Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 137: Tập đoàn một đại đặc điểm là mỹ nữ nhiều, bạn gái cũ nhiều một chút không kỳ quái a

"Sao thế này? Bản hiệp ước này có vấn đề gì sao?" Hạ Hân Di nhìn sắc mặt Lý Uyên đột nhiên trầm xuống, đã sốt ruột đến sắp khóc ở bên cạnh. Trần Mặc Mặc là đồng minh không thể thiếu của nàng sau này mà!
"Lý thúc, có phải chú thừa dịp cháy nhà mà đi hôi của không?" Hạ Hân Di tức giận nhìn về phía Lý Kỳ Chí.
"Nhị tiểu thư à... Cô nhìn xem, cả người ta trên dưới có cái gan đấy không? Bản hiệp ước này hoàn toàn là theo ý của tỷ cô mà làm ra, chỉ thiếu điều đem toàn bộ công ty quản lý đưa cho nàng luôn ấy chứ..." Lý Kỳ Chí thấy Hạ Hân Di như con mèo rừng nổi giận nhìn mình chằm chằm, lập tức lộ ra vẻ mặt đau khổ.
"Cô cho rằng ta muốn ký chắc, cái hiệp ước này đơn giản là đang hút máu của ta... Có điều tỷ tỷ cô đã hạ tử lệnh rồi, dù sao ta cũng không còn cách nào khác..."
"Lý tổng nói không sai, bản hiệp ước này đúng là độc nhất vô nhị trong giới giải trí, là hiệp ước cấp cao nhất." Thấy Hạ Hân Di còn muốn hỏi thêm, Lý Uyên liền lắc đầu với nàng. "Chỉ là trong đó có mấy điều khoản, người khác có thể chấp nhận, nhưng với Mặc Mặc thì thật sự không được."
Về chuyện trong giới giải trí có bao nhiêu sâu, hắn cũng đã nghe qua một chút. Về những chuyện giao dịch thân xác này, thực ra đều là quy tắc bất thành văn trong ngành. Nhưng đó là chuyện của người khác, vĩnh viễn không thể xảy ra với Mặc Mặc của hắn được. Chỉ là hắn thật sự không biết phải giải thích chuyện này với Hạ Hân Di thế nào... Chẳng lẽ nói tỷ tỷ của cô có thể đã để mắt tới Mặc Mặc nhà chúng ta rồi sao?
Hạ Hân Di nhìn qua nhìn lại ba người, không tin, cầm lấy bản hợp đồng trên bàn lên xem.
"Lý tổng, Điền tổng bọn họ lại đang giục kìa..." Lúc này, thư ký ở ngoài cửa lại cứng da đầu tiến vào nhắc nhở Lý Kỳ Chí.
"Biết rồi, ta đi ngay đây." Lý Kỳ Chí đáp lại. "Hay là mọi người cứ chờ tôi ở đây một lát, tôi qua bên kia bàn giao vài câu rồi đến." Lý Kỳ Chí nhìn Lý Uyên và Trần Mặc Mặc.
Lý Uyên theo bản năng muốn trực tiếp từ chối và rời đi. Dù sao mà nói, nơi này đối với Trần Mặc Mặc quá nguy hiểm. Đã bị tổng giám đốc để mắt tới, dù cho có một kho báu cũng không thể nào giữ Trần Mặc Mặc lại đây được. Nhưng khi vừa liếc mắt nhìn thấy Hạ Hân Di đang chuyên chú xem nội dung hợp đồng, Lý Uyên lại nuốt lời định nói vào trong.
"Được, Lý tổng cứ bận việc của anh, chúng tôi ngồi đợi là được."
Lý Kỳ Chí đi ra khỏi văn phòng, Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di càng xem càng lộ vẻ lo lắng, tiến lên nhẹ nhàng vuốt hàng lông mày đang nhíu chặt của Hạ Hân Di.
"Bản hiệp ước này không bình thường, tỷ tỷ vì sao lại thêm nhiều điều khoản hạn chế tự do thân thể của Mặc Mặc như vậy?" Hạ Hân Di xem xong hiệp ước, lập tức mở to mắt nhìn Lý Uyên.
Lý Uyên trong nháy mắt bị nàng hỏi cho bối rối. Cái này để hắn trả lời thế nào đây...
"Để ta đi hỏi tỷ tỷ một chút." Thấy vẻ ấp úng của Lý Uyên, Hạ Hân Di kéo tay Trần Mặc Mặc rồi đi ra ngoài.
Lý Uyên thấy vậy cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo.
"Hân Di, chuyện này không đơn giản là việc tỷ tỷ ngươi đồng ý sửa lại mấy điều khoản này là xong đâu..." Lý Uyên vừa đi vừa nói.
"Vậy còn muốn làm gì nữa?" Hạ Hân Di vừa đi lên phía trước vừa quay đầu nhìn Lý Uyên không hiểu.
"Sự việc... có thể phức tạp hơn những gì cô nghĩ một chút..." Lý Uyên cực kỳ khó xử. Dù cho người ta có đồng ý sửa lại điều khoản, hắn cũng không thể nào để Mặc Mặc ở nơi nguy hiểm thế này được. Hắn đây là lần đầu tiên tận mắt thấy người đồng tính luyến ái nhắm vào mình đây! Hơn nữa, còn nhắm vào người của mình... Thật sự là cuộc đời như phim, cái chuyện cẩu huyết thế này lại xảy ra trên người mình.
"Có phải anh lại không muốn để cho Mặc Mặc ở lại công ty nhà tôi nữa không?" Vừa vào thang máy, Hạ Hân Di đột nhiên đầy vẻ tội nghiệp nhìn Lý Uyên.
Lý Uyên nhìn Trần Mặc Mặc một chút, lại nhìn Hạ Hân Di. "Cô... Tỷ tỷ của cô có thể là có chút vấn đề về phương diện đó..."
Trần Mặc Mặc luôn có tâm ý tương thông với Lý Uyên, nhìn sắc mặt khó xử của hắn, kết hợp với những điều khoản kia, lập tức cũng hiểu ra điều gì đó, bỗng đỏ mặt. Tiếp theo đó, lại là một trận sợ hãi... Một đôi tay nhỏ không tự chủ nắm chặt lấy một bàn tay của Lý Uyên.
Còn ở bên trong một phòng họp khác. Lý Kỳ Chí dẫn theo hai trợ thủ đắc lực vừa mở cửa phòng họp. Dù cho đã ngoài 50 tuổi, nhưng khi nhìn thấy hai khuôn mặt tuyệt sắc đang nhìn mình trong phòng, hắn vẫn hơi sửng sốt một chút. Sức công phá này không hề thua kém việc Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc đứng cùng nhau vừa rồi. Hai người phía sau Lý Kỳ Chí càng không dám nhìn nhiều... Sợ nhìn nhiều rồi không dời mắt đi được...
Bên ngoài đều nói, ai vào được tập đoàn Hạ thị đều là những người tinh anh trong ngành. Nhưng chỉ có người trong nội bộ mới biết, tinh anh trong ngành không phải là đặc điểm lớn nhất của tập đoàn Hạ thị, thực chất là có rất nhiều mỹ nữ...
PS: Cầu các bạn tặng quà miễn phí nhé...
Bạn cần đăng nhập để bình luận