Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 578: Ngươi không biết bọn hắn chân chính quan hệ a

"Việc ở viện nghiên cứu có thể chậm một ngày cũng không sao." Lâm Diệc Nhã ngẩng đầu nhìn Trương Duyệt Hân. Vẻ mặt và ánh mắt đều đặc biệt phức tạp. "Nhã Nhã tỷ, sao ánh mắt tỷ nhìn em kỳ lạ vậy?" Trương Duyệt Hân tiến lại ngồi xuống bên cạnh Lâm Diệc Nhã. Lâm Diệc Nhã nghe vậy không trả lời, mà cứ nhìn chằm chằm Trương Duyệt Hân rất lâu. Đến nỗi Trương Duyệt Hân thấy mà hơi sợ hãi trong lòng... "Nhã Nhã tỷ, tỷ, tỷ không sao chứ?" Trương Duyệt Hân đưa tay lên trán Lâm Diệc Nhã thăm dò một chút, cẩn thận từng li từng tí hỏi. "Ta không sao." Lâm Diệc Nhã nhẹ nhàng đẩy tay Trương Duyệt Hân ra, rồi miễn cưỡng cười với nàng. "Lần này ngươi mang người về là để nói chuyện kết hôn với ba mẹ sao?" Lâm Diệc Nhã thu lại ánh mắt nhìn ly trà Vương dì vừa pha trên bàn. Trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng trống trải và xoắn xuýt. "Không phải đâu, Nhã Nhã tỷ tuyệt đối đừng nói chuyện này với ba mẹ em nhé." Trương Duyệt Hân nghe xong, vẻ mặt càng thêm hoảng hốt. Lâm Diệc Nhã chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt của Trương Duyệt Hân thì sửng sốt một chút. Sau đó trong lòng không hiểu sao lại nảy sinh một cảm giác khác lạ. "Vậy ngươi dẫn hắn về làm gì?" Lâm Diệc Nhã lập tức hỏi tới. "Hắn chưa từng đến Bắc Kinh, em chỉ là dẫn hắn tới chơi thôi." Trương Duyệt Hân hơi do dự trả lời. Tình hình thực tế thì khẳng định không thể nói. "Chỉ vậy thôi sao?" Lâm Diệc Nhã có chút ngạc nhiên nhìn Trương Duyệt Hân, rồi lại nhìn sang Lý Uyên và Kỷ Ôn Ngôn vừa ăn cơm xong đi tới. Chỉ là khi thấy Kỷ Ôn Ngôn và Lý Uyên đi tới cùng nhau, lông mày Lâm Diệc Nhã lập tức nhíu lại. Mặc dù hai người không hề có bất kỳ sự tiếp xúc thân thể nào, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn nhau. Nhưng Lâm Diệc Nhã vẫn rất nhạy bén phát giác giữa Lý Uyên và Kỷ Ôn Ngôn có lẽ có mối quan hệ không tầm thường. Điều này khiến trong lòng nàng bỗng dưng sinh ra cảnh giác với Trương Duyệt Hân. Lý Uyên vốn không muốn tới. Nhưng nếu cố ý tránh mặt Lâm Diệc Nhã, lại có vẻ quá gượng ép. Quá dễ dàng để Kỷ Ôn Ngôn tên yêu quái này đoán ra. Cũng chỉ có thể kiên trì cùng Kỷ Ôn Ngôn đến cạnh ghế sofa nơi Lâm Diệc Nhã và Trương Duyệt Hân đang ngồi. Nhưng lại bị Lâm Diệc Nhã phát hiện ra sự bất thường giữa hắn và Kỷ Ôn Ngôn... "Nhã Nhã tỷ, hôm nay tỷ không về viện nghiên cứu sao?" Trương Duyệt Hân không quá chú ý đến Lý Uyên và Kỷ Ôn Ngôn. Nhiệm vụ hàng đầu của nàng hiện tại là lừa gạt Lâm Diệc Nhã qua chuyện. "Ừ, ta định ngủ lại chỗ ngươi." Lâm Diệc Nhã thu ánh mắt từ người Kỷ Ôn Ngôn, nhìn về phía Trương Duyệt Hân. Trương Duyệt Hân nghe xong thì lập tức sững sờ. Nếu là trước kia, nàng nhất định đã vui mừng khôn xiết rồi, nhưng bây giờ... "Phòng khách ở lầu hai hết rồi, em ngủ ở lầu ba là được." Không đợi Trương Duyệt Hân lấy lý do hết phòng để từ chối, Lâm Diệc Nhã đã chặn trước mọi đường lui. Nàng cũng không biết vì sao mình muốn ngủ lại đây. Tóm lại, lúc vừa thấy Lý Uyên, trong đầu nàng liên tục có một giọng nói bảo nàng ở lại. Còn Vương dì luôn để ý mọi chuyện, vừa nghe xong liền vui vẻ nhướng mày. Vội vàng lên lầu thu dọn một phòng khách. Trước khi lên lầu, vẫn không quên quay lại báo với Trương Duyệt Hân và Lâm Diệc Nhã. Lúc này Trương Duyệt Hân là hoàn toàn hết cách. Nhất thời không biết nên nói gì... "Sao thế, dường như ngươi không hoan nghênh ta đến đây?" Thấy Trương Duyệt Hân đột nhiên im lặng, Lâm Diệc Nhã nhíu mày. "Không, không có, em sợ Nhã Nhã tỷ vì chuyện của em mà lỡ mất dự án của mình." Trương Duyệt Hân chỉ có thể miễn cưỡng cười gượng. Bầu không khí giữa bốn người lập tức lâm vào yên lặng quỷ dị. "Hoa quả đâu, ta đi rửa rồi ướp lạnh." Lý Uyên thấy không khí có chút không ổn, lập tức đứng lên nhìn Trương Duyệt Hân hỏi. "Ở trong tủ lạnh phòng bếp." Trương Duyệt Hân chỉ tay về phía nhà bếp. Nhưng lập tức hiểu ý của Lý Uyên, liền vội vàng đi theo. "Em đi cùng anh, anh không biết Nhã Nhã tỷ thích ăn loại quả gì." Lý Uyên gật đầu, rồi cùng Trương Duyệt Hân trực tiếp đi vào nhà bếp. Chỉ còn lại Kỷ Ôn Ngôn và Lâm Diệc Nhã hai người đang nghi kỵ nhau ở phòng khách. "Cô đây, Nhã Nhã tỷ lai lịch gì?" Vào bếp, Lý Uyên đóng cửa lại chuẩn bị moi móc chút thông tin từ Trương Duyệt Hân. "Sau khi tốt nghiệp chị ấy liền trực tiếp vào viện nghiên cứu, gần đây đang bận một dự án, em cũng không biết vì sao đột nhiên chị ấy lại về." Trương Duyệt Hân vẻ mặt đau khổ, có chút bất lực. Lý Uyên thấy vậy lập tức kéo tay Trương Duyệt Hân, xoa xoa đầu nàng. "Không sao đâu, dù thế nào anh cũng sẽ ở bên cạnh em." Động tác và lời nói của Lý Uyên giống như có ma lực. Khiến Trương Duyệt Hân đang lo lắng bất an lập tức bình tĩnh lại. Trương Duyệt Hân ngẩng đầu nhìn Lý Uyên một cái rồi trực tiếp vòng tay ôm lấy Lý Uyên vùi đầu vào ngực hắn. Lý Uyên cũng thuận thế ôm lấy Trương Duyệt Hân. Tay vẫn như bản năng mà đưa vào... Đến khi Trương Duyệt Hân đỏ bừng cả mặt, cơ hồ đứng không vững, Lý Uyên mới chậm rãi rút tay ra. "Ra ngoài đi, lát nữa các nàng lại đến tìm hai ta bây giờ." Lý Uyên xoa xoa tóc Trương Duyệt Hân. "Ừ..." Trương Duyệt Hân đỏ mặt đáp, rồi chậm rãi rời khỏi lồng ngực Lý Uyên, có chút không nỡ. "Anh đã nói sẽ luôn ở bên em, vậy anh có thể ở Bắc Kinh tiếp tục chờ em không?" Sau khi rời khỏi Lý Uyên, Trương Duyệt Hân đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt trong veo như trẻ con nhìn Lý Uyên. Lý Uyên nghe xong, trong lòng chợt nảy lên... "Bắc Kinh nguy hiểm quá, anh đưa em về Thượng Hải." Lý Uyên có chút chột dạ véo má Trương Duyệt Hân. "Không được, Thượng Hải có nhiều bạn gái cũ của anh thế, em đi rồi nhất định sẽ bị hắt hủi đến chết mất." Trương Duyệt Hân nghe xong, lập tức lắc đầu. Nhưng nói xong lại nghĩ đến điều gì đó, nhíu mày. Xem tình hình hiện tại thì, Bắc Kinh cũng chẳng khá khẩm gì hơn... "Thôi vậy, chuyện sau này rồi tính..." Trương Duyệt Hân cam chịu thở dài. Hai người nhanh chóng lấy trái cây từ trong tủ lạnh ra bắt đầu rửa. "Nghe Hân Hân nói cậu là người Thượng Hải sao?" Trong phòng khách, Lâm Diệc Nhã nhìn Kỷ Ôn Ngôn chậm rãi lên tiếng hỏi. Bằng trực giác của phụ nữ, nàng mơ hồ cảm nhận được người phụ nữ trước mặt này có mối quan hệ mập mờ với Lý Uyên. Nhưng tại sao Trương Duyệt Hân lại cho cô ta vào ở, Lâm Diệc Nhã rất hoang mang. Chẳng lẽ là em gái ruột của hắn? "Phải, sinh ra ở Thượng Hải, lớn lên ở Thượng Hải." Kỷ Ôn Ngôn cũng đang quan sát nhất cử nhất động của Lâm Diệc Nhã. Trực giác phụ nữ cũng khiến cô nghi ngờ Lâm Diệc Nhã có mối quan hệ vi diệu nào đó với Lý Uyên. Nhưng tạm thời vẫn chưa có bằng chứng thực sự hữu hiệu. Không khí giữa hai người trở nên rất vi diệu... "Hân Hân từ trước đến nay chưa từng nói với tôi là cô ấy có bạn ở Thượng Hải." Lâm Diệc Nhã vòng vo dò hỏi về mối quan hệ giữa Kỷ Ôn Ngôn với Lý Uyên hoặc với Trương Duyệt Hân. "Vậy chắc là cô ấy cũng không nói cho chị biết về quan hệ thật sự của hai người họ rồi?" Kỷ Ôn Ngôn không trả lời Lâm Diệc Nhã, mà đột nhiên bất ngờ thốt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận