Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 116: Tỷ tỷ, ngươi nếu là gặp phải ưa thích người liền buông tay theo đuổi a!

Chương 116: Tỷ tỷ, nếu như tỷ gặp người mình thích thì cứ buông tay theo đuổi đi!
Hạ Hân Di vừa bước vào cửa đã thấy tỷ tỷ nghiêm nghị nhìn mình chằm chằm. Lại nghe giọng nàng đầy vẻ trách móc và nghiêm khắc. Hạ Hân Di vốn đang tươi cười, sắc mặt bỗng tái mét. Đôi chân đang bước nhẹ nhàng cũng lập tức dừng lại, vẻ mặt có chút sợ sệt nhìn Hạ Thanh Ninh không dám tiến thêm một bước... Thậm chí còn lén lút muốn quay người bỏ chạy...
"Nếu ngươi dám chạy, sau này đừng hòng bước chân vào nhà này nữa..." Hạ Thanh Ninh chậm rãi nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
Hạ Hân Di nghe vậy lập tức nở nụ cười nịnh nọt, từ từ tiến đến chỗ Hạ Thanh Ninh.
"Tỷ, tỷ sao lại nhìn em như vậy, em có làm gì đâu, sao tỷ hung dữ với em thế..." Hạ Hân Di chớp mắt to, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, chậm rãi bước đến bên cạnh Hạ Thanh Ninh.
"Ngươi chán ghét cái kiểu cơm bưng nước rót, cả ngày bị người ta chú ý của một tiểu thư, muốn ra ngoài trải nghiệm cuộc sống lọ lem tranh ăn với người khác hả?" Hạ Thanh Ninh nhìn Hạ Hân Di cẩn thận từng li từng tí như vậy thì biết Trương thúc không nói sai.
"Nếu ngươi chán ghét cuộc sống gấm vóc ngọc ngà, ta có thể lập tức cắt hết thẻ của ngươi, đuổi ngươi ra khỏi nhà." Hạ Thanh Ninh nhìn cô em gái không nên thân này thì lập tức giận không kiềm chế được. Từ nhỏ đến lớn, lúc nào cũng là người khác đến nịnh bợ nhà các nàng. Mà cô em gái này của nàng thì ngược lại, vì thỏa mãn cái tâm thích vui đùa của mình mà còn chạy đi tranh giành đàn ông với người ta? ! Còn để cho tài xế nhà mình đứng bên cạnh chế giễu? !
"Ta biết ngươi ham chơi, trước kia ngươi muốn gì trong nhà cũng đều chiều theo ngươi, ngươi muốn sao trên trời, chúng ta cũng tìm mọi cách hái xuống cho ngươi, nhưng ngươi không thể khác người như vậy, tình cảm và đàn ông đó là thứ để ngươi tùy tiện chơi đùa sao?"
"Tỷ, em không có chơi, em nghiêm túc..." Hạ Hân Di tỏ vẻ ấm ức nhìn Hạ Thanh Ninh.
"Ngươi nghiêm túc? ! Ngươi cái gì mà nghiêm túc? !" Hạ Thanh Ninh nghe vậy giọng lập tức cao lên mấy tông.
"Cùng người khác tranh giành đàn ông là nghiêm túc? Hay là việc làm mất mặt ngay trước tài xế nhà mình là nghiêm túc? !" Thấy Hạ Thanh Ninh càng nói càng giận, nàng "cạch" một tiếng, gõ mạnh ly trà xuống bàn. Bộ dáng kia chỉ thiếu điều xông tới đánh Hạ Hân Di.
Hạ Hân Di lập tức cẩn thận lùi lại một bước. Cùng Hạ Thanh Ninh cách nửa mét, ngậm miệng không dám nói gì...
"Ta thấy trước kia để ngươi cả ngày rảnh rỗi nên quá nhàn rồi, quá chiều ngươi, ngày mai bắt đầu ngươi đi theo ta đến công ty làm, ta đã sắp xếp ổn thỏa công việc cho ngươi rồi." Hạ Thanh Ninh cố kìm nén cơn giận, nhìn vào mắt Hạ Hân Di nói.
"A?" Hạ Hân Di kinh ngạc kêu lên.
"Không muốn thì mỗi tháng tiền tiêu vặt đều bị cắt hết, nhà cửa cũng đừng hòng ở, ra ngoài mà làm lọ lem, đi tranh ăn ngoài đường với người ta đi." Hạ Thanh Ninh liếc nhìn Hạ Hân Di đang lo sợ bất an. Thật ra đối với chuyện Hạ Hân Di tranh giành đàn ông, nàng cũng không quá lo lắng, chỉ coi như nàng dạo này tìm được một thú vui thôi...
"Cũng nhờ ngươi, trước khi có tài xế mới ta phải tự lái xe đi làm, Trương thúc đã bị ta sa thải rồi, nếu ngươi còn chút lương tâm thì ít làm mấy chuyện khiến ta phải lo lắng thôi."
Vốn tưởng rằng Hạ Hân Di sẽ kì kèo mặc cả, không chịu đến công ty. Nhưng Hạ Hân Di lại đảo mắt một vòng, câu tiếp theo nói ra khiến Hạ Thanh Ninh phải ngẩn người.
"Tỷ, tỷ cắt tiền tiêu vặt của em em không có ý kiến, nhưng em nhớ nhà chúng ta hình như có một công ty giải trí đúng không?"
Về phần đi làm gì nàng cũng không lo, dù sao đây đâu phải lần đầu tiên nàng leo cây.
"Chúng ta đâu chỉ có một công ty giải trí, công ty con hoàn toàn thuộc sở hữu có hai cái, còn có một số công ty giải trí góp vốn và hợp tác tổng cộng mười mấy cái ấy, mấy năm nay tiềm lực phát triển của giới giải trí cũng không tệ." Thấy Hạ Hân Di hiếm khi quan tâm đến tình hình công ty nhà mình, vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Thanh Ninh cũng dịu đi phần nào. Ánh mắt nhìn Hạ Hân Di dần trở nên ôn nhu hơn.
"Tập đoàn còn nhiều chuyện, sau này ngươi cũng phải từ từ làm quen, cha mẹ không còn, không thể lúc nào cũng mình ta, nếu ngày nào đó ta cũng không còn ở đây, tất cả chuyện trong nhà sẽ phải do ngươi gánh vác..." Hạ Thanh Ninh lải nhải một hồi, nhưng mắt Hạ Hân Di cứ đảo loạn giống như chẳng hề nghe lọt tai.
"Tỷ, vậy em có thể đến công ty giải trí nhà mình làm không?"
"Chỗ đó có cái gì hay mà đến, ngươi còn phải học nhiều thứ lắm, cứ ở bên cạnh ta trước, ta sẽ cho chuyên gia dạy ngươi, đợi đến khi ngươi quen với những hoạt động cơ bản của tập đoàn thì hãy nói." Hạ Thanh Ninh phất phất tay, ra hiệu nàng ngồi xuống bên cạnh mình.
Hạ Hân Di thấy tỷ tỷ không còn tức giận, mới bạo gan bước lên mấy bước ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Hạ Thanh Ninh.
"Mấy năm nay ngươi chơi cũng chán rồi, nghịch cũng đủ rồi, cũng nên san sẻ chút chuyện của tập đoàn với tỷ, sau này tỷ cũng có chuyện riêng của mình để làm." Hạ Thanh Ninh đột nhiên nắm tay Hạ Hân Di, có chút ý muốn nói lời sâu xa.
"Tỷ, tỷ muốn làm gì đi a?" Hạ Hân Di nhìn khuôn mặt không cần trang điểm vẫn đẹp đến mê hồn của Hạ Thanh Ninh. Còn có bộ váy liền thân màu đen có dây đeo hôm nay nàng mặc, tựa hồ còn có chút hương vị của phụ nữ quyến rũ hơn bình thường.
"Chẳng lẽ ta phải canh giữ ở công ty ba trăm sáu mươi lăm ngày trong năm hay sao? Tỷ tỷ cũng sẽ có ngày lấy chồng sinh con, đến lúc đó ngươi muốn để ta đang ở cữ mà vẫn phải giải quyết công việc của tập đoàn đến nửa đêm sao?" Hạ Thanh Ninh đột nhiên nhớ đến tin nhắn của Lý Uyên ban ngày, ánh mắt thoáng tối sầm lại.
"A? !" Hạ Hân Di đột nhiên che miệng một vẻ không thể tin được nhìn Hạ Thanh Ninh. "Tỷ tỷ chẳng phải lúc nào cũng nói đời này sẽ không lấy chồng sao? Hay là tỷ nhanh như vậy đã gặp được người mình thích rồi? ! Hắn tên gì? Là thái tử gia của tập đoàn nào hay là con trai của quan lớn nào?"
"Tỷ nói là nếu như thôi, cho dù cả đời tỷ không lấy chồng, thì cũng luôn có chuyện khác chứ? Ngươi muốn để tỷ cả đời ngày nào cũng đi sớm về tối vắt kiệt sức vì công ty sao?" Hạ Thanh Ninh kéo tay Hạ Hân Di, sắc mặt bỗng trở nên có chút không tự nhiên.
"A, tỷ, nếu tỷ gặp được người mình thích, cứ buông tay theo đuổi hạnh phúc của mình đi, chuyện của công ty cứ để Vương thúc, Lý thúc họ lo cho tốt là được..." Hạ Hân Di vẻ mặt thành thật nhìn Hạ Thanh Ninh.
"Ngươi thì ngược lại muốn phủi tay làm người quản lý." Hạ Thanh Ninh liếc mắt nhìn nàng.
"Tỷ, vậy nếu như em gặp được một người em đặc biệt đặc biệt thích, nhưng mà hắn lại không phải là con ông cháu cha, trong nhà cũng không có công ty, là một người rất bình thường, có thể đến một công việc ổn định cũng không có, tỷ sẽ đồng ý không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận