Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 487: Kỷ giáo sư là cái đồ biến thái?

"Chương 487: Kỷ giáo sư là cái đồ biến thái?"
"Là chúng ta muốn loại roi da đó sao?" Mấy nam sinh còn lại nghe xong, trực tiếp mở to hai mắt nhìn. Trong lòng tức thì không thể kiềm chế mà nảy ra một vài hình ảnh không thích hợp với trẻ con... Mặc dù ý nghĩ này đối với Kỷ giáo sư là một loại sự khinh nhờn không thể tha thứ... Thế nhưng internet phát triển hiện tại, hễ nhắc đến một thứ gì đó là không thể tránh khỏi việc sẽ hiểu sai...
"Chẳng lẽ không phải là công cụ thể phạt mới của Kỷ giáo sư sao?" Một nam sinh khác có vẻ đơn thuần hơn, sắc mặt liền thay đổi... Cứ như đã tiên đoán được việc hắn làm sai bài tập, sẽ bị Kỷ giáo sư quất roi vào người gây ra loại đau đớn đó... Những người khác nghe xong, trong nháy mắt cũng đều tái mặt... Lập tức quên sạch sành sanh những ý nghĩ dơ bẩn đó...
Mức độ ra tay nặng như thế nào của Kỷ giáo sư mọi người đều đã từng trải, thấu hiểu rất rõ... Một cái thước thôi đã đủ khiến bọn họ sợ hãi. Nếu đổi thước thành roi da... Với việc Kỷ giáo sư ra tay không hề nể tình như vậy, một roi quất xuống không phải sẽ trực tiếp da tróc thịt bong hay sao...
"Không phải... Các ngươi đang nghĩ đi đâu vậy..." Nam sinh kia vừa thấy sắc mặt trắng bệch của người xung quanh... Lập tức lên tiếng. "Ngoài roi da ra, ta còn thấy cả cái... vòng cổ..."
"Có gai..." Do dự một chút, nam sinh lại bổ sung một câu.
Ba câu nói như sét đánh bên tai, trực tiếp khiến cho tròng mắt của mấy người còn lại thiếu chút nữa lồi ra ngoài...
"Quách Bạch ngươi đừng nói bậy, cũng đừng có lấy chuyện này ra đùa, lỡ làm hỏng thanh danh của Kỷ lão sư chúng ta liều mạng với ngươi!" Ngây người hồi lâu, mới có người kịp phản ứng, túm lấy cổ áo nam sinh kia hung tợn nói... Những người khác cũng đều nhìn hắn với vẻ mặt không thiện, ý là nếu hắn dám nói thêm một câu nữa, sẽ xé miệng hắn ra...
Kỷ giáo sư trong lòng bọn họ là một sự tồn tại thuần khiết và thánh thiện nhất... Roi da... Vòng cổ... Loại đồ vật này làm sao có thể xuất hiện ở trong văn phòng của Kỷ giáo sư chứ...
"Ta thề trên trời ta thật sự không nói bậy... Hơn nữa ta từ trước đến giờ chưa từng kể với ai chuyện này, hôm nay không nhịn được mới nói với các ngươi..." Nam sinh kia bị túm lấy cổ áo tỏ vẻ mặt vô tội... Nhìn dáng vẻ thành thật của hắn, mấy người còn lại đều ngây ra...
"Thật... Thật sao?" Có người vẫn không thể tin mà hỏi một câu...
"Thiên chân vạn xác, ta bắt đầu cũng hoàn toàn không dám tin, đã phải tiêu hóa một lúc lâu..."
Những người còn lại nghe xong, trong nháy mắt im lặng...
Mấy người trong đầu chợt nhớ đến mỗi lần Kỷ giáo sư trừng phạt bọn họ, trong mắt kiểu gì cũng sẽ hiện lên một tia gì đó khiến cho bọn họ cảm thấy khó hiểu, sợ hãi và kinh dị... Bây giờ nghĩ lại ánh mắt đó... Giống như là đang hưng phấn thì phải...? ! Lẽ nào... Kỷ giáo sư, người còn xinh đẹp hơn cả tiên nữ, bí mật thật sự là một kẻ... biến thái? ! !
Bọn họ trước giờ đều cho rằng câu "Dân học thuần số học phần lớn đều có chút biến thái về mặt tâm lý" kia chỉ là một lời trêu đùa những người có tài năng và chỉ số IQ cao... Dù sao những ai có thể học thuần số học IQ kiểu gì cũng cao hơn người bình thường một chút. Mà thiên tài và người điên trên internet lại thường xuyên bị đặt chung với nhau... Nên mới có câu nói trêu chọc kia... Nhưng bây giờ... Tĩnh lặng... tĩnh lặng như chết... Mấy người chỉ cảm thấy tâm lý nhận một cú đả kích cực lớn chưa từng có... So với việc biết bạn cùng phòng mình là gay còn không khiến bọn họ bị sốc về mặt tinh thần như thế này...
"Chuyện này nếu ai nói ra, ta Triệu Minh Kiệt thực danh sẽ liều mạng với người đó." Sau một hồi im lặng đến mười mấy phút, mới có người chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo một tia hung ác, liếc nhìn mấy người xung quanh...
"Còn cần ngươi nói." Những người còn lại nghe xong liền liếc hắn một cái.
"Vậy Khương lão sư với Trầm Nguyệt Doanh có gặp chuyện gì không vậy?"
Sau khi chấp nhận sự thật rằng giáo sư của mình có lẽ có vấn đề về mặt tâm lý, một vài người lập tức nghĩ đến một chuyện... Dù sao kể từ khi Kỷ giáo sư dạy bọn họ hơn một năm nay, bọn họ chưa từng nhìn thấy loại biểu hiện kia trên mặt của Kỷ giáo sư. Hơn nữa lại còn nghỉ dạy, mọi người đều biết Kỷ giáo sư từng sốt gần 40 độ vẫn không nghỉ một buổi nào. Thế nhưng sau khi xem đoạn video kia của Khương lão sư với Trầm Nguyệt Doanh xong, Kỷ giáo sư lại trực tiếp không một chút do dự quay đầu bỏ đi, còn không lên lớp, chắc chắn là chuyện vượt quá mức tưởng tượng.
"Ta thấy cần phải nói cho các cô ấy một tiếng."
Nhưng ngay sau đó, mấy người lại nhìn nhau, bọn họ chẳng ai có phương thức liên lạc của Khương Khinh Ca với Trầm Nguyệt Doanh cả...
Mấy người lại luống cuống chân tay, vội vã đi xin số điện thoại của Trầm Nguyệt Doanh và Khương Khinh Ca... Sau khi trải qua đủ kiểu giải thích rằng bọn họ không phải đang muốn theo đuổi Trầm Nguyệt Doanh, cuối cùng cũng xin được số điện thoại của cô nàng... rồi lập tức gọi.
"Cái gì?! Nhà ngươi còn có mười, mười bạn gái cũ?!" Trong phòng học nhỏ, Khương Khinh Ca đột nhiên đứng phắt dậy, mặt lộ vẻ kinh hãi tột độ mà nhìn Lý Uyên.
Từ nhỏ đến lớn, tuy người theo đuổi nàng nhiều vô kể, nhưng nàng cũng chỉ yêu đúng một lần. Đồng thời cũng muốn cưới luôn người đó. Nàng trao đi hết tất cả những thứ quan trọng nhất của mình, đều không chút giữ lại mà giao hết cho hắn, nhưng còn hắn thì sao? Hắn không chỉ yêu đương mấy chục lần, mà lại có hơn mười bạn gái cũ, đã thế hiện tại còn ở chung trong nhà hắn? ! Hốc mắt Khương Khinh Ca đỏ hoe, mặt đầy vẻ bi phẫn nhìn chằm chằm Lý Uyên, cảm thấy mình chờ hắn bao nhiêu năm, một lòng một dạ nghĩ về hắn hóa ra đúng là trò cười lớn.
Ánh mắt Lý Uyên bất đắc dĩ nhìn dáng vẻ kích động của Khương Khinh Ca. Trần Mặc Mặc cũng hơi kinh ngạc nhìn về phía Lý Uyên, không ngờ hắn lại trực tiếp khai báo hết... Phát hiện Trần Mặc Mặc đang nhìn mình, Lý Uyên liếc cô ý bảo rằng đằng nào chuyện cũng thế, chỉ là sớm hay muộn thôi...
Trần Mặc Mặc nhìn Lý Uyên với vẻ mặt tội nghiệp... Cô cũng có chút bất đắc dĩ. Tiêu chuẩn đạo đức của giáo viên vốn đều cao hơn người thường một chút... Nhất là giáo sư đại học... Nhìn phản ứng của Khương Khinh Ca, để cô chấp nhận Trầm Nguyệt Doanh và Lâm Tư Vi còn khó, đừng nói chi là ở ngoài kia còn những mười mấy người... Dù sao thì bây giờ khai thật ra cũng tốt, ít nhất cũng giúp cho cô ấy có sự chuẩn bị trong lòng... Nếu không, đến tối mới biết chuyện, với cái phản ứng này của Khương Khinh Ca, xác suất rất lớn sẽ cảm thấy Lý Uyên lừa gạt rồi lập tức quay đầu bỏ đi mất...
Ngay khi Trần Mặc Mặc đang nghĩ nên làm sao để xoa dịu cảm xúc đang kích động của Khương Khinh Ca thì điện thoại của Trầm Nguyệt Doanh vang lên.
Trầm Nguyệt Doanh vừa nghe xong vài câu thì lập tức nhìn Lý Uyên với vẻ mặt kỳ quái, lại nhìn Lâm Tư Vi. "Lâm lão sư, cô có biết Kỷ Nhẹ Lời giảng dạy không?" Vì nghiên cứu sinh mà Kỷ Nhẹ Lời dạy đều rất ít khi xuất hiện nên có rất nhiều học sinh căn bản không biết đến cô ấy.
"Kỷ Nhẹ Lời?" Lâm Tư Vi nghe xong, sắc mặt lại khẽ biến đổi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận