Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 378: Tần Diêm Vương cũng có chuyện nhờ người một ngày

Ba mỹ nữ tuyệt sắc đứng thành hàng đi lên phía trước, đi ngang qua người khác đã đủ no mắt, thỏa mãn ngắm nhìn một hồi. Nhưng thấy Hàn Hiểu Hiểu biểu tình có vẻ hơi không đúng, nhất là Tần Mặc Diễm - vị Diêm Vương này cũng ở đây. Cũng không ai dám lên tiếng chào hỏi. Tống Vân Hi có chút kỳ lạ liếc nhìn phía sau lưng Hàn Hiểu Hiểu. Người phụ nữ này hình như ngay từ đầu xuất hiện đã mang một mối ác ý khó hiểu với mình. Mặc dù cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng trong đầu bây giờ toàn là những tiêu bản nên Tống Vân Hi không nghĩ nhiều. Chỉ cho rằng nàng ta đang quan tâm đồng nghiệp của mình thôi. Sau khi vào văn phòng khoa kỹ thuật, Tần Mặc Diễm ngồi vào trước máy tính, rất thành thạo bắt đầu mô phỏng văn kiện. Tống Vân Hi không hề quan tâm Tần Mặc Diễm đang viết cái gì, ánh mắt một mực quan sát xung quanh, cố gắng tìm ra dấu vết liên quan đến Lý Uyên. Hàn Hiểu Hiểu đứng sau lưng Tần Mặc Diễm một mực theo dõi, muốn làm rõ rốt cuộc hai người này đang giở trò quỷ gì. Khi thấy bên trong xuất hiện tin tức của Lý Uyên, sắc mặt Hàn Hiểu Hiểu lập tức biến đổi, nhưng cũng không nói gì. Cho đến khi nhìn thấy tình trạng bệnh tình của Lý Uyên xuất hiện, Hàn Hiểu Hiểu gần như không thể bình tĩnh được. Việc Lý Uyên mắc bệnh nan y tuyệt đối không thể để những bạn gái cũ khác biết được. Nhỡ đâu mọi người đều biết, chưa biết chừng đám người kia sẽ gây ra chuyện gì. Đến lúc đó, kế hoạch vụng trộm sinh con của nàng trăm phần trăm sẽ thất bại. Cũng chỉ có Trần Mặc Mặc là không tranh giành với nàng, còn tính tình của Tần Mặc Diễm thì sẽ không tham gia vào những chuyện tranh chấp này. Về phần những người khác… Biết đâu buổi tối ngày kia Lý Uyên sẽ bị bạn gái cũ nào đó bắt cóc mang đi mất dạng thì sao. “Ngươi đang làm cái gì?!” Hàn Hiểu Hiểu lập tức hạ giọng, kéo tay Tần Mặc Diễm lại, ngăn cản nàng tiếp tục viết. Tần Mặc Diễm ngẩng đầu lên, vẫn là vẻ mặt không có chút cảm xúc nào, liếc nhìn Hàn Hiểu Hiểu. “Đều nói ái tình làm cho người ta IQ thấp đi, ta không ngờ câu nói này lại hợp với ngươi - Hàn Hiểu Hiểu.” Trên mặt Tần Mặc Diễm mặc dù không có biểu tình gì, nhưng giọng điệu trào phúng không mang tình cảm lại cực kỳ đả thương người. Hàn Hiểu Hiểu nghe xong trên mặt liền hiện lên một tia tức giận. “Tối hôm qua ngươi gọi điện thoại giọng nghẹn ngào, thật sự cho rằng không ai nghe thấy sao?” Hàn Hiểu Hiểu không hề nhường nhịn Tần Mặc Diễm. Tại chỗ phản kích ngay lập tức. “Người bình thường gặp người người sợ chân gãy cũng sẽ không ăn nói nhỏ nhẹ, nịnh bợ với người khác như Tần Diêm Vương ngươi, vậy mà vì một người đàn ông, hạ mình đi cầu cạnh người, hơn nữa còn là một người theo đuổi đã từng bị mình cự tuyệt và một người đồng học cơ hồ chưa từng nói chuyện.” Hàn Hiểu Hiểu càng nói, Tống Vân Hi càng nhìn lại. Nghe thấy những lời Hàn Hiểu Hiểu nói, trong lòng Tống Vân Hi trong nháy mắt đắc ý hơn. Tần Mặc Diễm quan tâm Lý Uyên hơn cả những gì nàng ta tưởng tượng. Cứ như vậy, giao dịch của nàng ta hẳn là sẽ không phát sinh bất kỳ vấn đề gì. Tần Mặc Diễm nghe Hàn Hiểu Hiểu nói vậy, sững người một lúc rồi lập tức quay đầu đi, không nói thêm gì nữa. Nàng không truy vấn Hàn Hiểu Hiểu vì sao nghe lén mình gọi điện thoại, cũng không phản bác điều gì. Hàn Hiểu Hiểu nhìn Tần Mặc Diễm vẫn mặt không đổi sắc tiếp tục gõ bàn phím. Còn muốn nói thêm điều gì đó. Nhưng khi nhìn Tần Mặc Diễm viết tiếp theo, há hốc miệng môi vẫn không ngăn được nàng. “Viết xong rồi, tới ký tên đóng dấu.” Tần Mặc Diễm viết xong, in ra, cũng không biết lấy ra từ đâu một hộp mực dấu. Nàng rõ ràng, những hình thức kỳ lạ này đối với loại người như Tống Vân Hi có tính chế ước tự nhiên. Tựa như nhân vật chính hoạt hình khi phóng đại chiêu thức trước đó hô to tên kỹ năng sẽ tăng thêm sát thương vậy. Đây là điều cực hạn mà Tần Mặc Diễm có thể làm, nàng cũng biết cho dù mình lựa chọn không cần tài nguyên y liệu của Tống Vân Hi, thì sớm muộn Tống Vân Hi cũng sẽ tìm đến Lý Uyên. Nhìn Tần Mặc Diễm chuẩn bị đầy đủ, lông mày Tống Vân Hi hơi nhíu lại. “Vì sao phải phiền phức như vậy?” Nhưng Tần Mặc Diễm giống như không nghe thấy Tống Vân Hi nói, trực tiếp đặt hai tờ giấy A4 cùng hộp mực đóng dấu xuống trước mặt Tống Vân Hi. Tống Vân Hi liếc qua, mặc dù cảm thấy có chút kỳ lạ về những yêu cầu bí mật tình trạng bệnh của Lý Uyên bên trong. Nhưng vẫn rất nhanh ký tên và đóng dấu vân tay. Làm xong hết thảy những chuyện này, hai bên đều rất hài lòng. Tống Vân Hi nhìn Tần Mặc Diễm, đợi nàng dẫn mình đi gặp con chuột kia. Tần Mặc Diễm nhìn về phía Hàn Hiểu Hiểu. Hàn Hiểu Hiểu nhìn Tần Mặc Diễm, rồi lại liếc nhìn Tống Vân Hi, tuy có chút không cam tâm, nhưng vẫn chậm rãi lấy điện thoại di động ra bấm số Lý Uyên. “Nếu ngươi có thời gian rảnh, hôm nay đến Cục thành phố một chuyến.” Lý Uyên nghe thấy giọng Hàn Hiểu Hiểu, một mặt mờ mịt. Mấy phút trước nàng còn đang cảnh cáo mình nhất định đừng tới Cục thành phố. “Không cần vội, tan tầm ta sẽ đến đón ngươi, buổi trưa ta có việc không đi được.” “Được.” Vừa nhận được điện thoại của Hạ Thanh Ninh hẹn buổi trưa đến Hạ Thị tập đoàn ăn cơm, Lý Uyên còn chưa nghĩ ra lý do gì để từ chối thì Hàn Hiểu Hiểu đã cúp máy ngay. Lý Uyên có chút kỳ lạ liếc nhìn điện thoại, trời đang nóng lại đột nhiên cảm thấy sau lưng ẩn ẩn có chút lạnh lẽo. Chỉ có điều thời gian không cho phép hắn nghĩ nhiều, thu điện thoại rồi chạy nhanh đến trạm trung chuyển nhanh. “Ta đi ăn cơm, chiều lại tới tiếp tục giao hàng.” Đến trạm trung chuyển nhanh, Lý Uyên đặt chìa khóa xe lên bàn, nói với cô gái lễ tân. Cô lễ tân nhìn thấy Lý Uyên trong nháy mắt, mắt liền sáng lên. Sau đó lập tức chạy ra ngoài xem thùng xe ba bánh trống trơn, quả thực là giật mình kinh hãi. “Ngươi… Ngươi đã giao nhiều hàng chuyển phát nhanh đi đâu rồi…?” Xem xong, cô lễ tân chạy chậm vào trong, trên mặt rõ ràng mang theo hoảng loạn. “Đều giao xong cả rồi, không tin cô tùy tiện gọi vài cuộc điện thoại hỏi thử, chìa khóa xe trả ta đi, ta về ăn cơm đây.” Lý Uyên nói xong liền đưa tay về phía cô lễ tân. “Sao có thể chứ?” Cô lễ tân rõ ràng không tin những lời Lý Uyên nói. Một mình hắn mà có thể giao hết lượng hàng của ba bốn người trong hai ba ngày, nếu đổi lại là ai thì đều khó có khả năng tin được. Sau khi Lý Uyên giải thích một hồi, thêm vào đó rút ngay mấy số điện thoại của khách gọi xác minh một lần. Cô ấy mới vẻ mặt không thể tin được thả Lý Uyên đi. Mất không ít thời gian Lý Uyên nhận chìa khóa xe rồi nhanh chóng lên chiếc Lamborghini Urus. Một cú drift tại chỗ 180 độ rồi quay đầu xe trực tiếp khiến cô lễ tân đứng ngây người. Lúc đầu trong lòng cô còn đoán xe có phải là Lý Uyên thuê hay không. Nhưng khi thấy màn thao tác này, kỹ thuật lái xe còn khoa trương hơn cả tay đua chuyên nghiệp thì trực tiếp loại bỏ hoàn toàn suy nghĩ đó của cô. Hơn nữa xe đi thuê thì làm gì ai dám liều mạng như hắn. Nghĩ thông suốt điều này, cô lễ tân nhìn phía đuôi xe Lý Uyên đang rời đi, hai mắt lập tức sáng lấp lánh. Lý Uyên trên đường về Hạ Thị tập đoàn gần như không có lúc nào ngơi nghỉ các thông báo tin nhắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận