Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 398: Hạ Thanh Ninh ăn giấm

Chương 398: Hạ Thanh Ninh ghen tuông Cô bé nghe vậy liền ngẩng đầu, đôi mắt to sáng ngời có thần nhìn cô nhân viên lễ tân. Rồi bé đưa bàn tay nhỏ trắng nõn ra, an ủi sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ lạ. Người phụ nữ nghe vậy vẫn không đáp lại, chỉ là ôm cô bé vào lòng chặt hơn một chút.
"Niệm Niệm đói bụng không?"
Sau hai giây, người phụ nữ mới chậm rãi mở miệng, trong giọng nói chất chứa những cảm xúc khó tả. Cô bé nghe xong liền lắc đầu lia lịa như đánh trống.
"Niệm Niệm không đói bụng, Niệm Niệm muốn chờ ba ba."
Người phụ nữ có chút vui mừng sờ đầu Hứa Niệm Niệm. "Tối đến mụ mụ dẫn con đi ăn KFC."
"Tốt."
Mắt Hứa Niệm Niệm sáng lên, vui vẻ ôm mặt người phụ nữ hôn một cái. Ba ba? ! Cô lễ tân nghe xong, trong nháy mắt liền ngẩn người. Trong đầu cô trong nháy mắt liền tự dựng lên một màn kịch người phụ nữ xinh đẹp muốn dẫn con cái đi tranh giành tình cảm, lại bị phú nhị đại vô tình vứt bỏ... Có thể... có thể người phụ nữ này xinh đẹp quá rồi, người như vậy sao lại rơi vào hoàn cảnh như thế? ! Trong lòng cô lễ tân ngổn ngang cảm xúc... Đến người phụ nữ như vậy cũng bị đàn ông bỏ rơi, quả nhiên tất cả đàn ông đều là loại cặn bã tham mới nới cũ...! Chỉ một câu xưng hô này, Lý Uyên trong lòng cô lễ tân đã bị đánh dấu là một tên cặn bã...! Dù sao tên cặn bã Lý Uyên tự nhận... nhưng chuyện bỏ vợ bỏ con, loại hành vi không bằng cầm thú thì hắn không thừa nhận... !
"Tỷ à, sao tỷ lại nghĩ quẩn vậy?" Cô lễ tân nhìn hai người, lại thở dài... "Xinh đẹp như vậy, muốn tìm người đàn ông nào mà chẳng được? Lương một năm trăm vạn ngàn vạn, dù có mang theo con, thì vẫn không phải là tha hồ lựa chọn à? Làm gì phải tự treo cổ vào một tên cặn bã, nếu ta mà được xinh đẹp như chị, giờ đã muốn gì có đó... " Người phụ nữ nghe những lời bất bình thay của cô lễ tân, vẫn không hề nao núng... khiến cho cô lễ tân hận rèn sắt không thành thép, tức giận đến muốn hộc máu... "Các người đi ăn cơm đi, tôi ở đây trông, tên khốn kia nếu đến tôi đảm bảo giúp cô chặn hắn lại." Thấy hai người thật sự có vẻ định bỏ đói cả ngày, cô đành phải thỏa hiệp tức giận...
Lý Uyên cùng Hàn Hiểu Hiểu sau khi ăn cơm xong, Lý Uyên đi cùng Hàn Hiểu Hiểu một lát rồi để nàng về Cục. Còn hắn tiếp tục mở app giao đồ ăn kiếm thêm chút tuổi thọ... Khi đi ngang qua nhà hàng chủ đề thất tình của Lưu Tử Diệp, Lý Uyên đột nhiên phát hiện nhà hàng đã thay đổi cách trang trí và tên. Diện mạo nhà hàng đã rực rỡ hơn hẳn, mang lại cảm giác náo nhiệt, không còn là không khí ảm đạm như trước đây nữa. Nơi này không còn là nhà hàng thất tình của ngày xưa... Đặc biệt là trên tường bên ngoài dán một loạt chữ nghệ thuật lớn trông rất bắt mắt: "So với những câu chuyện mới, thì chuyện xưa cũ mới là lãng mạn nhất." Nhìn dòng chữ này, trong đầu Lý Uyên đột nhiên hiện lên hình ảnh Lưu Tử Diệp từ trạm giao đồ ăn đi theo hắn cùng Hạ Hân Di đến tiểu khu hồ sen... Những chuyện này quả thực rất mới... Mới đến mức có chút ly kỳ... Lý Uyên đứng bên ngoài ngắm nhìn một lúc, tiện tay chụp lại một tấm hình, nghĩ ngợi một chút vẫn là không đi vào... Đương nhiên không phải là sợ gặp lại nữ chủ quán mà xấu hổ...
Cả buổi chiều trong khung giờ cao điểm trà chiều và cơm tối, xe của Lý Uyên gần như kín hết đồ ăn. Các đồng nghiệp ai cũng đều mắt tròn mắt dẹt. Đổi là người bình thường, nhận một lúc mười mấy đơn chắc chắn sẽ trễ giờ... nhưng hắn là Lý Uyên... giao đồ ăn thần tốc, chỉ cần một đơn quá giờ thì chính là một sự sỉ nhục lớn đối với Thống Tử... Đến trưa thêm giờ tối, Lý Uyên không hề nghỉ ngơi một giây nào, trực tiếp phá kỷ lục giao đồ ăn nhanh nhất của toàn thành phố... Lý Uyên còn chưa về đến nơi, thì trưởng trạm đã nhận được cuộc gọi từ tổng bộ liên quan đến số liệu bất thường của Lý Uyên. Biết được hắn chỉ là một nhân viên giao đồ ăn làm thêm, hơn nữa trong hệ thống, ngoài vài ngày trước người này không có bất kỳ ghi chép giao hàng nào, liền liên hệ nhân viên kỹ thuật xác nhận đi xác nhận lại nhiều lần xem hệ thống có bị lỗi không, hay có ai đang chơi hack. Trưởng trạm nhìn số đơn trên máy tính mà kích động đến nỗi muốn nhảy dựng lên khỏi ghế. Khi Lý Uyên bình thản trở lại trạm, trưởng trạm đã muốn quỳ xuống trước mặt hắn...
Kiểm tra tiền lương, cộng thêm tiền thưởng của app giao đồ ăn, cộng thêm cả nhiệm vụ trị đau bụng kinh... cả ngày xuống tới cũng được mấy nghìn tệ... Thanh toán xong tiền, Lý Uyên hài lòng nhìn tuổi thọ ẩn mình tăng trưởng trên điện thoại... "Ngày mai lại đến nhé?" Thấy Lý Uyên muốn đi ngay mà không quay đầu lại, trưởng trạm lập tức gọi với theo bóng lưng của hắn... Lý Uyên khẽ gật đầu, không dừng chân lại. "Anh ơi, nhất định ngày mai phải tới nha..." Giọng trưởng trạm run rẩy...
Lý Uyên không ngừng nghỉ chạy về Hạ thị tập đoàn. Bất ngờ là Hạ Thanh Ninh hôm nay không hề gọi điện thoại cho hắn, ngược lại thì nhận được điện thoại của Thang Gia Minh. "Uyên ca xong rồi!" Thang Gia Minh vừa mở miệng câu đầu tiên đã làm Lý Uyên chấn động cả người... "Xảy ra chuyện gì?" Lý Uyên vội hỏi. "Trong Cục trời sắp sập rồi... Hiểu Hiểu tỷ muốn từ chức, mấy tên phó cục trưởng phòng ban quản lý có ngăn khuyên thế nào cũng không có tác dụng, cục trưởng Dương chết sống không chịu, Hiểu Hiểu tỷ cũng là chết sống muốn từ chức..." Thang Gia Minh giọng gấp gáp, có vẻ như rất kinh hãi... Nhưng Lý Uyên nghe xong, trong nháy mắt đã thở phào nhẹ nhõm... còn tưởng là bạn gái cũ nào tìm đến cục làm ầm lên. "Không có gì thì đừng làm loạn lên, Hiểu Hiểu là con gái vốn không thích hợp làm công tác hình sự nguy hiểm, từ chức thì từ chức, sau này anh nuôi nàng."
Lời nói của Lý Uyên khiến Thang Gia Minh có chút không biết phải trả lời sao. Vốn hắn được giao nhiệm vụ giúp đỡ khuyên nhủ Hàn Hiểu Hiểu... Mà muốn khuyên được Hàn Hiểu Hiểu nhất định phải là đại ca tốt của hắn. "Không nói chuyện với cậu nữa, tôi đang bận." Xe lái vào Hạ thị tập đoàn, Lý Uyên trực tiếp cúp điện thoại. Ngoài dự liệu, Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc đã chờ sẵn ở đại sảnh. "Tỷ của em đâu?" Lý Uyên nhìn xung quanh không thấy Hạ Thanh Ninh, lấy điện thoại ra định gọi cho Hạ Thanh Ninh, thì phát hiện sắc mặt của Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc có chút không đúng. "Sao vậy?" Lý Uyên bỏ điện thoại xuống hỏi. "Chị càng ngày càng không bình thường, hôm nay tìm em nhiều lần, dáng vẻ có vẻ kiên nhẫn, như là muốn nói gì đó mà cuối cùng lại không nói, cuối cùng lại trực tiếp đuổi em và Mặc Mặc xuống dưới..." Mặt Hạ Hân Di lộ rõ vẻ sợ hãi... "Ngày mai em cùng anh đến Tịnh An Tự mời đại sư đến trừ tà cho chị được không?" Hạ Hân Di chớp đôi mắt to nhìn Lý Uyên.
Lý Uyên trong lòng khẽ lộp bộp... Hạ Thanh Ninh là bị kích thích cái gì? Muốn nói hết với Hạ Hân Di? Nhưng sau đó hắn lại chú ý thấy Trần Mặc Mặc đi lại có chút mất tự nhiên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận