Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 412: Trốn không thoát, hoàn toàn trốn không thoát

"Chương 412: Trốn không thoát, hoàn toàn trốn không thoát"
"Ngươi thật sự đau bụng sao?"
Tô Dạng thấy bộ dáng Lý Uyên không giống như đang nói dối, vẻ mặt lập tức có chút hoảng hốt....
"Có phải là do ăn cá sống bị đau bụng không?"
"Không sao đâu, ta đi nhà vệ sinh một lát là được."
Lý Uyên vừa nói vừa gỡ tay Tô Dạng ra, rồi trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Vốn định chạy thẳng từ đại sảnh đi, ai ngờ vừa đối mặt liền gặp ngay hai tên tiểu ca giao đồ ăn lúc nãy.
"Anh, anh ăn cơm xong rồi ạ?"
Hai người vừa thấy Lý Uyên liền lập tức tiến lên đón.
Giờ phút này, hai người sau khi đã đích thân trải nghiệm qua những tuyến đường mà Lý Uyên nói, ngay cả thời gian đèn đỏ đèn xanh bao nhiêu giây cũng hoàn toàn tương tự, đối với Lý Uyên càng thêm kính nể và nhiệt tình.
Lý Uyên nghe vậy, lập tức ra hiệu im lặng với hai người.
Sau đó lại nhìn ra phía sau....Tô Dạng đã nghe tiếng đi ra....
"Nhà vệ sinh ở hướng kia, ngươi đi đại sảnh làm gì?"
Tô Dạng nghi ngờ nhìn Lý Uyên, luôn cảm thấy sau khi tiếng "Hạ giáo hoa" vừa rồi vang lên, vẻ mặt Lý Uyên cũng có chút không phù hợp....
"Thấy người quen, tới chào hỏi…."
Lý Uyên đành phải gượng cười với Tô Dạng....
Lời Lý Uyên nói khiến hai tên tiểu ca giao đồ ăn sửng sốt một chút....
Rõ ràng là bọn họ nhìn thấy Lý Uyên trước mà…
Bất quá hai người cũng không nghĩ nhiều, mặt mày đầy vẻ sùng bái tiến lên.
"Hai người còn chưa ăn cơm đúng không, bên trong vẫn còn rất nhiều chỗ trống, chúng ta vừa ăn còn dư khá nhiều món, vào ăn chút đi."
Tô Dạng thấy hai người thân mật với Lý Uyên như vậy, liền lên tiếng mời hai người.
Hai người nghe xong vừa định từ chối, nhưng Tô Dạng đã gọi nhân viên phục vụ mang thêm hai bộ bát đũa….
Vốn là đến cảm ơn Lý Uyên, thế mà không hiểu sao lại lên bàn ăn….
Lý Uyên dưới sự giám sát của Tô Dạng, cũng đành phải ngoan ngoãn đi một chuyến vào nhà vệ sinh….
Tô Dạng theo sau một đoạn, thấy Lý Uyên đi vào nhà vệ sinh nam, liền quay người đi về phía phòng Hạ Hân Di bên cạnh.
Trong phòng riêng đã chật ních người, mọi người như sao vây quanh trăng, vây quanh Hạ Hân Di.
Hạ Hân Di mặc một thân váy lụa trắng dài, được mọi người vây quanh trông thực sự giống một nàng công chúa.
Hạ Hân Di thường thấy những cảnh tượng hoành tráng này cũng không có vẻ gì là không quen, thoải mái ngồi trên ghế nhã nhặn ăn đồ ăn.
Sau khi Tô Dạng đi vào, vẻ mặt tất cả mọi người trong nháy mắt càng thêm hưng phấn....
Mỗi lần họp lớp trước đây, cảnh Tô giáo hoa và Hạ giáo hoa hai người gặp mặt đứng chung một chỗ náo nhiệt luôn là tiết mục được bọn họ mong chờ nhất....
"Hân Di tỷ."
Tô Dạng lễ phép lên tiếng từ phía sau.
"Tô Tô."
Hạ Hân Di nghe vậy lập tức xoay người lại, nhìn thấy Tô Dạng nở một nụ cười ngọt ngào.
Đã mấy khóa họp lớp liên tiếp, cả hai đều bền lòng vững dạ có mặt.
Với lại với tư cách hai nhân vật chủ chốt…. Quan hệ hai người tuy không quá thân nhưng cũng không tính là xa lạ.
"Hân Di tỷ hôm nay đến hơi trễ nha."
Tô Dạng nhìn Hạ Hân Di mấy năm qua hoàn toàn không có bất kỳ sự thay đổi nào, trong lòng không khỏi sinh ra một tia ghen tị….
Trạng thái này của Hạ Hân Di xem ra là không cần lo nghĩ gì đến chuyện lớn chuyện nhỏ….
Mọi người đều vừa trò chuyện vừa chăm chú nhìn bộ dáng hai người Tô Dạng và Hạ Hân Di đứng nói chuyện chung.... Cảnh tượng này quả thực quá đẹp mắt….
"Ta vốn không định đến, nhưng hôm nay vừa vặn không có việc gì nên đến xem một chút."
Hạ Hân Di đứng dậy định kéo Tô Dạng cùng ngồi xuống.
Nhưng Tô Dạng lập tức từ chối nhã nhặn.
Hai người hàn huyên xong, Tô Dạng liền đi ra khỏi phòng.
Tô Dạng nhìn qua phòng một cái, thấy Lý Uyên vẫn chưa trở lại liền trực tiếp đi đến nhà vệ sinh....
"Ngươi có thể giúp ta đi vào xem Lý Uyên có phải ăn bị đau bụng không?"
Vừa đến trước cửa nhà vệ sinh nam, Tô Dạng đưa tay chặn một nam sinh lại.
Nam sinh kia nhìn thấy Tô đại giáo hoa, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ kích động....
"Được, ta đi xem thử."
Hắn vừa ở cùng phòng với Lý Uyên và Tô Dạng, tự nhiên là biết Lý Uyên là ai.
Không cần suy nghĩ lập tức đáp ứng….
Còn Lý Uyên trong nhà vệ sinh, đang cầm điện thoại nghĩ cách thoát thân, thì đột nhiên nghe thấy bên ngoài có người gọi mình….
Ngay sau đó là tiếng gõ cửa "Cộp cộp" vang lên.
Lý Uyên mở cửa ra xem xét….
"Tô giáo hoa bảo ta đến xem anh có sao không."
Người kia nhìn thấy Lý Uyên mở cửa liền giải thích.
Nhưng Lý Uyên thấy ánh mắt hắn nhìn về bên trong…. Rất có vẻ muốn vào xem thử…Lập tức chặn người kia lại….
"Tô giáo hoa bảo ta đến xem anh có bị tiêu chảy không...."
Người kia suýt nữa thì nói thẳng, ta muốn vào xem thử bên trong....
Trán Lý Uyên lập tức đầy hắc tuyến....
"Nàng bảo ngươi nhìn thì ngươi liền thật sự nhìn à?"
"Đó là Tô giáo hoa...tiện tay một chút thôi mà....”
Người kia cười hắc hắc nói…
Lý Uyên bất đắc dĩ đi thẳng ra khỏi nhà vệ sinh....
Vừa ra khỏi cửa, liền thấy Tô Dạng đang đứng ngoài chờ….
"Ngươi là con gái, đứng ở bên ngoài nhà vệ sinh nam không thấy khó chịu sao?"
Lý Uyên liếc nhìn Tô Dạng cảm thấy muốn lặng lẽ chạy đi có chút khó khăn….
"Ta có vào đâu."
Tô Dạng chuyện đương nhiên nhún vai….
Thấy trạng thái của Lý Uyên rất tốt, cũng liền không hỏi thêm gì nữa.
"Mau đi ăn cơm cùng hai người đồng nghiệp của ngươi đi, ngươi không ở đó, bọn họ toàn thân không được tự nhiên."
Tô Dạng thấy Lý Uyên lằng nha lằng nhằng rửa tay nửa ngày, liền nhắc nhở một câu.
Hai người trở lại phòng, trong phòng gần như chỉ còn lại một số bạn nữ và vài bạn nam.
Thấy Lý Uyên và Tô Dạng vào cửa, ánh mắt mọi người lại liếc nhìn hai tên tiểu ca giao đồ ăn đang có chút câu nệ.... Ba bộ đồng phục vàng sáng chói này trong trường hợp này thật sự rất bắt mắt….
Lý Uyên ngồi xuống bên cạnh hai người, Tô Dạng ngồi xuống bên cạnh Lý Uyên.
"Yên tâm ăn đi, tiền phần của hai người vừa rồi ta đã trả rồi."
Tô Dạng nói xong, hai người lại nhìn Lý Uyên, mới yên tâm lớn mật bắt đầu ăn những món ngon đắt đỏ mà trước giờ chưa từng thấy trên bàn....
"Anh à, anh không ăn sao? Đồ ăn ở khách sạn này thơm quá."
Thấy Lý Uyên có vẻ có tâm sự, một tên tiểu ca lên tiếng hỏi.
"Đúng vậy, với lại em luôn cảm thấy đại sảnh khách sạn này đối với người giao đồ ăn bọn mình có vẻ rất khách khí…. Cảm giác còn không khách khí với khách hàng bằng...."
Một tiểu ca khác phụ họa….
Lý Uyên lập tức nhớ tới chuyện gặp Hạ Hân Di ở khách sạn này lần trước và vụ sửa đàn piano....
"Với lại cây đàn piano ở đại sảnh không phải đồ trang trí, vừa nãy lúc đi vào có một anh còn rất cẩn thận hỏi em có biết điều âm không….”
“Không phải đồ trang trí, các ngươi biết chơi đàn sao...?"
Ngồi đối diện nhịn rất lâu, Cao Văn Khang nhịn không được nhỏ giọng nói một câu....
Âm thanh hắn rất nhỏ, nghe giống như đang nói một mình, nhưng hai tên tiểu ca vẫn lập tức cứng đờ cả người....
“Biết chơi đàn thì có gì lạ, nghe nói người đi giao đồ ăn ở công trường vặn thép cũng không ít người biết chơi đàn.”
Lý Uyên thuận miệng giúp hai người giải vây.
Chỉ là câu nói của Lý Uyên, ngay lập tức thu hút mấy ánh mắt xem thường xung quanh....
“Nói giống như ngươi biết không bằng.”
Đặc biệt là Cao Văn Khang, cảm thấy mình bị vũ nhục, làm sao có thể tin chuyện ma quái của Lý Uyên.... Chỉ là Lý Uyên còn chưa lên tiếng, quản lý đại sảnh đột nhiên đi đến....
"Đại sư, ngài dùng bữa xong rồi có rảnh thì lại giúp chúng tôi chỉnh âm lại cây đàn piano ngoài kia không ạ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận