Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 256: Ta nghĩ đạt được, không ai có thể cướp đi

"Ngươi như vậy thì ta đi được sao?" Lý Uyên nhìn Hạ Thanh Ninh chỉ vào chỗ mắt cá chân nàng vừa châm cứu. Hạ Thanh Ninh cúi đầu xem xét, mắt cá chân quả nhiên vẫn còn ghim bốn cái kim châm chưa rút ra... Nhưng nàng một chút cảm giác đều không có... Hạ Thanh Ninh có lẽ cảm thấy mình có chút nóng vội, sắc mặt lập tức cứng đờ một cái... Lý Uyên chậm rãi thu dọn xong hộp thuốc, thấy vết sưng tấy đã giảm gần một nửa, liền một lần nữa dừng lại trước mặt Hạ Thanh Ninh. Nhẹ nhàng nâng chân nàng lên rồi bắt đầu thuận theo chỗ sưng tấy, giúp nàng xoa bóp nhẹ nhàng. Hạ Thanh Ninh sững sờ một chút, sau đó trên mặt trong nháy mắt hiện ra vẻ khác thường. Ánh mắt có ánh hào quang khó hiểu đang lóe lên. "Khó trách nói ngươi bao nhiêu năm nay cái gì cũng tốt, là không biết chăm sóc mình, xem ra là thật không sai." Lý Uyên vừa nhẹ nhàng xoa mắt cá chân trơn mềm của Hạ Thanh Ninh, vừa liếc mắt nhìn phòng bếp thông với phòng khách ở bên kia. Bên trong trống rỗng, đã rất lâu không có ai nấu nướng. "Tối nay ngươi ăn gì vậy?" Lý Uyên nhịn không được hỏi một câu. Hạ Thanh Ninh cũng nhìn thoáng qua phòng bếp, cả người trong nháy mắt sững sờ một chút. "Ngươi về đi, ta buổi tối không có thói quen ăn cơm, lát nữa ăn chút trái cây rồi đi ngủ." Hạ Thanh Ninh trực tiếp rút chân mình về khỏi tay Lý Uyên, đứng lên liền có ý tiễn khách. Toàn thân khí thế một lần nữa trở lại dáng vẻ nữ tổng giám đốc băng lãnh bá đạo kia. Đến cả không khí xung quanh dường như đều lạnh đi không ít. Lý Uyên cũng lập tức nhận ra Hạ Thanh Ninh đoán được lời nói của mình chỉ là đang nhắc đến Hạ Hân Di... Đúng lúc này, điện thoại di động của Hạ Thanh Ninh trên ghế salon vang lên. Cả hai người cùng nhìn qua, tin nhắn hiển thị "Bảo bối nhất muội muội"... Mặt hai người đồng thời cứng lại. Hạ Thanh Ninh dừng bước lại, khập khiễng trở lại ghế sô pha, hít sâu một hơi rồi chậm rãi nghe điện thoại. "Alo." Mặc dù Hạ Thanh Ninh đã cố gắng khống chế ngữ khí... nhưng nghe vẫn rất lạnh lùng... Bên kia Hạ Hân Di nghe xong, lập tức biết chị gái mình vẫn đang hắc hóa... Giọng nói lập tức trở nên cẩn thận từng li từng tí. "Tỷ... Em nghe nói chân chị bị thương, giờ sao rồi?" Giọng Hạ Hân Di yếu ớt, còn mang theo cảm giác cẩn trọng... "Đã không sao rồi, em ở bên ngoài nhớ chú ý an toàn." Ngữ khí lạnh lùng của Hạ Thanh Ninh đã dịu xuống đôi chút. "À, vậy tỷ, hai ngày nữa em muốn tìm đạo sĩ về nhà đuổi tà, chắc chị không phản đối chứ?" Hạ Hân Di nghe ra giọng Hạ Thanh Ninh đã thay đổi, lập tức nói. Hạ Thanh Ninh nghe xong sững sờ một chút, còn tưởng Hạ Hân Di lại nổi tính ham chơi... "Tùy em thôi, nhưng mà tối nay chị không ở Tĩnh An, em về không cần tìm chị." "Ơ? Vậy tối nay chị ở đâu?" Giọng Hạ Hân Di lập tức lộ ra vẻ hưng phấn không che giấu nổi. "Em đừng có nghĩ ở ngoài lêu lổng với ai, ngày mai chị sẽ gọi điện thoại cho a di trong nhà, nếu đêm nay em không về ngủ thì em biết tay." Hạ Thanh Ninh lập tức đoán được tâm tư của Hạ Hân Di, vừa nói mắt vừa liếc về phía Lý Uyên đang đi về phía phòng bếp. "Dạ, em sẽ về." Giọng Hạ Hân Di lập tức cụp xuống. "Vậy tỷ ăn cơm ngon nhé, ngủ sớm một chút." "Ừ, chị cúp máy đây." Hạ Thanh Ninh cúp điện thoại xong, nhìn Lý Uyên đang lục tung trong bếp. "Cái gì ăn cũng không có, hoa quả cũng không nốt." Lý Uyên quay đầu liếc nhìn Hạ Thanh Ninh, có chút bất lực. Vốn định làm cho nàng chút gì đó ăn rồi mới về... "Lát nữa tự tôi gọi đồ ăn ngoài mua chút trái cây là được, tôi buổi tối không quen ăn cơm." Lý Uyên nhìn nữ tổng giám đốc đang hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh này, đột nhiên cảm thấy nàng có chút đáng thương. Cả ngày bận đến bữa tối cũng không kịp ăn. Nhưng câu nói tiếp theo của Hạ Thanh Ninh, lại trực tiếp khiến ý nghĩ này của Lý Uyên tan thành mây khói. "Bình thường thì thầy thuốc gia đình cùng a di sẽ căn cứ vào tình trạng cơ thể của tôi, mà làm canh dinh dưỡng." Hạ Thanh Ninh vừa nói xong, câu nói tiếp theo của Lý Uyên lập tức nghẹn lại. "Sao, muội muội tôi không có mang cho anh nếm thử sao?" Hạ Thanh Ninh thấy vẻ mặt của Lý Uyên, lập tức cười lạnh một tiếng. Lý Uyên nhớ tới buổi sáng Hạ Hân Di đúng là có mang theo một chén canh dinh dưỡng nhỏ... "Nàng nhất định có nói muốn dẫn anh về gặp tôi đúng không?" Thấy Lý Uyên không nói gì, Hạ Thanh Ninh tiếp tục cười lạnh nói. Giọng điệu lạnh lùng, không nghe ra quá nhiều cảm xúc khác... "Nàng từ nhỏ đến lớn đều là như vậy, có đồ tốt luôn muốn chia sẻ cho tôi trước, để tôi biết." Khi nói đến đây, biểu cảm trên mặt Hạ Thanh Ninh lại có một chút dịu dàng. Lý Uyên tự nhiên biết Hạ Thanh Ninh đang nói về Hạ Hân Di... Lúc này hắn hoàn toàn không dám hé răng nửa lời... Nhưng nhìn Hạ Thanh Ninh, Lý Uyên trong lòng dâng lên một nỗi áy náy. Chỉ sợ giờ phút này trong lòng Hạ Thanh Ninh cũng xoắn xuýt và áp lực không kém gì hắn. Dù sao cũng là em gái mà mình cưng chiều từ nhỏ đến lớn. Là tác thành cho nàng và Lý Uyên, từ nay về sau coi Lý Uyên như em rể? Hay là chia rẽ các nàng, mình đến... Dù làm thế nào, thân là chị gái như nàng đều không biết phải xử sự ra sao... Hạ Thanh Ninh trong lòng rất đau khổ. Nếu như không có mối quan hệ với Hạ Hân Di, dù Lý Uyên có thêm bao nhiêu hồng nhan tri kỷ nàng cũng tuyệt đối không sợ. Đồ vật nàng muốn có, không ai có thể cướp khỏi tay nàng. Nhưng hết lần này đến lần khác, đó lại là muội muội ruột thịt... Người em gái mà nàng yêu thương nhất... "Trước đây tôi thật sự không biết các người là chị em... " Lý Uyên nhìn Hạ Thanh Ninh định giải thích. Trong lòng đã nguyền rủa cái hệ thống khốn kiếp này một trăm lần. "Mày làm lớn chuyện như vậy, lúc đó không nghĩ đến hậu quả sao... ? !" "Hệ thống chỉ tạo ra các cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên giữa ký chủ và những nữ tử có điều kiện phù hợp nhất, không hề xem xét thân phận và mối quan hệ của các nàng." Cái giọng máy móc của hệ thống khiến Lý Uyên muốn chửi mẹ một trận. "Mày gây ra cái họa lớn như vậy, kết quả để tao phải giải quyết hậu quả!?" "Vậy bây giờ thì sao? Anh đã biết rồi, anh sẽ chọn như thế nào?" Hạ Thanh Ninh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Lý Uyên, giọng điệu đột nhiên có chút run rẩy. Hiện tại... Hiện tại hắn cũng không biết phải làm sao nữa! Chọn Hạ Hân Di? Vậy sau này hai người bọn họ làm sao đối diện với chị vợ là Hạ Thanh Ninh đây... Với lại chuyện của nàng và Hạ Thanh Ninh cũng chưa chắc giấu được... Chọn Hạ Thanh Ninh? Cái đó càng không thể, Hạ Hân Di hắn đánh chết cũng không buông tay được... Chẳng lẽ lại muốn để Hạ Thanh Ninh và Hạ Hân Di, giống Hàn Hiểu Hiểu và Trần Mặc Mặc, tiếp nhận hắn và mối quan hệ của cả ba, rồi chung sống hòa bình?! Cái ý nghĩ cầm thú còn hơn cầm thú này vừa xuất hiện, chính Lý Uyên cũng giật mình kinh hãi... "Từ nhỏ đến lớn, đồ vật mà Hạ Thanh Ninh ta muốn cướp, chưa có lần nào thất bại cả." Ánh mắt Hạ Thanh Ninh nhìn Lý Uyên đột nhiên trở nên sắc bén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận