Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 418: Hàn Hiểu Hiểu đã đến chiến trường

Xung quanh tất cả các bạn học đều đang xem náo nhiệt, ánh mắt lia qua lia lại trên người Lý Uyên, Tô Dạng, Hạ Hân Di, Trầm Thông, Cao Văn Khang. Chỉ cảm thấy tim đã nhanh không chịu nổi… Mấy năm qua họp lớp đều gió êm sóng lặng, lần này có phải là quá kích thích rồi không? Vốn dĩ mọi người còn chuẩn bị sau khi ăn cơm xong sẽ đi thẳng đến địa điểm hoạt động. Nhưng tình huống bây giờ thế này thì ai cũng không dám đứng ra nói câu nào… Chỉ có sự kinh hãi không lời… Mấy người lớp trưởng thì càng thêm rối bời. Tình huống của Tô Dạng và Hạ Hân Di như thế nào thì mấy người lớp trưởng đều biết một chút. Hai người này không chỉ xinh đẹp như hoa đơn thuần, mà gia đình phía sau cũng không phải người bình thường có thể so sánh. Hai thiên chi kiêu nữ như vậy, lại cùng thích một người đàn ông… Mà người đó lại là một tiểu ca đưa thức ăn ngoài…
"Buổi chiều ngươi còn đi đưa thức ăn ngoài không?" Hạ Hân Di kéo tay Lý Uyên hỏi. Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di một chút, rồi lại nhìn Tô Dạng. Món thức ăn ngoài này còn đưa được không đây…? Cũng không thể mang theo hai người đi đưa cùng chứ…? "Trước không đưa, hôm nay kiếm được không sai biệt lắm rồi…" Lý Uyên lắc đầu. Hôm nay kiếm được cả tháng lương, có thể an tâm nghỉ ngơi một chút… "Vậy a, vậy chúng ta về nhà sao? Ta không muốn tham gia cái buổi họp lớp này…" Hạ Hân Di khéo léo gật đầu. Buổi họp lớp này giống như lại làm cho nàng có thêm một tình địch… "Trước kia ngươi không phải hay nói muốn đi Disney sao? Vừa vặn hôm nay rảnh rỗi." Lý Uyên nói xong vô ý thức đưa tay xoa đầu Hạ Hân Di. Động tác này khiến Tô Dạng mắt trong nháy mắt trì trệ… Khỏa tâm treo lơ lửng từ khi Hạ Hân Di xuất hiện tại phòng, trong nháy mắt chìm xuống một chút… "Tô… Tô Tô đi không?" Lý Uyên thấy sắc mặt Tô Dạng có vẻ khó coi, lập tức nhìn mắt nàng bổ sung thêm một câu. Tô Dạng nghe xong, trên mặt trong nháy mắt hiện lên một tia kinh hỉ. Hắn vẫn giống như trước kia, gọi mình là Tô Tô…
"Tô Tô ngày mai muốn xuất ngoại, buổi chiều chắc hẳn nàng có rất nhiều đồ cần phải thu dọn." Hạ Hân Di nghe Lý Uyên nói xong, vốn còn muốn vui mừng nhảy cẫng lên tại chỗ… Nhưng nghe nói muốn dẫn theo cả Tô Dạng… Lập tức tức đến mức hai má phồng lên, nhìn Tô Dạng một bộ oán hận nói. "Ta đi." Tô Dạng vốn còn muốn thận trọng một chút, nhưng nghe Lý Uyên nói trực tiếp trả lời… "Ta tạm thời không xuất ngoại, ngày mai đi làm gia hạn thời hạn." Tô Dạng nói xong liếc nhìn Hạ Hân Di. Câu nói này không nói thẳng không xuất ngoại, xem như bồi thường mình một chút căng thẳng. Câu nói vừa rồi của Hạ Hân Di đã khơi dậy một chút ý chí chiến đấu của nàng… Tô Dạng từ nhỏ đến lớn bất kể phương diện nào, chỉ cần mình có tâm đi tranh đoạt, chưa từng thua ai. Hạ Hân Di không hề yếu thế mà đối mặt với Tô Dạng, nàng tựa hồ liệu trước được quyết định của Tô Dạng… Không có một chút gì bất ngờ… Nàng tuyệt không cảm thấy mình đã khơi dậy ý chí thắng bại của Tô Dạng, mà là mặc kệ mình nói như thế nào, dù có quỳ xuống cầu xin nàng… thì nàng vốn dĩ cũng sẽ không xuất ngoại.
Trước đó, chẳng phải mấy bạn gái cũ cũng như thế sao? căn bản không ngăn cản được một chút nào! Ngay cả Tần Mặc Diễm, người lúc đầu còn lớn tiếng muốn đánh muốn giết Lý Uyên, muốn băm hắn thành thịt vụn, hiện tại cũng không dám lớn tiếng với Lý Uyên. Mặc dù tính cách nàng không thể giống như Trần Mặc Mặc, một người Phật hệ… Nhưng nàng không còn quan tâm đến việc đã có hoặc còn bao nhiêu bạn gái cũ nữa… Điều nàng muốn làm bây giờ là củng cố địa vị của mình trong lòng Lý Uyên. "Vậy thì tốt, ta về trước thay quần áo, sau đó sẽ mang hai vị công chúa đi Disney." Lý Uyên nhìn thấy Hạ Hân Di và Tô Dạng lại bắt đầu không ai nhường ai trừng mắt với nhau… Vội vàng kéo tay hai người, hòa giải… Người xung quanh nhìn thấy Lý Uyên đồng thời kéo tay hai người, mắt đã muốn trợn lồi ra ngoài… Tên cầm thú này rốt cuộc đang làm cái gì?! Đó là hai đại giáo hoa xinh đẹp nhất trong mấy chục năm qua của trường bọn họ đấy! Là những nữ thần mà bọn họ tâm tâm niệm niệm chỉ dám thưởng thức từ xa, không dám vượt qua giới hạn!
"Ta thật sự muốn đến đâm hắn!" Đối diện với hình ảnh không hợp lẽ thường, lại khiến người ta đạo tâm tan vỡ này, phần lớn các bạn nam đã nắm chặt tay thành nắm đấm… Vốn tưởng rằng không ai xứng với hai đại giáo hoa, ai ngờ lại song song tiêu tốn như thế… Haizz, chung quy là những người gan lớn hưởng thụ trước thế giới này, bạn học nhiều năm như vậy chúng ta đến nói một câu với giáo hoa cũng không dám. Thế mà hắn… gan lớn đến độ đồng thời nắm tay hai đại giáo hoa! "Ô ô ô, hai đại giáo hoa vậy mà lại thích một tiểu ca đưa cơm ngoài, ta hết tin vào tình yêu mất rồi…" "Đây đâu phải là tiểu ca đưa cơm ngoài bình thường! Đó là tiểu ca đưa cơm ngoài biết sửa đàn piano!" "Ô ô ô, tuổi thanh xuân trong ký ức của ta, thời học sinh của ta vào hôm nay đã kết thúc hoàn toàn rồi, có lẽ ta nên chủ động hơn một chút… tuổi thanh xuân của ta chỉ còn toàn hối hận…"
Tất cả mọi người bất kể nam nữ lúc này đều có tâm trạng phức tạp chẳng khác gì mớ dây điện rối của Ấn Độ… Thậm chí không ít người cảm thấy quan điểm tình yêu của mình đã hứng chịu phải một cú sốc lớn… Còn có thể nhìn thấy Trầm Thông và Cao Văn Khang… Thôi được rồi, người gan lớn cũng có thể là người chết thảm nhất ở xã hội này… Hai người bọn họ nhìn thảm quá rồi… Từ nay về sau chắc chắn họ sẽ không đi họp lớp nữa đâu… Sau này gặp lại bạn học cũng không dám gặp mất… "Rốt cuộc thân phận của hắn là gì?" Cao Văn Khang không biết từ lúc nào đã đi đến bên cạnh Trầm Thông, mặt mày đầy bi thương nghiến răng hỏi… "Ngươi không phải thấy rồi sao, đưa cơm ngoài!" Trầm Thông một đôi mắt chăm chú nhìn Hạ Hân Di lúc này trong mắt tràn đầy yêu thương, sự đố kỵ đã sắp khiến hắn thay đổi hoàn toàn… "Không thể nào! Hắn nhất định là có bối cảnh!" Cao Văn Khang làm sao chịu tin mình thua một kẻ đưa cơm ngoài, mà còn thua một cách vô lý như vậy… Nhưng Trầm Thông không trả lời nữa. Coi như ba người Tô Dạng vừa nói chuyện với một lớp trưởng cùng lớp rồi chuẩn bị rời đi.
Nhìn ba người định đi ra ngoài, tất cả mọi người không quản hình ảnh vừa rồi vô lý thế nào, ánh mắt đều đồng loạt hiện ra vẻ không nỡ… Đây chính là giáo hoa một năm bọn họ mới có thể gặp một lần… Phần lớn mọi người đều đến họp lớp vì hai đại giáo hoa… Kết quả vừa ăn cơm xong liền bị người ta bắt cóc rồi? Mà một số nhỏ người không nỡ thì là đối với Lý Uyên… Có thể làm được như hai đại giáo hoa này, thật sự rất trâu bò, quen biết một chút tùy tiện truyền dạy cho vài điểm cũng đủ cho bọn họ hưởng thụ rồi… "Hay là chúng ta đổi địa điểm tụ họp thành Disney đi?" Thừa lúc Lý Uyên và ba người còn chưa đi, có người đột nhiên đề nghị… Mọi người lập tức mắt sáng lên… Lập tức dành cho người vừa đưa ra ý kiến một ánh mắt tán thưởng… Tiểu tử này, đầu óc thật nhanh…!
Mà lúc này, Hàn Hiểu Hiểu tay cầm một tấm ảnh chụp cô dâu đã bước vào khách sạn. Nàng chuẩn bị tìm Hạ Hân Di trước để cho nàng có sự chuẩn bị tinh thần… Đợi đến buổi tối để mọi người cùng nhìn thấy ảnh chụp cô dâu rồi tấn công nàng cùng một lúc… Chỉ là nhìn đại sảnh khách sạn mà đông nghịt người như vậy, Hàn Hiểu Hiểu nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận