Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 260: Đêm nay chuẩn bị lưu lại sao?

"Chương 260: Đêm nay chuẩn bị ở lại sao?"
Trên đời này còn có câu nói nào tràn ngập sự dụ dỗ hơn câu này sao? !Hít hà mùi thơm trên người Hạ Thanh Ninh, một mùi hương đặc trưng của phụ nữ. Cộng thêm khuôn mặt hoàn mỹ và vóc dáng ma quỷ trước sau nảy nở. . . . .Đừng nói Lý Uyên là một người đàn ông có "động cơ vĩnh cửu", ngay cả thái giám cũng không thể kiềm chế nổi!
Nhưng chưa kịp Lý Uyên lên tiếng, Hạ Thanh Ninh đã hé đôi môi đỏ mọng nói tiếp một câu: "Bất quá sau đêm nay, quan hệ của chúng ta sẽ dừng lại ở đây, về sau như ngươi nói, ngươi chỉ là tài xế của ta."
Hạ Thanh Ninh vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Lý Uyên: "Yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi, cũng không muốn ngươi chịu trách nhiệm, chỉ là muốn vẽ một dấu chấm tròn cho mối quan hệ giữa chúng ta."
Hạ Thanh Ninh nói một cách bình thản, ngay lập tức khiến Lý Uyên tỉnh táo lại từ sự mềm mại. . . . .
Lý Uyên nhíu mày nhìn mặt Hạ Thanh Ninh. Hạ Thanh Ninh cũng mỉm cười đầy ẩn ý nhìn Lý Uyên. Hai người cứ thế nhìn nhau, rất lâu. Giữa hai người dường như đang thăm dò nhau, cũng giống như cao thủ quyết đấu. . . . Không ai lên tiếng trước.
Ngược lại, điện thoại của Lý Uyên reo lên. Trên màn hình hiển thị "Hàn Hiểu Hiểu". Lần này Lý Uyên không hề lảng tránh Hạ Thanh Ninh, trực tiếp nhấn nút trả lời. Nếu lúc này còn tránh né, e là sẽ phá hỏng thiện cảm vừa nhen nhóm với Hạ Thanh Ninh. . . . .
"Anh định khi nào về vậy, ở nhà sắp náo loạn hết cả rồi." Vừa bắt máy, giọng Hàn Hiểu Hiểu đã có chút oán giận.
"Một lát nữa anh về ngay, em dỗ dành mọi người trước đi, anh về nhanh thôi." Lý Uyên nói, liếc nhìn Hạ Thanh Ninh.
"Rốt cuộc anh đưa người ta đi đâu rồi? Anh đi đã hai tiếng rồi đó." Nghe vậy, Hàn Hiểu Hiểu lập tức nghi ngờ. . . . .
"Trên đường có chút kẹt xe. . . . Chị Hân Di bị thương ở chân, anh đang châm cứu cho chị ấy, nhanh về ngay thôi. . . . ." Lý Uyên lập tức có chút chột dạ. . . . .
"Có chuyện trùng hợp vậy sao?" Hàn Hiểu Hiểu nghe vậy, không đợi Lý Uyên giải thích. Cô lập tức đưa điện thoại ra xa, rồi hô lớn về phía bên kia.
"Hạ Hân Di, đừng ồn ào nữa, ra đây chị hỏi cái này."
"Làm gì vậy?" Âm thanh mơ hồ của Hạ Hân Di vọng lại từ đầu dây bên kia.
"Hôm nay chân chị bị thương à?" Giọng Hàn Hiểu Hiểu có chút không khách khí. . . . .
"Đúng vậy, vừa nãy em gọi hỏi chị em, em là cọp cái muốn gì?" Nghe giọng Hạ Hân Di lập tức cảnh giác. . . . .
"Chị xác định chứ? Chị bị thương thật à?"
"Chị em không bao giờ gạt em, với cả khi ở công ty em cũng thấy chị đi lại hơi lạ." Giọng Hạ Hân Di càng ngày càng cảnh giác. . . . .
"Ta nói cho ngươi biết tỷ tỷ ta rất lợi hại, ngươi đừng có đánh chủ ý với nàng. . . . . Mười cái ngươi cộng lại cũng không phải đối thủ của nàng. . . . .""Được rồi, ta biết rồi, ngươi tiếp tục ủi lửa của ngươi đi.""Vậy đi." Hàn Hiểu Hiểu nói xong, lại đưa điện thoại lên tai: "Tôi cứ tưởng anh lại bị bạn gái cũ nào dụ dỗ rồi chứ."
"Em không yên lòng về anh như vậy sao. . . . ?" Lý Uyên có chút bất đắc dĩ. . . . Tuy bị Hàn Hiểu Hiểu đoán trúng. . . . Nhưng đây là vấn đề về sự tin tưởng. . . . !
"Ai mà biết được, dù sao giờ tôi cũng nghĩ thoáng rồi, anh bị hồ ly tinh dụ đi cũng được, nhưng nhớ kỹ làm tốt biện pháp phòng hộ, đừng ở lại qua đêm là được." Hàn Hiểu Hiểu cố tình hừ lạnh một tiếng: "Đừng quên tối nay anh còn nhiệm vụ đấy."
Lý Uyên nghe thấy những lời như hổ sói này. . . . Lập tức trên trán rịn một giọt mồ hôi lạnh. . . . . Từ sau lần hai người trước mặt Tần Mặc Diễm ở sát vách nghe chuyện kia xong. . . . Hàn Hiểu Hiểu càng ngày càng lớn mật hơn. . . .
"Em xem các chị Hân Di thế nào, đừng để các chị ấy dọa Nguyệt Doanh và ba mẹ Nguyệt Doanh." Lý Uyên chuyển chủ đề nói.
"Ừ, vậy anh cố gắng về sớm chút đi, cơm sắp xong rồi." Hàn Hiểu Hiểu trả lời một câu rồi cúp máy. . . . .
Lý Uyên cất điện thoại, thở phào nhẹ nhõm. . . . .
"Bận rộn thật đấy, nhiều phụ nữ vậy không lo hết nổi sao? Còn phải tranh thủ chăm sóc cho cả chị Hân Di của ta, đúng không?" Hạ Thanh Ninh vẫn mang vẻ mặt mỉm cười quyến rũ. . . . . Nhưng Lý Uyên hoàn toàn cảm nhận được từ đó từng chút một hơi thở nguy hiểm. . . .
"Nếu như cô không ngại, tôi không ngại phải lo thêm một người. . . . ." Lý Uyên nhìn ánh mắt trào phúng của Hạ Thanh Ninh, không chịu thua kém nhún vai. . . .
"Ồ? Nghe ý anh là tối nay chuẩn bị ở lại sao?" Hạ Thanh Ninh nhướn mày, trực tiếp dồn Lý Uyên vào thế bí. . . .
"Nhưng tôi cũng không cần anh phải lo, chỉ cần tôi muốn, tự tôi lo cho họ được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận