Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 547: Ái tình thứ này đó là như vậy không nói đạo lý

Chương 547: Thứ tình yêu này vốn dĩ chẳng nói đạo lý Đối mặt với hảo tâm của Trương Duyệt Hân... Tống Vân Hi một chút cũng không nhận lấy... Có chút không phục nhìn Trương Duyệt Hân nói.
Trương Duyệt Hân nghe xong, lông mày lập tức nhếch lên, ánh mắt liền nhìn về phía đống tài liệu và thông báo tìm người trên bàn.
"Dựa vào mấy thứ này mà tìm được hắn?"
Trương Duyệt Hân khinh khỉnh với những thứ đó...
Nhưng cô lại không phục khi Tống Vân Hi mở một video giám sát, trong đó ghi lại Lý Uyên từ đại học Giao thông đi về hướng bãi đỗ xe.
"Hắn không phải tự mình chạy như trước đây, mà là bị người ép đi."
Cô nàng Tống Vân Hi này, ngoài việc cơ bắp cuồn cuộn và tư tưởng với Lý Uyên có chút biến thái... thì tâm tư vẫn chỉ là một cô nhóc đơn thuần... Khi tưởng Trương Duyệt Hân đang khiêu khích... Thật sự là chẳng thể giấu nổi chuyện...
Mà khi nhìn thấy thân ảnh ngày nhớ đêm mong trong hình, Trương Duyệt Hân ngay lập tức cảm giác hô hấp mình như dừng lại.
Vốn nghĩ rằng năm đó đã hiểu rõ không phải là hiểu lầm, cô có thể thản nhiên hơn một chút khi đối mặt với gã đàn ông đã lừa mình...
Nhưng khi thật sự nhìn thấy hắn thì, mọi chuyện lại hoàn toàn không phải như vậy.
Giống như thuốc phiện, biết rõ sẽ gây nghiện chết người, nhưng chỉ cần dính vào thì không thể rời ra được...
Dù có cố gắng cảnh cáo ngắt quãng một thời gian, nhưng tỉ lệ tái nghiện của ma túy như Heroin vẫn cao đến 99%.
1% còn lại còn chưa kịp hút lại thì đã chết.
Tình yêu của một số người cũng như nghiện thuốc phiện, một khi chạm vào là cả một đời...
Trương Duyệt Hân lúc này đây cũng vậy...
Chỉ cần nhìn thấy Lý Uyên vẫn còn sống, dù chỉ là video giám sát gần đây.
Đủ để cô trước một giây còn đang trong lòng mắng rằng gặp lại tên rác rưởi kia nhất định phải đánh cho hắn nằm bẹp một trận, thì sau một giây trực tiếp nộp vũ khí đầu hàng, quay lại con đường nghiện ngập...
Cái gì bị lừa, cái gì cặn bã, tất cả đều tạm thời vứt qua một bên đi...
Tình yêu đã khiến sự mù quáng trở nên mạnh mẽ và chẳng có chút lý lẽ nào như thế...
"Hắn, hắn bị mất từ hôm qua sao?!"
Trương Duyệt Hân nhìn ngày ghi trên video giám sát, không kịp chờ đợi hỏi Tống Vân Hi.
"Ta đã nói là bị người ép đi rồi, ngươi điếc tai hả?"
Tống Vân Hi liếc Trương Duyệt Hân một cái không vui.
Sau đó "Ba" một tiếng đóng sầm sổ tay, chuẩn bị rời đi.
Nhưng Trương Duyệt Hân sao có thể để nàng đi được, bây giờ cô đã quyết tâm phải gặp lại hắn một lần, dù hắn có thay lòng đổi dạ.
"Ta giúp ngươi cùng tìm, hắn đã không thấy như thế nào?"
Trương Duyệt Hân nhanh chóng tiến lên hai bước, chặn đường Tống Vân Hi.
Tuy miệng nói là giúp, nhưng biểu tình cùng hành động kia lại giống như đang muốn nói, hôm nay nếu ngươi không đưa tài liệu ra thì đừng hòng rời khỏi phòng họp này vậy...
Tống Vân Hi nhìn Trương Duyệt Hân, biết mình không đánh lại cô, cũng chỉ đành đáp ứng...
Dù sao Trương Duyệt Hân cũng không nhận ra Hàn Hiểu Hiểu bọn họ, sẽ không báo cho các nàng.
Tống Vân Hi và Trương Duyệt Hân cứ thế miễn cưỡng đạt được sự thống nhất...
"Ta vừa nãy đã nói rồi, hắn bị người bắt cóc chứ không phải tự nhiên biến mất!"
Tuy đã thống nhất, nhưng Tống Vân Hi đối với việc Trương Duyệt Hân không để ý tới lời mình nói rất bất mãn...
Trương Duyệt Hân nãy giờ vẫn còn đắm chìm trong hồi ức về quãng thời gian mấy năm trước bên Lý Uyên, nên thực sự không cẩn thận nghe lời Tống Vân Hi nói...
Bây giờ nghe xong hai chữ bắt cóc, trên mặt lập tức lộ vẻ hoảng hốt...
"Ai bắt cóc? Bọn chúng muốn bao nhiêu tiền?!"
Phản ứng của Trương Duyệt Hân giống hệt Hạ Hân Di và mấy người kia khi nghe tin này...
"Người trong khu vực này, cảnh sát đang loại bỏ dần."
Tống Vân Hi không muốn giải thích nhiều với Trương Duyệt Hân, lấy ra một phần tài liệu của mình trải lên bàn.
Cô chỉ vào khu vực được khoanh tròn trên bản đồ cho Trương Duyệt Hân biết.
Đương nhiên nàng không hề ngốc đến mức gặp lần đầu tiên đã nói thẳng ra những chuyện quan trọng nhất của mình hiện tại.
Tuy nàng không giỏi giấu chuyện, nhưng không có nghĩa là nàng ngu ngốc.
"Vậy tại sao cô không phối hợp với cảnh sát tìm người? Cô tự mình nghĩ ở đây thì có ích gì?"
Trương Duyệt Hân nhìn bản đồ, lông mày hơi nhíu lại, khu vực khoanh quá lớn.
Mà phần lớn lại là thôn trấn và núi, tìm một người bị mất tích ở đây chẳng khác gì mò kim đáy biển.
"Ta có lý do riêng, ngươi đừng có quản..."
Vẻ mặt Tống Vân Hi thoáng lộ vẻ khó chịu... Nàng thực sự không quen nói dối...
Việc mình muốn bắt Lý Uyên về làm tiêu bản ngoại trừ...
Trương Duyệt Hân hơi nghi hoặc nhìn Tống Vân Hi, nhưng bây giờ không có thời gian để xoắn xuýt việc Tống Vân Hi đang giấu mình điều gì.
Nhìn sâu vào bản đồ một cái, Trương Duyệt Hân lập tức rút điện thoại ra gọi đi.
"Trương thúc, con muốn tất cả tài liệu liên quan tới Ngô Ngạn và Lý Uyên mất tích của cục công an Thượng Hải... Sau đó, bây giờ chú có thể điều động bao nhiêu cảnh sát vũ trang, con muốn ngay lập tức tất cả tới giúp con tìm người."
Trương Duyệt Hân nói qua điện thoại, trực tiếp làm Tống Vân Hi bên cạnh tròn mắt...
Điều động cảnh sát vũ trang? !
Từ nhỏ đã thấy qua không ít quan to, Tống Vân Hi vẫn biết những kiến thức thường thức về quan hệ quyền lợi của công an và cảnh sát vũ trang trong hệ thống pháp chính.
Cảnh sát vũ trang là một lực lượng độc lập với công an pháp chính, chuyên trách đối nội chống khủng bố, đối ngoại có thể tác chiến như quân đội...
Từ sau cuộc cải cách quân chính, cho dù là thư ký ủy ban pháp chính cũng không có quyền điều động lực lượng cảnh sát vũ trang.
Lực lượng này trực thuộc sự chỉ huy thống nhất của trung ương và quân ủy...
Vậy mà người phụ nữ này mở miệng lại là điều động cảnh sát vũ trang...
Đây là ngày gì vậy?
Tống Vân Hi ngơ ngác mất hai giây, sau khi hoàn hồn liền đưa tay đoạt lấy điện thoại của Trương Duyệt Hân, trực tiếp cúp máy...
"Cô làm gì vậy?!"
Thấy vậy, Trương Duyệt Hân lập tức muốn giành lại điện thoại.
Nhưng câu nói tiếp theo của Tống Vân Hi đã khiến Trương Duyệt Hân sững người.
"Hắn không có mất tích, ta biết hắn ở đâu."
Giờ phút này, Tống Vân Hi hoàn toàn không thể giấu giếm thêm được nữa...
Nếu để đám cảnh sát vũ trang đầy súng ống kia tiếp quản, thì nàng căn bản không thể đơn độc gặp Lý Uyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận