Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 152: Đường đường ngàn ức tập đoàn đại tiểu thư, làm sao khả năng để một cái tiểu tử nghèo vào trong nhà

Chương 152: Đường đường đại tiểu thư tập đoàn ngàn tỷ, sao có thể để một tên tiểu tử nghèo vào nhà.
Một thân váy dài màu đen, khí chất ngời ngời, thân ảnh Hạ Thanh Ninh vừa xuất hiện trong mắt mọi người, lập tức cả đám im bặt.
"Tỷ..."
Vừa thấy Hạ Thanh Ninh, mắt Hạ Hân Di sáng rực. Nàng có chút ấm ức gọi một tiếng. Trước kia chỉ cần ai nói nặng nàng một chút, tỷ tỷ sẽ lập tức ra mặt. Thế nhưng giờ phút này Hạ Thanh Ninh lại như không nghe thấy tiếng gọi của Hạ Hân Di, ánh mắt nhìn nàng cực kỳ phiêu hốt, rồi lại dừng hẳn trên người Lý Uyên vài giây.
Lý Uyên cảm giác được ánh mắt Hạ Thanh Ninh, cả người trong nháy mắt cứng đờ. Ánh mắt hai người chạm nhau, đến khi Hạ Thanh Ninh dời mắt đi, lưng Lý Uyên đã ướt đẫm.
Rút ánh mắt lại, Lý Uyên không nhịn được lại nhìn Hạ Hân Di, khuôn mặt có vài phần giống Hạ Thanh Ninh. Trong lòng lập tức rối bời. Hôn... tỷ... Hoa tỷ muội...
Hạ Hân Di cũng cảm thấy sắc mặt Hạ Thanh Ninh hôm nay hơi khác thường. Nếu là trước kia, chỉ cần mình hơi lộ ra vẻ ấm ức, tỷ tỷ sẽ lập tức ôm lấy an ủi. Nhưng bây giờ... Tỷ tỷ dường như không nhìn thấy mình vậy... Bất quá Hạ Hân Di đang ở tâm điểm của cơn bão cũng không có tâm trí nào đi tìm hiểu tại sao tỷ tỷ lại có biểu hiện khác lạ như vậy.
Thấy ánh mắt Hạ Thanh Ninh đảo qua trên người Lý Uyên. Tâm tình Hạ Hân Di cũng có chút căng thẳng... Ánh mắt Hạ Thanh Ninh sau khi rời khỏi Lý Uyên, tiếp tục đảo qua Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng. Hai người đang chìm đắm trong đủ loại tâm tình phức tạp không thể tự kiềm chế, ngẩng đầu nhìn Hạ Thanh Ninh một cái, đến cả chào hỏi cũng quên mất.
Hạ Thanh Ninh cau mày nhìn hai người một lượt, không nói gì. Quét xong một vòng, ánh mắt Hạ Thanh Ninh cuối cùng rơi trên mặt Tô Tiêu Du.
Nghe thấy Hạ Hân Di gọi Hạ Thanh Ninh là tỷ tỷ, trên mặt Tô Tiêu Du vẫn còn mang theo chút mông lung ngại ngùng. Thấy Hạ Thanh Ninh nhìn mình, sắc mặt Tô Tiêu Du lập tức trở lại bình thản như nước, khóe môi hơi cong lên.
"Hạ tổng."
Tô Tiêu Du không kiêu ngạo không tự ti lên tiếng chào hỏi. Hạ Thanh Ninh nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, cho đến khi Tô Tiêu Du hơi nhíu mày mới khẽ gật đầu.
Sự xuất hiện đột ngột của Hạ Thanh Ninh khiến bầu không khí xung quanh lạnh lẽo hơn vài phần. Ngay cả Trần Mặc Mặc, người mà trong mắt từ trước đến nay chỉ có Lý Uyên, cũng có chút khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt...
Hạ Hân Di vì làm dịu đi sự căng thẳng, tay trái liền lén nắm chặt tay phải Lý Uyên. Nhưng lòng bàn tay Lý Uyên đầy mồ hôi khiến nàng khẽ giật mình. Nghĩ rằng Lý Uyên bị Tô Tiêu Du ép đến đổ mồ hôi, đã đến lúc mình dùng quyền hạn rồi. Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, định sẽ cáo trạng với Hạ Thanh Ninh.
"Tỷ, người này không phải người của công ty chúng ta đúng không? Vừa nãy cô ta bắt nạt em."
Ngón tay Hạ Hân Di chỉ vào Tô Tiêu Du, giọng nói vừa ấm ức vừa bất bình. Nhưng khác với thường lệ, Hạ Thanh Ninh không hề phân biệt phải trái mà giúp nàng hả giận. Thay vào đó nàng lạnh nhạt mở miệng:
"Sắp tới sẽ là người của công ty." Hạ Thanh Ninh liếc nhìn Hạ Hân Di, thấy nàng nắm chặt tay Lý Uyên, khóe mắt hơi nhíu lại. Sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Tô Tiêu Du. "Về sau Tô tổng sẽ là người phụ trách mảng sự nghiệp hải ngoại."
Nghe xong, sắc mặt Hạ Hân Di có chút không vui. Tỷ tỷ rõ ràng luôn rất bao che mà... Mình có chút ấm ức, nàng đều sẽ nổi trận lôi đình... Nhưng hôm nay tỷ tỷ thật quá khác thường, chẳng lẽ tỷ tỷ thấy mình lôi kéo Lý Uyên, thêm việc nàng vốn có ấn tượng cực xấu với Lý Uyên, nên chuẩn bị bỏ rơi cô em gái này rồi sao? Bây giờ liền muốn đuổi mình ra khỏi nhà sao?
Hạ Hân Di nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Hạ Thanh Ninh, càng nghĩ càng ấm ức, mắt ngân ngấn nước. Tay lại quật cường kéo chặt tay Lý Uyên hơn một chút. Đuổi ra khỏi nhà thì đuổi, dù sao nàng có đi lượm ve chai cũng không thể từ bỏ Lý Uyên!
Hạ Hân Di ngậm miệng, liếc Lý Uyên một cái, lại tiếp tục quật cường nhìn chằm chằm Hạ Thanh Ninh... Nếu không phải vì còn muốn nói chuyện của Trần Mặc Mặc, nàng đã mang Lý Uyên đi rồi...
Tô Tiêu Du nghe Hạ Thanh Ninh nói, mỉm cười: "Sau này còn mong Hạ tổng chiếu cố nhiều hơn." Tô Tiêu Du đưa ra một bàn tay trắng nõn về phía Hạ Thanh Ninh.
"Trong công việc, Tô tổng có yêu cầu gì cứ nói, ngoài công việc ra..." Hai người nhẹ nhàng bắt tay nhau. Hạ Thanh Ninh bỏ dở câu nói, ánh mắt như có như không liếc về phía Lý Uyên, trong ánh mắt dường như có hàn quang lóe lên.
Tô Tiêu Du thu tay về, ánh mắt cũng đột nhiên nhìn về phía Lý Uyên. Không hề cố kỵ việc Hạ Thanh Ninh là tỷ tỷ của cô gái bên cạnh Lý Uyên. Nàng có đủ sức mạnh!
Chỉ là Tô Tiêu Du vừa định nói gì đó. Ánh mắt đột nhiên lại nhìn về phía Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng, thấy hai người như sắp lên tiếng, lập tức nuốt lời nói vừa định nói trở về...
Không hề hay biết rằng, kỳ thực nàng còn một đối thủ mạnh mẽ, đó chính là Hạ Thanh Ninh, người đứng cách nàng chưa đến một bước chân. Đương nhiên, ngoại trừ Lý Uyên và Hạ Thanh Ninh, không ai biết điều đó.
Còn Hạ Thanh Ninh, sau khi đã điều chỉnh lại tâm trạng ở nơi không người, dường như không có ý định nhận nhau với Lý Uyên. Lý Uyên tự nhiên cũng không có khả năng không muốn sống mà chủ động vạch trần quan hệ của mình với Hạ Thanh Ninh.
Lòng bàn tay đầy mồ hôi, hắn nhìn Hạ Hân Di đang nắm chặt tay mình, lương tâm như bị thiên đao vạn quả đâm vào. Phải biết rằng nếu là cái loại tình huống phi nhân loại này có thể đối phó được thì trước khi đến, đã nhảy sông tự vẫn rồi cho xong chuyện...
Cảm giác được thân thể Lý Uyên có chút căng thẳng, Hạ Hân Di lập tức ngẩng đầu, ánh mắt ôn nhu đến cực điểm: "Đừng sợ, có em ở đây, tỷ tỷ em sẽ không làm gì anh đâu..." Giọng nói Hạ Hân Di có chút hờn dỗi...
Nghe được Hạ Hân Di thì thầm với Lý Uyên bằng giọng điệu ôn nhu đó, lòng Hạ Thanh Ninh bỗng dưng hẫng một nhịp. Nhưng trên mặt vẫn là vẻ lãnh diễm như trước.
Tô Tiêu Du nghe được lời nói của Hạ Hân Di mang theo chút cảm xúc, chân mày lá liễu khẽ nhướn lên. Hai tỷ muội này, còn có hắn, ba người giữa dường như có ngăn cách...
Nàng nhìn Hạ Thanh Ninh một chút, rồi lại nhìn Hạ Hân Di. Trong đầu chỉ một giây đồng hồ đã phân tích ra vô số khả năng trong lời nói của Hạ Hân Di. Cuối cùng ánh mắt rơi vào bộ đồ hè đường của Lý Uyên...
Trong nháy mắt bừng tỉnh ngộ... Đường đường là đại tập đoàn trị giá gần ngàn tỷ, làm sao lại có thể gả tiểu thư thứ hai được cưng chiều hết mực cho một tên chẳng có gì, lại không công ăn việc làm chứ?! Với tư cách là tổng giám đốc công ty, tỷ tỷ của Hạ Hân Di, nàng tất nhiên sẽ không đồng ý, thậm chí ngay cả nhìn thẳng cũng không thèm.
Nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng Tô Tiêu Du lập tức rộng mở trong sáng. Trừ Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng có mối uy hiếp không đặc biệt lớn. Vậy thì hiện tại đối thủ của nàng tựa hồ chỉ có Trần Mặc Mặc.
PS: Chúc mọi người đông chí vui vẻ, gặp đều là Lương Nhân... Buổi tối liên hoan, chỉ có thể một chương... Thật có lỗi thật có lỗi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận