đệ kiêm trợ thủ của nàng, cùng Kỷ Ôn Ngôn mới gặp hôm qua, đây là lần đầu tiên nàng thấy người phụ nữ xinh đẹp như vậy. "Ừ, xinh đẹp nhỉ." Trương Duyệt Hân nhìn Lâm Diệc Nhã một cái rồi đáp. "Mấy năm nàng ấy ra mắt đều dựa vào năng lực của mình leo lên vị trí hiện tại, không hề có một chút xíu chuyện xấu nào, với lại nàng đóng phim cũng không bao giờ đóng cảnh hôn hít." Ngay cả Kỷ Ôn Ngôn cũng bị Đổng Tâm Ảnh trong nháy mắt thu hút ánh nhìn. Tuy tướng mạo của Đổng Tâm Ảnh cũng không tính là đẹp hơn những minh tinh khác như Trần Mặc Mặc là bao. Nhưng có lẽ là do tính cách, hai người đứng trên sân khấu có khí chất hoàn toàn khác nhau. Trần Mặc Mặc cho người ta cảm giác như cô em gái nhà bên hoặc một người bạn gái dịu dàng đáng yêu không tranh giành. Còn Đổng Tâm Ảnh thì nhẹ nhàng đứng đó không cần nói bất cứ điều gì hay làm bất cứ động tác nào, đã cho người ta cảm giác như đang khống chế toàn bộ sân khấu, tất cả mọi người đều muốn vây quanh nàng, nàng chính là ánh hào quang chói lọi nhất. Khí chất mạnh mẽ kia thậm chí có thể so sánh với Hạ Thanh Ninh. "Đây chính là cái mà ngươi nói không có một chút xíu chuyện xấu nào sao?" Trương Duyệt Hân vừa dứt lời, Lâm Diệc Nhã đột nhiên chỉ tay lên sân khấu. Tất cả nhân viên chủ chốt và phóng viên cùng khán giả dưới sân khấu chào hỏi xong. Đạo diễn và nhà sản xuất liền bắt đầu từ tốn giới thiệu về bộ phim cùng kế hoạch làm phim của mình trước ống kính. Mà Đổng Tâm Ảnh tạm thời bị để sang một bên, bên cạnh nàng, người đàn ông cao lớn soái khí nhất, có vẻ là nam chính, đang công khai lấy lòng Đổng Tâm Ảnh. "Tâm Ảnh, lát nữa nếu có người hỏi câu gì mà em không muốn trả lời, thì em cứ nhìn anh, anh sẽ thay em đáp." Nói xong, người đàn ông dời thân mình đến gần Đổng Tâm Ảnh một bước. "Không cần, em không có gì khó trả lời, cảm ơn sự quan tâm của Triệu Phục Sinh." Đổng Tâm Ảnh lui sang một bên trả lời. "Em cứ gọi anh là Phục Sinh là được, chúng ta quen thuộc nhau như vậy rồi, gọi thế này trông chúng ta cứ xa lạ làm sao ấy... " Nhận thấy động tác của Đổng Tâm Ảnh, Triệu Phục Sinh hiểu rõ tính cách của nàng, trên mặt không những không có bất kỳ vẻ khó chịu hay bất ngờ nào. Ngược lại nở một nụ cười rạng rỡ hơn khi nhìn Đổng Tâm Ảnh. Người ngoài nhìn vào có lẽ có vẻ hơi tiện. Nhưng nếu đối tượng bị làm phiền là Đổng Tâm Ảnh. 99% đàn ông nằm mơ cũng nguyện có một lần được có cơ hội "làm phiền" như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận