Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 179: Năm đó nếu là không làm cặn bã nam nói, Hạ thị tổng giám đốc đó là hắn Lý Uyên

"Chương 179: Năm đó nếu không phải nói những lời cặn bã đó, thì Hạ thị tổng giám đốc đã là Lý Uyên ta rồi"
"Xem ra đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không sửa được cái tật háo sắc." Hạ Thanh Ninh cười lạnh một tiếng, hơi nghiêng người, mặt lộ vẻ tức giận, nhưng ánh mắt lại có chút kinh hoảng không giấu được.
Lý Uyên nhìn vẻ mặt giận dữ muốn bùng nổ của Hạ Thanh Ninh, lập tức chỉ tay về phía cánh cửa phòng chưa đóng kia, còn có chiếc giường lớn và bộ quần áo của Hạ Thanh Ninh...
"Cô nam quả nữ, Hạ tổng gọi ta tới, cũng đừng trách ta nghĩ nhiều..." Lý Uyên vô tội nhìn Hạ Thanh Ninh.
Muốn bắt lấy nữ tổng giám đốc, lúc nào cũng không thể để thua về khí thế...
Hạ Thanh Ninh nhìn theo hướng tay hắn chỉ, vẻ hoảng loạn trong mắt lập tức tăng lên gấp bội... Bình thường ở đây không có người thứ hai đến, nên Hạ Thanh Ninh chưa bao giờ đóng cửa.
"Huống chi háo sắc đâu chỉ mình ta... Ta nhớ ban đầu Hạ tổng cũng rất..." Hạ Thanh Ninh mặt hơi lúng túng, muốn đi đóng cửa.
Lý Uyên thừa thắng xông lên, lại tung ra một đòn bạo kích.
Chủ đề đã đến mức này rồi... Mặt dày của Lý Uyên lại một lần nữa phát huy tác dụng mấu chốt...
Hạ Thanh Ninh nghe xong, cả người như bị sét đánh... Không ngờ sau sáu năm, lần đầu hai người gặp mặt riêng lại là một cảnh tượng như vậy. Những chuyện cũ cứ ùa về khiến mặt nàng đỏ tới mang tai.
Nhưng ngẩn người chưa tới nửa giây, Hạ Thanh Ninh đã làm như không nghe thấy Lý Uyên nói, trực tiếp đi đóng cửa lại.
"Em gái ta vẫn còn ở dưới lầu đó, theo tính cách của nàng, ngươi lên đây trước, nàng nhất định sẽ đi tìm ngươi đúng không?"
Sau khi đóng cửa lại, Hạ Thanh Ninh nhìn Lý Uyên bằng ánh mắt băng lãnh. Vừa nãy bị Lý Uyên dắt mũi một hồi, Hạ Thanh Ninh đột nhiên phản kích lại, hỏi một câu khiến Lý Uyên á khẩu...
Đúng vậy, nàng và Hạ Hân Di là chị em ruột mà! Hạ Hân Di bây giờ chắc chắn không thể bỏ mặc được... Nhưng chẳng lẽ lại muốn cả hai chị em cho một mình hắn?
Một đôi chị em tuyệt sắc ư? Cầm thú! Trên đời này sao có chuyện tốt như vậy... Nghĩ tới nghĩ lui, Lý Uyên trong đầu lại hiện ra bóng dáng của Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng... Lúc trước nghe Tô Tiêu Du nói, hai nàng dường như là bạn khuê mật thân thiết.
"Sao thế, không nói được à? Hay là chột dạ quá không nói nên lời?" Hạ Thanh Ninh mang vẻ chế giễu nhìn thẳng vào mặt Lý Uyên.
"Có muốn ta kể hết những chuyện ngươi đã làm cho em gái ta nghe không?" Hạ Thanh Ninh càng nói giọng lại càng mang theo một chút oán khí... Từ lần đầu gặp Lý Uyên, từ câu nói không đứng đắn đầu tiên của hắn, Hạ Thanh Ninh đã hoàn toàn bị dắt theo rồi...
Thôi bỏ đi, mình gọi Lý Uyên tới là để nói chuyện chính sự...
"Nắm nắm..." Lý Uyên đột nhiên nhìn Hạ Thanh Ninh với vẻ mặt áy náy, vô thức gọi một tiếng.
"Chuyện năm đó, thật xin lỗi..." Ánh mắt Lý Uyên chân thành và sâu sắc.
Tình cảm đều là thật, không hề có chút kỹ xảo nào. Mà tiếng gọi thân mật này vừa thốt ra từ miệng Lý Uyên, trong nháy mắt như kích hoạt một công tắc nào đó của Hạ Thanh Ninh.
Vẻ mặt nàng lập tức cứng đờ, bối rối tránh ánh mắt của Lý Uyên.
"Ta, ta không tới để nói những chuyện này với ngươi..." Đối diện với những tình huống xấu hổ mà Lý Uyên đã từng trải qua vô số lần với bạn gái cũ. Dù là độ dày da mặt hay tốc độ nhận lỗi của hắn đều khiến Hạ Thanh Ninh trở tay không kịp.
Đối mặt với một Lý Uyên như vậy, Hạ Thanh Ninh cuối cùng vẫn phải chịu thua. Nàng chủ động đổi chủ đề... Hạ Thanh Ninh nhanh chân đi đến bàn làm việc của mình, quay lưng về phía Lý Uyên, cầm bản hợp đồng Lý Uyên mang tới.
"Dựa vào đâu mà ngươi có thể khẳng định sẽ biến Trần Mặc Mặc thành một ca hậu mới?" Vẻ mặt Hạ Thanh Ninh trở lại bình thường ngay lập tức.
"Nếu cuối cùng không thực hiện được những điều đã hứa trong hợp đồng, cả đời này ngươi bán thân cho Hạ thị làm công cũng không đủ trả nợ đâu." Một đôi mắt lạnh lẽo của Hạ Thanh Ninh nhìn chằm chằm Lý Uyên.
Nhưng trong lòng Lý Uyên lại thở phào một hơi. Vừa nãy chút nữa là bị Hạ Thanh Ninh phản đòn thành công rồi. Hắn tuy cặn bã nhưng vẫn có giới hạn cuối cùng. Để chị em ruột đều... hắc hắc... Loại chuyện này không một ai có thể yên lòng mà không hề có chút áy náy nào được... Một người mà còn cặn bã mà vẫn cảm thấy an nhiên tự tại thì không đáng gọi là cặn bã nữa.
Nhưng chỉ cần không nói chuyện tình cảm lung tung nữa, mà nói đến công việc... hắn hoàn toàn không còn gì phải áy náy. Có thể hoàn toàn đứng thẳng lên mà nói.
"Trong bản hợp đồng này, từng chữ từng dấu chấm câu ta đều không hề phóng đại. Thực ra, không cần đến ba bốn năm, Trần Mặc Mặc đã có thể trở thành tân thiên hậu rồi."
Kiếp trước, Chu đổng vừa ra mắt năm thứ hai đã nổi tiếng, năm thứ ba đã được gọi là Tiểu Thiên Vương châu Á. Đó vẫn còn là thời đại thần tiên đánh nhau. Về sau Trần Mặc Mặc sẽ có được tất cả các tác phẩm tâm huyết của các ca thần, ca hậu trong giới ca hát. Trong một thế giới thiếu hụt tài năng gốc như thế này. Đừng nói trở thành ca hậu, mà là thống trị giới giải trí cũng chẳng phải là việc gì khó.
"Nhưng nội dung hợp đồng có thể sửa lại..." Lý Uyên đột nhiên lại bổ sung một câu. Lúc trước căn bản không biết Hạ Thanh Ninh cũng là bạn gái cũ mà. Lúc mô phỏng hợp đồng vẫn còn nghĩ, Trần Mặc Mặc được tám phần lợi ích, công ty chỉ có hai phần, Lý Uyên còn cảm thấy mình thiệt. Dù sao thì cho Trần Mặc Mặc tuyên truyền cũng chỉ cần ở giai đoạn đầu, về sau thì tên Trần Mặc Mặc sẽ tự trở thành nguồn tài nguyên tuyên truyền.
Nhưng nếu là bạn gái cũ... thì chịu thiệt một chút cũng có gì đâu. Dù sao sớm muộn gì cũng là... người một nhà.
"Sợ bán mình cho ta nên muốn thu hồi lại những lời hứa?" Rõ ràng Hạ Thanh Ninh hiểu lầm ý của Lý Uyên. Nàng chỉ nghĩ là Lý Uyên không chịu bán mình, trong mắt nàng đột nhiên tối sầm lại không biết vì sao...
"Không phải, những điều đã hứa vẫn giữ nguyên, tỷ lệ ăn chia có thể tăng lên thành năm năm, bốn sáu hoặc là ba bảy đều được..." Lý Uyên chỉ vào hợp đồng, biểu lộ vẻ chân thành... Tiền cho bạn gái cũ không có gì đau lòng. Dù sao lúc Hạ Thanh Ninh còn ở cùng hắn, đã từng nói muốn cho hắn cả công ty gia đình mà.
Lý Uyên liếc nhìn chiếc bàn làm việc xa hoa sau lưng Hạ Thanh Ninh. Nếu như năm xưa mình không bị cái hệ thống chó má này lừa, thì hiện giờ ngồi ở vị trí tổng giám đốc này có lẽ là mình rồi... Mẹ kiếp cái hệ thống, làm hại tiền đồ của ta!
Nghe Lý Uyên nói hết, ánh mắt Hạ Thanh Ninh đột nhiên sáng lên. Nhưng nàng chưa kịp mở miệng thì điện thoại lại reo lên.
"Hạ tổng, có một thực tập sinh tên là Trầm Nguyệt Doanh xảy ra chuyện..."
PS: Đặc biệt cảm ơn thích ăn salad ít béo Liễu Nguyên đã gửi quà, người dùng 1635 6710, lần trước quên... Cảm ơn tất cả mọi người đã tặng quà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận