Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 156: Chỉ trách thích đến quá thâm trầm, thương nghiệp thiên tài Tô Tiêu Du sắp bị bắt

Chương 156: Chỉ trách thích quá sâu đậm, thiên tài thương nghiệp Tô Tiêu Du sắp bị bắt
"Hắn thế này khác gì cướp bóc!"
Cơ mặt Lý Kỳ Chí đang run rẩy, rõ ràng là có chút tức giận.
Một phần vì phẫn nộ trước việc Lý Uyên không biết trời cao đất rộng, một tên nhà quê dám đến đây há miệng sư tử, mặt khác lại vì Hạ Hân Di mà hắn coi như khuê nữ, thật sự là quá không biết điều.
Mẹ chiều thì con hư, Hạ Hân Di lại dẫn người ngoài đến đào mỏ nhà mình, nếu ba mẹ nàng còn sống, chỉ sợ tức giận đến ngất tại chỗ.
Nhưng cũng may, Hạ gia vẫn còn Hạ Thanh Ninh gánh vác đại cục, Lý Kỳ Chí hướng về phía Hạ Thanh Ninh, thương nghiệp kỳ tài này, trong mắt tràn đầy thưởng thức và mong đợi.
Có điều Hạ Thanh Ninh vẫn cứ bộ dạng không nhanh không chậm, dường như không muốn lên tiếng.
Lý Kỳ Chí thấy nàng thái độ lạnh nhạt như vậy.
Liền lập tức nhớ đến việc Hạ Thanh Ninh tự mình toàn quyền quyết định chuyện văn ngu bản khối lúc nãy.
Vẻ mặt tức giận vừa rồi liền hòa hoãn xuống.
Có Hạ Thanh Ninh chống lưng, dù Hạ Hân Di có cản trở, lòng Lý Kỳ Chí liền tràn đầy sức mạnh.
"Loại hiệp nghị bá vương này không thể nào ký với ngươi được, ngươi đừng mơ mộng hão huyền, đừng tưởng rằng có người chống lưng thì có thể há miệng sư tử."
Lý Kỳ Chí cố nén tức giận không nói ra những lời khó nghe hơn.
Nếu không có Hạ Hân Di và Hạ Thanh Ninh ở đây, có lẽ hắn đã chửi thẳng mặt Lý Uyên rồi.
Lý Kỳ Chí vừa dứt lời, Lý Uyên lại không có biểu hiện gì.
Dù sao thì hắn cũng đã ăn bám mười năm... làm cặn bã nam mười năm...
Những lời khó nghe hơn gấp mười lần, hay ánh mắt coi như giòi bọ hắn đã trải qua quá nhiều rồi.
Một kẻ sống vô tâm như hắn, nội tâm đã sớm luyện đến mức tâm như chỉ thủy của bậc cao tăng đắc đạo, không có chút dao động.
Đương nhiên, ngoại trừ đối mặt với thiên địch là bạn gái cũ của hắn.
Lý Uyên không có cảm giác gì, nhưng những người phụ nữ bên cạnh hắn lại mỗi người một vẻ mặt khác.
"Lý thúc, sao chú có thể nói anh ấy như vậy?"
Hạ Hân Di thấy Lý Kỳ Chí nhắm vào Lý Uyên mà nói, liền nổi giận.
Không cần để ý đến sự hiện diện của Hạ Thanh Ninh, lập tức muốn đứng dậy tranh cãi với Lý Kỳ Chí.
Lý Uyên thấy thế liền lập tức một tay đè Hạ Hân Di xuống.
Hạ Hân Di liếc Lý Uyên một cái, đang muốn nói gì đó.
Một bên Tô Tiêu Du sao có thể thấy người sau này thế nào cũng trên hộ khẩu nhà mình bị người ngoài trào phúng như vậy.
Ánh mắt nhanh chóng nhìn quanh một lượt, thấy không có ai đứng ra thay Lý Uyên nói chuyện.
Dù biết mình sẽ đắc tội người khác, nhưng thấy Lý Uyên bị sỉ nhục trước mặt mọi người như vậy, lúc này liền không cho phép cô đùa nghịch những chiêu trò nữa.
Là một cô em gái xuyên không, tính cách thẳng thắn dứt khoát của nàng tuy rằng đã bị ma luyện hơn phân nửa tại nơi công sở, nhưng vẫn vì Lý Uyên mà bảo lưu lại một chút con người thật của mình.
Lúc này Tô Tiêu Du liền cũng nén cơn giận, lập tức bình tĩnh mở miệng:
"Lý tổng đúng không, người đến là khách, ngài thân phận thế này lại nổi giận với khách nhân trước mặt mọi người, ta đây là khách nhân, cũng cảm thấy thấp thỏm lo âu đấy ạ."
Tô Tiêu Du dù lời nói mang ý sợ hãi bất an, nhưng sắc mặt và ngữ khí lại rất hung hổ dọa người.
Đã các ngươi từng người đều rụt đầu làm rùa đen không dám lên tiếng, thì cứ để nàng, Tô Tiêu Du xuyên không này thay Lý Uyên xuất đầu!
Lý Kỳ Chí thấy Tô Tiêu Du không hiểu ra sao, liền sững sờ một chút.
Mình từ đầu đến cuối đâu có đắc tội cô gái này chứ.
Lý Kỳ Chí vẻ mặt khó hiểu nhìn Tô Tiêu Du.
Người được Hạ Thanh Ninh điểm danh, không tiếc mọi giá phải đào về, hắn vẫn luôn rất khách khí mà.
Nhưng khi ánh mắt hắn nhìn Tô Tiêu Du, vô tình chạm phải ánh mắt của Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng.
Ánh mắt hai nàng nhìn mình lại là muốn nói rồi thôi, rất kỳ quái.
Một màn quỷ dị khó hiểu này, khiến Lý Kỳ Chí trong nháy mắt nổi da gà.
Đám phụ nữ này hôm nay rốt cuộc bị làm sao vậy?!
"Tô tổng, cô cũng không tính là khách nhân gì, không bao lâu nữa chúng ta sẽ bắt đầu hợp tác."
Lý Kỳ Chí cố gắng dùng giọng bình thản nhất có thể nói với Tô Tiêu Du.
Tuy rằng cảm thấy không hiểu ra sao, nhưng người có khả năng trở thành người thân cận của Hạ Thanh Ninh, tạm thời hắn còn chưa muốn trở mặt.
"Lý tổng đối với khách nhân còn không khách khí như vậy, đối với người của mình thì chỉ sợ..."
Khóe miệng Tô Tiêu Du ngậm một nụ cười mang ý sâu xa.
Là không hề nể nang chút mặt mũi nào cho Lý Kỳ Chí.
Lý Kỳ Chí thấy Tô Tiêu Du không buông tha, cứ cắn mình không nhả, sắc mặt liền không nhịn được nữa.
Con bà nó chứ, cái cô nàng này là bị điên hay gì?!
Lý Kỳ Chí mặt mày âm trầm nhìn Tô Tiêu Du, Tô Tiêu Du cũng chẳng sợ hãi gì.
Nếu như Lý Kỳ Chí nói là mình, nàng hoàn toàn có thể nhẹ nhàng nuốt một hơi này, nhưng vì Lý Uyên, nàng không nhịn nổi một chút nào.
Lý Uyên nhìn Tô Tiêu Du vì mình mà đứng ra, toàn thân cô tỏa sáng...
Đột nhiên cảm thấy, cứ ăn bám mãi có vẻ cũng không có gì là không tốt cả...
"Được rồi, Lý thúc, tính tình hay lên giọng dạy dỗ người khác của chú nên sửa lại đi, người ta Tô tổng lần đầu tiên đến, đừng dọa người ta sợ."
Hạ Thanh Ninh thấy hai người mới gặp mà thù oán đã sắp kết rồi...
Mới ung dung đúng lúc mà cắt ngang hai người đang đối đầu gay gắt.
Hạ Thanh Ninh nói xong, ánh mắt liếc nhìn Tô Tiêu Du.
"Đúng không, Tô tổng?"
Hạ Thanh Ninh không hiểu nhìn Tô Tiêu Du.
Nếu là trước đây, khi chưa gặp Lý Uyên, nàng tuyệt đối sẽ không nói chuyện như vậy với Tô Tiêu Du.
Tuyệt đối sẽ khách sáo xem Tô Tiêu Du như khách quý.
Nhưng bây giờ, à...
Chỉ vì nàng, Tô Tiêu Du mới nhậm chức cao như vậy, mà lúc nãy dám không để ý đến thể diện của mình, mở miệng thay Lý Uyên đứng ra.
Vị trí của Lý Uyên trong lòng Tô Tiêu Du đã bị Hạ Thanh Ninh tính toán rõ ràng.
Điểm này của Tô Tiêu Du cùng sự mềm yếu của cô hiện tại đã bị Hạ Thanh Ninh nắm chặt trong tay.
Nàng có thể khẳng định, chỉ cần Lý Uyên còn ở đây, coi như nàng làm có quá đáng.
Cho dù nàng đem đãi ngộ của Tô Tiêu Du các kiểu so với trước đây mà trực tiếp cắt giảm một nửa, Tô Tiêu Du cũng vẫn biết đường quay lại công ty mình.
Cho nên... chỉ cần Lý Uyên ở công ty, thì Tô Tiêu Du, dù năng lực không kém thiên tài thương nghiệp của mình, nàng hoàn toàn có thể dùng cô như hắc nô.
"Hạ tổng, chúng ta trước đây từng gặp nhau rồi sao?"
Tô Tiêu Du nghe Hạ Thanh Ninh nói vậy, lông mày trong nháy mắt nhíu lại, với trực giác nghề nghiệp của cô.
Sao có thể không nghe ra ngữ khí không đúng trong lời nói của Hạ Thanh Ninh.
Đối với một người mà nàng ta đang ra sức mời về, căn bản là không nên có thái độ như vậy mới đúng.
Trừ khi, trước đây các nàng đã từng giao thủ với nhau.
Nhưng nàng mới về nước chưa đầy nửa năm...
Trong khoảng thời gian này đều đang làm nội bộ chỉnh đốn, căn bản là không có cơ hội giao chiến với Hạ Thanh Ninh trên thương trường mới phải.
Nhận thấy thái độ của Hạ Thanh Ninh đối với mình không đúng, Tô Tiêu Du hiện tại đang rất mờ mịt...
Còn chưa nhận thức được mình đã là miếng thịt nằm trong tay người ta, chờ bị làm thịt mà thôi.
Có đánh chết cô cũng không nghĩ tới, Hạ Thanh Ninh cũng là bạn gái cũ của Lý Uyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận