Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 579: Ngươi cùng hắn là quan hệ như thế nào

Chương 579: Ngươi cùng hắn là quan hệ như thế nào
Kỷ Ôn Ngôn vừa nói ra khỏi miệng, Lâm Diệc Nhã rõ ràng ngây người.
Nàng đương nhiên biết Kỷ Ôn Ngôn nói hai người bọn họ là chỉ Lý Uyên cùng Trương Duyệt Hân.
Nhưng là hai người bọn họ không phải quan hệ bạn trai bạn gái sao?
Lời này của Kỷ Ôn Ngôn lại là ý gì?
"Lời này của ngươi có ý gì?"
Một đôi mắt của Lâm Diệc Nhã nhìn chằm chằm vào Kỷ Ôn Ngôn.
"Ngươi có phải hay không quen biết Lý Uyên?"
Ngay khi Lâm Diệc Nhã một mặt mê hoặc, đại não suy nghĩ lung tung, Kỷ Ôn Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm mặt Lâm Diệc Nhã vội vàng hỏi.
Lâm Diệc Nhã nghe xong, trên mặt hơi hoảng hốt một chút.
Nhưng vẫn không trốn qua ánh mắt của Kỷ Ôn Ngôn.
"Vừa rồi ăn cơm tại một cái bàn, tính là quen biết sao?"
Ý thức được Kỷ Ôn Ngôn cũng là kẻ đến không thiện, muốn thăm dò từ miệng mình, Lâm Diệc Nhã nhàn nhạt thu hồi vẻ mặt, nhìn Kỷ Ôn Ngôn trả lời.
"Ta nói là trước ngày hôm nay."
Phát hiện Lâm Diệc Nhã đề phòng mình, Kỷ Ôn Ngôn nhìn Lâm Diệc Nhã mỉm cười.
"Hai người các ngươi đang trò chuyện gì vậy? Trông có vẻ vui thế?"
Ngay lúc Kỷ Ôn Ngôn vốn còn muốn tiếp tục công kích nhược điểm của Lâm Diệc Nhã.
Trương Duyệt Hân và Lý Uyên đã rửa hoa quả đi tới.
Kỷ Ôn Ngôn liếc nhìn hai người, rồi nhìn Lâm Diệc Nhã, đành phải thôi.
"Sao hai người mất nửa ngày mà chỉ rửa có chút hoa quả vậy?"
Lâm Diệc Nhã nhìn qua đĩa trái cây trong tay Trương Duyệt Hân có hai quả táo, hai chùm nho, mấy quả nhãn và quả roi.
Trên mặt lộ ra vẻ cổ quái nhìn Trương Duyệt Hân và Lý Uyên.
Nhất là phát hiện tai của Trương Duyệt Hân đỏ ửng.
Lâm Diệc Nhã càng thêm hoài nghi có phải hai người họ đã làm gì đó trong bếp hay không. . .
Mà Kỷ Ôn Ngôn thì không cần đoán, chắc chắn hai người đã làm gì đó trong bếp.
Dù sao mức độ háo sắc của Lý Uyên nàng biết rõ mười mươi, cực kỳ tương xứng với bản thân mình. . .
Với lại buổi sáng, vết tích trên người Trương Duyệt Hân vẫn còn rõ ràng trước mắt.
"Ta, ta. . ."
Từ nhỏ không quen nói dối với Lâm Diệc Nhã, Trương Duyệt Hân bị Lâm Diệc Nhã hỏi vậy, trong nháy mắt liền có chút không biết nên trả lời thế nào.
"Vừa rồi bụng nàng không được thoải mái, ta xoa cho nàng."
Lý Uyên thấy Trương Duyệt Hân ấp úng không nói ra lời, liền lập tức thay nàng trả lời. . .
"Có thể là ăn hỏng bụng. . ."
Lâm Diệc Nhã nghe xong, dù biết đây rất có thể là nói dối, nhưng cũng không tiện hỏi tiếp.
Kỷ Ôn Ngôn thì lập tức hồi tưởng lại toàn bộ những chuyện Lý Uyên và Trương Duyệt Hân vừa làm trong đầu. . .
Gò má của nàng, người cực kỳ mẫn cảm, lập tức hơi đỏ lên. . . Hai chân khép lại một chút. . .
"Chị Nhã Nhã thích nhất quả roi, ăn nhanh đi."
Trương Duyệt Hân liếc nhìn Lý Uyên đã giúp mình giải vây, để phòng Lâm Diệc Nhã hỏi thêm, lập tức lấy một quả roi nhét vào tay Lâm Diệc Nhã, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lâm Diệc Nhã.
"Chị Nhã Nhã, ngày mai chị về viện nghiên cứu phải không? Em nhờ dì Vương sáng mai làm cho chị chút trác tương miến mang đến viện nghiên cứu ăn."
Trương Duyệt Hân kéo tay Lâm Diệc Nhã, mặt thân mật nói.
"Ngày mai chưa chắc."
Lâm Diệc Nhã vừa bóc vỏ quả roi vừa đáp một câu.
Ánh mắt vô tình hay cố ý liếc qua Lý Uyên.
"A?"
Trương Duyệt Hân nghe xong lập tức có chút bối rối.
Lúc trước, khi Lâm Diệc Nhã bận dự án, dù người nhà gọi thế nào, nàng cũng chỉ ăn tối rồi ở lại một đêm, sáng hôm sau sẽ chạy thẳng về viện nghiên cứu.
Hai năm trước, tuổi ba mươi đều như vậy. . .
"Chị Nhã Nhã, không phải dự án của chị đang ở giai đoạn mấu chốt nhất sao? Đừng vì chút chuyện nhỏ của em mà chậm trễ."
Trương Duyệt Hân lập tức một mặt lo lắng nói.
Đổi thành trước kia, có thể ở bên Lâm Diệc Nhã, người thân như tỷ muội, thêm hai ngày, cô 100% đồng ý.
Nhưng bây giờ cô chỉ mong Lâm Diệc Nhã quay về viện nghiên cứu ngay lập tức. . .
Nếu Lâm Diệc Nhã biết chuyện quan hệ của mình và Lý Uyên, chuyện quan hệ giữa Lý Uyên và Kỷ Ôn Ngôn. . .
Cô cũng không biết mình sẽ phải đối diện với cơn sóng gió lớn thế nào!
Với lại ngày mai Trương Lam Lam, Ôn Ngữ Diễm và Tưởng Tú Quân sẽ đến nhà cô ăn cơm. . .
Cái cảnh tượng đó, chính cô cũng không dám tưởng tượng!
Sao có thể để Lâm Diệc Nhã thấy được!
"Không sao, năm ngoái đã có hai sinh viên tốt nghiệp ưu tú của Bắc Đại Thanh Hoa tự làm được rồi, có họ, chị đi một hai ngày cũng không có gì đáng ngại."
Lâm Diệc Nhã nhìn Trương Duyệt Hân, luôn cảm thấy cô đang đuổi mình đi thì phải. . .
"À, vậy hả."
Trương Duyệt Hân nghe xong, đã gần khóc. . .
Nếu tối mai Lâm Diệc Nhã còn chưa đi, mà gặp Trương Lam Lam, vậy thì. . .
Thà để thế giới diệt vong còn hơn. . .
"Sao vậy? Em có tâm sự à?"
Lâm Diệc Nhã thấy sắc mặt Trương Duyệt Hân đột nhiên có chút không đúng, liền nhìn cô hỏi.
"Không, em không sao, em sợ chị Nhã Nhã vì em mà lỡ dở việc riêng. . ."
Trương Duyệt Hân miễn cưỡng cười. . .
"Không trễ đâu, hai chị em mình lâu vậy không gặp, em lại dẫn theo một người đàn ông về nhà lần đầu tiên, chị làm chị phải xem xét kỹ càng chứ?"
Lâm Diệc Nhã đưa tay kéo tay Trương Duyệt Hân.
Ánh mắt liếc nhìn Lý Uyên đang ngồi đối diện, cách một khoảng với Kỷ Ôn Ngôn.
Cảm thấy ánh mắt Lâm Diệc Nhã mơ hồ nhìn mình,
Lý Uyên trong lòng thầm kêu khổ, hoàn toàn không dám đối diện với nàng.
Nếu Trương Duyệt Hân biết quan hệ giữa hắn và Lâm Diệc Nhã.
Nhỡ cô nàng nghĩ quẩn, rất có thể thừa lúc hắn ngủ mà lấy dao xử hắn luôn ấy chứ. . .
"Vậy cũng được."
Trương Duyệt Hân thấy Lâm Diệc Nhã nói vậy, cũng đành tạm thời gác lại, chờ ngày mai nghĩ cách.
"Sao trước đây em không nói với chị là em còn có người bạn tốt ở Thượng Hải?"
Lâm Diệc Nhã thấy Trương Duyệt Hân không xoắn xuýt nữa, liền đổi chủ đề nhìn về phía Kỷ Ôn Ngôn.
Trương Duyệt Hân không bao giờ dẫn bạn bè bình thường về nhà, chứ đừng nói là về nhà.
Cho nên vấn đề này của Lâm Diệc Nhã đối với Trương Duyệt Hân vẫn là một sự đả kích nhỏ. . .
Vốn là một tình địch khiến người khác chán ghét, lại bị người ta hiểu lầm thành bạn tốt của mình.
Quan trọng là cô không thể phủ nhận. . .
"Là mấy ngày trước đi Thượng Hải cùng ông nội hội chẩn, gặp ở bệnh viện rất hợp ý. . . Sở thích cũng gần giống nhau. . ."
Trương Duyệt Hân cố gắng giải thích.
Lời này rơi vào tai Kỷ Ôn Ngôn, khiến cô muốn cười. . .
Đôi mắt ngập nước mang theo từng tia tình ý lập tức nhìn về phía Lý Uyên.
Thấy Trương Duyệt Hân nói vậy, Lâm Diệc Nhã trong lòng thả lỏng chút.
Chỉ là vừa quay đầu, đã lại thấy ánh mắt Kỷ Ôn Ngôn đang nhìn chằm chằm Lý Uyên.
"Nàng cũng chưa từng đến Bắc Kinh, lần này tiện đến chơi hai ngày, nhưng ngày mai sẽ phải về Thượng Hải."
Trương Duyệt Hân cũng thấy hành động của Kỷ Ôn Ngôn, trong lòng rùng mình rồi nói ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận