Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 305: Nơi làm việc sinh tồn sổ tay, điệu thấp

Chương 305: Sổ tay sinh tồn nơi làm việc, điệu thấp
"Chúng ta không nói những cái khác, chỉ nói cái cơ bản nhất là bây giờ ngươi đến chỗ ở còn không có, tùy thời có khả năng bị bạn bè đuổi ra khỏi nhà. . . . ." Lý Cường đổ ập xuống trách mắng Lý Uyên một hồi. . . . ."Sau này ngươi cũng không thể cùng vợ ngươi ở rịt bên cạnh cha mẹ ngươi mãi được?" Lý Uyên bị hắn nói cho một trận. . . . Cảm thấy có chút không đúng, nhưng không ngờ không có cách nào phản bác. . . . ."Ngươi đang ở lầu mấy, ta bây giờ đang ở cao ốc tập đoàn Hạ thị, ta qua tìm ngươi nha." Lý Uyên liếc nhìn thời gian, khoảng cách lúc Hạ Thanh Ninh và Hạ Hân Di tan việc còn hơn nửa tiếng. Chuẩn bị gặp mặt nói chuyện với Lý Cường. . . . Đừng có đi k·é·o tơ hồng lung tung. . . . Lỡ dở con gái người ta."Ta ở lầu mười một, bộ phận chăm sóc khách hàng, bất quá bây giờ đang là giờ làm việc, ngươi đừng đến, bị lãnh đạo thấy thì không hay." Lý Cường nghe xong Lý Uyên muốn qua, lập tức hoảng hốt. . . . ."Ngươi vừa mới đến c·ô·ng ty còn chưa đứng vững gót chân, đừng có đi lung tung, cố gắng tạo ấn tượng tốt với các lãnh đạo bộ phận, như vậy về sau có việc gì cần ngươi lái xe cho họ cũng không đến mức bị làm khó dễ vì ấn tượng đầu tiên của họ là thấy ngươi rảnh rỗi đi dạo." . . . .Lý Uyên nghe Lý Cường nói mà cứ như đang đi trên băng mỏng. . . . Lập tức ngớ ra một chút. . . . ."Đây là tập đoàn Hạ thị chứ đâu phải tập đoàn lòng dạ hiểm đ·ộ·c gì đâu. . . . Sao nghe ngươi nói đáng s·ợ vậy. . . . . Đưa chân ra khỏi cửa cũng không được. . . . .""Tóm lại ngươi cứ nghe ta đi, ta mò mẫm trong tập đoàn nhiều năm mới đứng vững gót chân, muốn ở đây sống sót, nhất là người mới như ngươi càng phải cẩn t·h·ậ·n, vạn sự phải điệu thấp. . . ." Trong lúc Lý Cường bắt đầu chỉ đạo Lý Uyên đạo lý sinh tồn nơi làm việc, đầu dây bên kia điện thoại đột nhiên vang lên tiếng hét. . . . ."Nửa ngày không thấy người đâu, trốn trong nhà vệ sinh gọi điện thoại? Ngày mai đồ dùng gặp khách chuẩn bị xong chưa? Còn làm hư như lần trước thì sau này đừng đi làm nữa!" Tiếng hét vang lên trong nháy mắt, điện thoại bị cúp máy nhanh chóng. . . . .Lý Uyên nhìn điện thoại ngẩn ra một lúc, xem ra năm nay dù chen p·h·á đầu vào tập đoàn lớn, thì khoảng thời gian người làm c·ô·ng phải làm trâu làm ngựa mới xem như chính thức bắt đầu. . . . .May mắn. . . . Ban đầu lựa chọn ăn nhờ ở đậu. . . . .Lý Uyên âm thầm cảm khái một câu, sau đó nhắn tin cho Hạ Hân Di, rồi đi thẳng vào cao ốc Hạ thị.
Đáp thang máy đi lên tầng hai mươi sáu. Ra khỏi thang máy, theo lời Hạ Hân Di nói trong điện thoại đi đến một phòng họp. Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đập vào mắt không phải Hạ Hân Di, mà là từng chồng từng chồng văn kiện và tài liệu trên bàn họp. . . . .Còn cái đầu nhỏ của Hạ Hân Di lúc này đang chôn sau những xấp tài liệu đó. . . . . Nhìn thấy cửa bị đẩy ra, khi Lý Uyên đi vào, Hạ Hân Di lập tức đứng lên. Vốn dĩ ủ rũ, Hạ Hân Di với vẻ mặt muốn buông xuôi tất cả trong hai mắt lập tức sáng bừng lên. . . . . Cả người liền giống như ăn phải thuốc bổ vậy. . . . Lập tức trở nên tinh thần. . . . ."Đây là ngươi đang làm gì vậy?" Lý Uyên kinh ngạc, tiện tay cầm một phần văn kiện lên xem. . . . . Hầu hết đều là tài liệu cơ mật của tập đoàn. . . . Lý Uyên chỉ liếc qua một cái rồi lập tức bỏ lại. . . . ."Tỷ tỷ muốn mấy ngày nay em xem hết những tài liệu này của c·ô·ng ty. . . ." Hạ Hân Di chỉ vào chồng chất thành Tiểu Sơn văn kiện tài liệu, bĩu môi, ngữ khí và thần sắc lập tức lại có chút ủy khuất ba ba. . . . ."Em đã xem ở đây cả ngày rồi." Với một tiểu thư thiên kim quen có người đưa đồ ăn đến tận miệng như nàng mà ngồi đây xem tài liệu cả ngày. . . . Thực sự là làm khó nàng rồi. . . . . Lý Uyên thấy mặt nàng đầy mỏi mệt, cười đi lên, nhẹ nhàng ôm Hạ Hân Di."Mệt quá thì nghỉ ngơi một chút mò chút cá, dù sao ở đây chỉ có mình em, không ai nhìn thấy đâu. . . . ." Ánh mắt Lý Uyên có chút đau lòng xoa đầu Hạ Hân Di. Nhưng Hạ Hân Di đột nhiên đưa tay, ngẩng đầu lên. . . . ."Tỷ em đang nhìn đó. . . ." Lý Uyên theo tay Hạ Hân Di ngẩng đầu nhìn lên. . . . Một cái camera giá·m s·át mới tinh đang đối diện với hai người. . . . .Lý Uyên lập tức cảm thấy chột dạ, toàn thân c·ứ·n·g đờ. . . . .Trong đầu hắn lúc này đã tưởng tượng ra cảnh Hạ Thanh Ninh đang ngồi sau màn hình giá·m s·át, cười lạnh nhìn hắn và Hạ Hân Di. . . . ."Xem ra tỷ của em nghiêm túc rồi, quyết tâm muốn em tiếp quản nghiệp vụ c·ô·ng ty. . . ." Lý Uyên bất đắc dĩ cười. . . . ."Dù sao hai ngày nữa em sẽ tìm đạo sĩ về nhà trừ tà cho tỷ của em. . . ." Hạ Hân Di ngây thơ nhìn mặt Lý Uyên. . . . .Lý Uyên nghe xong chỉ cười lắc đầu. Vừa định mở miệng, khuyên Hạ Hân Di đừng có làm loạn. . . . .Camera giá·m s·át trên đầu hai người đột nhiên quay vòng vòng, phát ra một tiếng ầm ầm. . . . .Hạ Hân Di thấy vậy thì biến sắc. . . . Lập tức buông Lý Uyên ra, ngoan ngoãn ngồi xuống trước đống văn kiện, lấy một phần ra xem. . . . .Sau đó ném cho Lý Uyên một ánh mắt yếu ớt bất lực. . . . ."Anh ra ngoài một lát đi, em còn phải nửa tiếng nữa mới ra được. . . . ." Lý Uyên thấy dáng vẻ của Hạ Hân Di, không khỏi thở dài."Em sợ tỷ của em như vậy sao?" Lý Uyên đột nhiên ghé vào tai Hạ Hân Di nhẹ giọng hỏi. Vì Hạ Hân Di, lát nữa hắn định đi tìm Hạ Thanh Ninh nói chuyện. . . . .Nhưng câu trả lời của Hạ Hân Di lại làm Lý Uyên bỏ đi ý định đổ thêm dầu vào lửa."Không phải em sợ tỷ đâu, từ nhỏ đến lớn ba mẹ đều bận việc c·ô·ng ty, ngoài việc trong nhà thuê a di, thì là tỷ tỷ luôn chăm sóc và đối xử tốt nhất với em." Hạ Hân Di nhỏ giọng nói với âm thanh chỉ có Lý Uyên và nàng nghe thấy. "Từ nhỏ đến lớn không cần biết em gặp chuyện gì, cho dù là có mâu thuẫn với ba mẹ thì tỷ tỷ luôn là người đầu tiên đứng về phía em để bảo vệ em, cho nên. . . . .""Cho nên em không muốn làm tỷ của em thất vọng, cũng đã quen nghe lời tỷ của em. . . ." Lý Uyên kéo một chiếc ghế ngồi cạnh Hạ Hân Di. Hạ Hân Di gật đầu mạnh."Ừm, tỷ tỷ là người tốt nhất trên thế giới, dù sao chỉ cần chị ấy không bắt em rời xa anh, những chuyện khác chị ấy nói gì em cũng đồng ý.""Được thôi, anh ở đây bồi em, em cứ xem đi, sau này có thể giúp tỷ của em chia sẻ một chút chuyện c·ô·ng ty, để cho tỷ của em không cần phải mệt mỏi như bây giờ." Lý Uyên cố tình không hạ giọng nữa, để cho Hạ Thanh Ninh bên kia màn hình giá·m s·át cũng nghe thấy, nói mấy lời có ích cho Hạ Hân Di. . . . ."Anh ra ngoài đi, có anh ở đây em sẽ không tập trung xem được, tỷ tỷ cũng sẽ tức giận." Hạ Hân Di quay đầu nhìn Lý Uyên, lắc đầu. . . . .Lý Uyên thấy vẻ mặt kiên quyết của nàng chỉ có thể gật đầu. . . . .Trong khoảnh khắc quay người đi ra ngoài. . . . Lại trực tiếp gặp Lê Mộng Ngưng ở ngoài cửa. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận