Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 251: Hảo khuê mật biến thành tình địch, không khỏi có chút xấu hổ

Chương 251: Bạn tốt bỗng biến thành tình địch, không khỏi có chút xấu hổ. Nhưng dù sao Lý Uyên cũng là huynh đệ tốt của mình. Nói thẳng ra chuyện này thật khó mở lời. "Tóm lại, hắn không thể nào có quan hệ với mấy cô nàng mỹ nữ hàng đầu kia được. . . . . !" Lý Cường vừa nói vừa vỗ nhẹ lên ngực, vẻ mặt chắc chắn. Trương Vân Tú gật đầu nhẹ với Lý Cường, nàng cũng như Lý Cường, không lo lắng Lý Uyên có quan hệ với những đại mỹ nữ đó. Dù Lý Uyên có đẹp trai đến đâu thì những mỹ nữ ở đẳng cấp đó đâu phải chỉ dựa vào vẻ ngoài là có thể hấp dẫn được. Hoặc là có thể nói, chỉ cần họ muốn, có dạng soái ca nào mà không tìm được. . . . . Điều nàng lo lắng là, hiện tại Lý Uyên vẫn chưa đủ túng quẫn thôi. . . . . Dường như để Trương Vân Tú hoàn toàn hết hy vọng, Hạ Thanh Ninh lúc này nhíu chặt mày nhìn chằm chằm Lý Uyên. "Hợp đồng trên trời của Trần Mặc Mặc một ngày chưa giải trừ, ngươi chính là con tin của ta." Hạ Thanh Ninh nói một cách rất bình thản, vừa nói với Lý Uyên, vừa nói với Tô Tiêu Du. Tô Tiêu Du nhìn Hạ Thanh Ninh rồi lại nhìn Lý Uyên. Thấy Lý Uyên chỉ nhún vai không nói gì, Tô Tiêu Du đành thở dài trong lòng. Quả nhiên. . . . Mình muốn độc chiếm hắn vẫn không dễ dàng như vậy. . . . . Nhưng chỉ cần là quyết định của hắn, nàng đều không có bất kỳ ý nghĩ chống đối nào. Chỉ là khiến cho những người xung quanh cằm ai nấy đều sắp rớt xuống vì kinh ngạc. . . . . Dù không hiểu ý nghĩa hợp đồng mà Hạ Thanh Ninh nói là gì. Nhưng với câu nói này của Hạ Thanh Ninh. . . . Chẳng phải là có nghĩa là gã đàn ông kia, dù thế nào cũng sẽ không bị sa thải khỏi công ty? ! Thậm chí, những hành vi mạo phạm tổng giám đốc như vậy cũng có thể xem như không có gì xảy ra. . . . . Chẳng phải ở công ty có thể muốn làm gì thì làm. . . . Không cần phải lo lắng mất bát cơm vàng. . . . . Trong khoảnh khắc, đám người vừa rồi còn chỉ trỏ và thương cảm cho Lý Uyên, giờ gần như toàn bộ đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn về phía Lý Uyên. . . . . Thấy Tô Tiêu Du ở một bên im lặng chờ không có ý tiếp tục dây dưa, Hạ Thanh Ninh liền liếc mắt ra hiệu với đội trưởng đội bảo vệ đứng bên cạnh. Đội trưởng đội bảo vệ tiếp nhận tín hiệu lập tức bắt đầu ra hiệu cho mấy nhân viên bảo vệ dẹp đám đông đang đứng xem náo nhiệt ở cửa. Chẳng mấy chốc, những người đang đứng ngoài cửa hóng hớt ăn dưa bỗng biến mất hết. "Chúng ta cũng đi thôi?" Lý Cường kéo tay Trương Vân Tú. Trương Vân Tú rất không cam tâm bị bảo vệ đuổi ra ngoài. Hai người theo dòng người đi ra, thậm chí còn chưa kịp chào hỏi với Lý Uyên đã bị đuổi ra. . . . . Nhiều lãnh đạo cấp cao như vậy đang ở đây, thậm chí tổng giám đốc Hạ cũng có mặt, Lý Cường cũng không dám lớn tiếng gọi tên Lý Uyên trước mặt nhiều người như vậy. . . . ."Ngươi và hắn hồi cấp ba thân thiết như vậy, chắc phải biết cha mẹ hắn ở đâu chứ?" Trương Vân Tú vừa đi cẩn thận vừa hỏi Lý Cường, vừa liếc nhìn về hướng Lý Uyên. "Trước kia thì biết, nhưng sau này cha mẹ hắn đã chuyển đi khỏi nhà cũ rồi, giờ ở đâu thì ta không rõ nữa." Lý Cường lắc đầu. "Ngươi cho ta số của Lý Uyên đi, ta gửi tin nhắn cho hắn cái đã." Đợi đến khi gần như tất cả mọi người đã rời khỏi cao ốc Hạ thị, Hạ Thanh Ninh nhìn xung quanh Tô Tiêu Du, Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng ba người. "Ta muốn để tài xế đưa ta về nhà, các cô còn việc gì nữa không?" Hạ Thanh Ninh đi đến bên cạnh ghế sau chỗ Lý Uyên, cách Lý Uyên khoảng hai bước chân. Vừa nói vừa vô tình hay cố ý nghịch một lọn tóc bên tai. Một mùi hương thơm nhàn nhạt dễ chịu theo mái tóc xanh của Hạ Thanh Ninh bay vào mũi Lý Uyên. . . . Lại nhìn Hạ Thanh Ninh với khuôn mặt đẹp hoàn mỹ và chiếc váy liền thân màu đen bó sát người, làm tôn lên dáng người tuyệt mỹ không ai sánh bằng của nàng. Hình ảnh đẹp tuyệt mỹ, hương thơm ngào ngạt, động tác quyến rũ. Cổ họng Lý Uyên không tự chủ liền khẽ động một cái. . . . . Khi Hạ Thanh Ninh vừa dứt lời, ba ánh mắt của Tô Tiêu Du, Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng liền lập tức cùng nhìn về phía Lý Uyên, khiến cho cơ thể vốn vừa có chút xao động của Lý Uyên trong chớp mắt cứng đờ. . . . ."Tôi không có lái xe đến, không biết tài xế của Hạ tổng sau khi đưa Hạ tổng về xong, có thể tiện đường cho tôi đi nhờ một đoạn không?" Ánh mắt Tô Tiêu Du nhìn chằm chằm vào bóng lưng Hạ Thanh Ninh. Nghe Tô Tiêu Du nói xong, Hạ Thanh Ninh sầm mặt lại, lông mày lập tức nhíu một cái. Nhưng khi xoay người đối diện với Tô Tiêu Du, thì nàng lập tức thay đổi nét mặt. . . . Đổi thành vẻ tươi cười. . . . "Nhà tôi ở chỗ xa công ty, trên đường đi cũng mất chút thời gian, làm sao có thể để Tô tổng chờ được." Hạ Thanh Ninh vừa duy trì nụ cười vừa chậm rãi mở miệng, sau đó lại nhìn về phía Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng. "Vừa hay có Tiểu Từ và Tiểu Mộng ở đây, để các cô ấy đưa Tô tổng một đoạn đường vậy." Ba người bị chiêu Thái Cực này của Hạ Thanh Ninh làm cho trở tay không kịp. . . . . Cả ba đều muốn Lý Uyên đưa mình về mà. . . . ! Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng ấp úng, trong nhất thời căn bản không thể tìm được lý do để từ chối. . . . . "Hai người các cô ai đưa Tô tổng về thì tự thương lượng nhé, cứ quyết định vậy đi, dù sao tan tầm rồi các cô cũng chẳng có việc gì." Hạ Thanh Ninh nói một mạch không cho ba người có cơ hội thay đổi ý kiến, liền mở cửa xe chui vào trong. . . . . Thấy vậy, Lý Uyên đành nở một nụ cười gượng gạo xin lỗi với ba người Tô Tiêu Du. Sau đó cũng vội mở cửa xe ngồi vào trong. . . . . May mà Hạ Thanh Ninh không đồng ý. . . . . Nếu không thì bốn cô bạn gái cũ lại ở chung một không gian riêng tư. . . . Hơn nữa, còn là cái kiểu vẫn chưa hoàn toàn lột trần thân phận ra ấy. . . . . Chỉ nghĩ thôi đã thấy xấu hổ đến nổi cả da gà rồi! "Học Hữu, đi mau thôi." Lý Uyên vừa ngồi xuống xe, Hạ Thanh Ninh liền vô thức cất giọng gọi một tiếng. Cách xưng hô có chút lạ lẫm mà cũng có chút quen thuộc này, làm Lý Uyên trong nháy mắt ngẩn người. . . . Trong đầu không tự chủ liền thoáng qua những hình ảnh đã từng cùng Hạ Thanh Ninh ở bên nhau. . . . . Nhưng hắn vẫn nhanh chóng khởi động xe, chạy ra ngoài cửa. Bên ngoài, thấy xe nổ máy, Tô Tiêu Du không màng đôi giày cao gót, vội chạy nhanh về phía bãi đỗ xe. May mắn bãi đỗ xe cách chỗ này không xa. Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng thấy bộ dạng sốt ruột của Tô Tiêu Du, lập tức phản ứng lại, cũng chạy nhanh về hướng bãi đỗ xe. . . . . Đợi khi Tô Tiêu Du ngồi vào chiếc xe Bentley màu xanh lam của mình, chiếc Lamborghini Urus của Lý Uyên đã sớm lái ra khỏi cổng tập đoàn Hạ thị. Tô Tiêu Du đạp chân ga, ngay giữa tiếng kêu kinh ngạc của mấy bảo vệ, lái xe lao thẳng ra ngoài cổng Hạ thị. Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng cũng không kém cạnh. Điều khiến người ta xấu hổ là. . . . Hai người vì ở trọ đối diện nhau, nên đi làm đều chỉ lái chung một chiếc xe. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận